Câu chuyện xây quanh chuyện tình không quen biết...mà nói ra là quan gia ngõ hẹp..=_=...câu chuyện bắt đầu từ khi Lâm Tiểu Nghi gặp Tần Thiếu Khải...liệu kết cục Lâm Tiểu Nghi và Tần Thiếu Khải có được ở bên nhau không ???…
Từ thời học sinh đã có thù với anh ta, bây giờ lại phải sống chung một nhà xem có tức không chứ? Người đàn ông ngang ngược, gia trưởng như vậy mà ba mẹ cũng có thể thích được sao?…
Thiên thần kí khế ước với phu nhân của một nhà hầu tước và điều ước cuối cùng của vị phu nhân đó khi đã đạt được thứ mình muốn là vị thiên thần ấy hãy phục vụ cho cậu con trai đầu của cô vì cậu bé không được kế thừa chức vị (?) [LẤY Ý TƯỞNG TỪ BLACK BUTTE]về thế giới ấy : -sự đấu tranh giữa thiên thần và ác quỷ là không có hồi kết - có những tên thần chết ngày đêm miệt mài thu thập linh hồn và kí ức - những con người cũng sẽ có tỉ lệ sở hữu dị năng và chúng sẽ bộc lộ vào một khoảng thời gian nhất định - quan hệ là thứ cần thiết nhất ( yah tất nhiên là vậy rồi )- sẽ cập nhật thêm -…
Author: Tam Sinh Thạch Category: Hiện đại đô thị, nhẹ nhàng, cường công nhược thụ, tra công, ngược luyến tàn tâm. SE.Paring: Vương Tuấn Khải x Vương Nguyên. Summary: "...Tuyết đầu mùa rơi, sự lạnh lẽo buốt giá bủa vây mọi ngóc ngách, khung cảnh trước mắt bỗng chốc chỉ còn lại màu trắng xóa. Ánh đèn neon đủ màu sắc không ngừng chớp tắt trên những vật được trang trí, nào là cây thông noel, cửa nhà và các tiệm coffee, tiếng nhạc giáng sinh phát ra từ tiệm băng đĩa cũ ven đường. Mùa đông, màu đen của bầu trời đêm và màu trắng của mặt đất phủ đầy bông tuyết. Người người nhà nhà sum vầy bên nhau sưởi ấm, chuyện trò. Sâu trong căn hẻm nhỏ, nơi lạnh lẽo nhất vì không có lửa sưởi ấm, nơi tối đen nhất vì không có một ánh đèn soi sáng. Có một thân thể gầy gò tựa lưng vào bức tường lạnh thấu xương tủy, ôm lấy hai đầu gối đầy vết thương chi chít, vệt máu nhuộm sắc đỏ trên đầu gối đã sớm bị cái lạnh làm đông cứng, nhưng cảm giác đau buốt vẫn không nguôi ngoai.Tuyết... bóng đêm... máu... sự cô đơn tịch mịch bủa vây...Đâu mới là lối thoát cho Vương Nguyên?..."…
Trên mảnh đất màu cam mang tên Wattpad này có rất nhiều người Việt Nam đang hoạt động. Tuy nhiên, không phải ai ai cũng có một tổ ấm để trở về trên mạng xã hội. Starry Night House sẽ là ngôi nhà nhỏ nhưng đầy ắp những hạnh phúc luôn luôn chào đón bạn đến và trở thành một thành viên trong gia đình. Các bạn hãy đến đây ứng tuyển để được trở thành một ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm tương lai của team. Vì team mình không có boss hay người cai quản nên các bạn sẽ là ánh sao tự do tỏa sáng và nêu ý tưởng không bị ràng buộc. Hãy đến với ngôi nhà nhỏ Starry Night nhé!…
Tên hán việt: Ám dạ thuế biếnTác giả: Yên thanhThể loại: hồi hộp kinh dị, suy luận trinh thámEdit: WindTình cờ tình cờ gặpEdit vì vui vẻKhông reup truyện👊🍀chúc mọi người đọc truyện vui vẻ🍀Tóm tắt nội dungPhần thứ nhất:Tự/ Lý Tây MânNăm 2004 vào mùa đông nào đó, tôi cùng yên thanh mới vừa chờ ở Bắc Kinh một con phố nào đó đi qua thời điểm, tôi cảm giác được có một loại hơi thở quỷ dị tràn ngập trong không khí, tôi không biết người qua đường có hay không cảm giác được chúng tôi không giống người thường, này không chỉ là vì chúng tôi là người viết tiểu thuyết kinh dị, càng là vì rất nhiều thứ trong thế giới này càng ngày càng làm chúng tôi sợ hãi...Lời dẫn: 1, huyết thề 2, ác mộngChương 1 sát thủ liên hoànChương 2 người truyền giáo mất tíchChương 3 huyết tinh SalomeChương 4 đêm mưa ở giáo đường cổChương 5 truyền thuyết khủng bốChương 6 chạm trán lần thứ nhấtChương 7 hơi thở tử vongChương 8 thi thể mất tíchChương 9 tách rờiChương 10 nỗi bất an của đội trưởng đội cảnh sát hình sựChương 11 tìm kiếm người biến mấtChương 12 màn tàn sát dưới mặt đấtChương 13 lời nguyền ma quỷChương 14 sứ giả địa ngụcChương 15 câu đốChương 16 thức tỉnhChương 17 ranh giới sinh tửKết thúc: Ma tính sẽ không kết thúc…
Có ai đã từng có những hoài niệm về tuổi thơ của mình,cái thời mà được gọi là sung sướng nhất của chúng ta,những ngày không lo âu về nỗi buồn của cuộc đời,sự gánh nặng trên đôi vai của chúng ta ngày một lớn khi phải lo toan nhiều thứ,mỗi khi nghĩ lại chỉ dám cười mỉm nhưng lòng lại chảy những hàng nước mắt...…