Author : Tặc ssiThể loại : hài hước, ngọt ngào Rating : K, cần thiết sẽ có H :3 Tóm tắt : Chung cư Nayana là nơi chứa chấp toàn bộ những thanh niên vừa đẹp trai, tài năng lại còn mặn mà vị muối. Cũng chính tại đây, những câu chuyện dở khóc dở cười cũng lần lượt xảy ra mang đến tiếng cười cho mọi người.Rank highest : #305 - Thể loại Hài Hước…
Ngày hôm ấy nhận ra mình yêu cậu, chính là lúc tôi chắc chắn rằng cả đời sẽ luôn yêu cậu. Cuộc đời này nhiều sóng gió thật, nhưng có cậu ở bên lại an ủi tôi phần nào. Làm ơn, đừng bỏ rơi tôi. Tokyo này vốn luôn phồn thịnh như vậy, nhưng không có cậu, nó yên ắng lạ thường. Là do Tokyo dần thay đổi, hay vì không có cậu ở đây, trái tim tôi liền tắt nắng?-------- Đây chỉ là fanfic --------…
- Author: Jenxxxym- Pairing: OngHwan/NielHwan/MinHwan- Fic: Tình yêu đến từ đau thương🌸🌸 Đây là bộ đầu tiên tui viết, các cô nhớ ủng hộ tui nghen, xin hãy thương tui và thương cả con tui nữa❤❤Yêu yêu các reader 😍😚😚…
Nhắc nhở : Chuyện chỉ xoay quanh JINHWAN Nữ chính mình lấy tên là junna , ko thích thì các cậu có thể đổi. Và Đặc biệt ở nữ chính có chút khó hiểu Gạch đá tớ xin nhận !!!…
Anh và Cô:Hai người cứ như hai đường thẳng song song, mãi mãi không thể yêu nhau, mãi mãi ranh giới giữa họ không thể vượt qua khỏi tình cảm....Cô và Anh:Tình cảm của hai người luôn có một vạch ranh giới, Cô và Anh cùng lắm chỉ có thể là....# Trích:"Hân, anh hận em, hận cuộc đời, số phận của em, hận tất cả mọi thứ thuộc về em.....kể cả anh."" Mặc, tại sao? tại sao? cớ tại sao? em nên yêu anh theo cách nào đây?#Lề:Thiên Hân yêu Hạ Mặc cả thế giới đều biết, chỉ riêng Hạ Mặc không biết.Hạ Mặc yêu Thiên Hân, cả thế giới không ai biết, Thiên Hân không biết, chỉ riêng Hạ Mặc biết.…
Em là thánh nữ với năng lực chữa lànhTôi là thiếu gia quý tộc với sứ mệnh bảo vệ đế quốcChúng ta đều là những con rối trong tay hoàng giaVậy mà khi tôi nói "cta giống nhau nhỉ"Em lại nhìn tôi với ánh mắt ấy...(Vui lòng xin phép hoặc để cre khi reup. Truyện chỉ được đăng tại wattpad, những trang web khác đều là giả mạo)Instagram: adulon_191…
Giữa mùa đông Seoul lạnh buốt, Jin Hee là một ngọn nến nhỏ lặng lẽ cháy trong góc quán cà phê trên phố Yeonhwa. Mỗi tuần hai lần, Jong In bước vào, mang theo hơi thở của gió trời và những trang sách nặng trĩu thời gian. Anh ngồi đó, đắm chìm trong thế giới của riêng mình, như một hòn đá cuội bị thời gian mài mòn, dửng dưng với những gì xung quanh.Jin Hee chưa từng dám chạm vào khoảng trời ấy, cho đến một ngày cô đặt trước mặt anh một chiếc khăn len, sợi len vướng đầy những đêm đông thao thức. Cô không mong đợi điều gì, chỉ hy vọng hơi ấm của mình có thể len lỏi vào khoảng không tĩnh lặng nơi anh.Nhưng rồi, Jong In ngước lên, ánh mắt anh không chỉ phản chiếu ánh đèn vàng nhạt của quán mà còn có cả hình bóng cô. Hóa ra, từ lâu anh đã lặng lẽ đợi điều gì đó-một sự chạm nhẹ đủ để lay động bề mặt đóng băng của mình.Họ bắt đầu trò chuyện, những câu từ như những hạt mưa rơi trên mặt hồ tĩnh lặng, khẽ khuấy động mặt nước. Một ngày, Jong In đưa Jin Hee đến một căn nhà gỗ nhỏ, nơi anh trốn chạy khỏi những ồn ào của thế giới. "Ở đây không có gì đặc biệt," anh nói, "chỉ là một nơi tôi muốn chia sẻ với em."Jin Hee đứng giữa căn phòng trống, nơi chỉ có gió lùa qua ô cửa sổ và mùi gỗ cũ vương vấn. Cô hiểu, không phải chiếc khăn, không phải những tách cà phê, mà chính cô đã trở thành hơi ấm duy nhất mà Jong In muốn giữ lại. Và rồi, như một người lữ hành đã quá mỏi mệt với cô đơn, cô nhẹ nhàng đặt bước chân vào khoảng trời của anh.__Truyện đăng trên W.a.t.t.p.a.d.…