Vợ ơi Anh tìm thấy em rồi!!!
Hắn - một người đàn ông lạnh lùng nhưng lại si tình đến mức không thể diễn tả đượcCô - một người có tính tốt bụng nhưng lại gặp nhiều trắc trởHọ sẽ ra sao?Mời đọc Vợ ơi Anh tìm thấy em rồi của Eve…
Hắn - một người đàn ông lạnh lùng nhưng lại si tình đến mức không thể diễn tả đượcCô - một người có tính tốt bụng nhưng lại gặp nhiều trắc trởHọ sẽ ra sao?Mời đọc Vợ ơi Anh tìm thấy em rồi của Eve…
Thằng vô tâm gặp thằng yêu chiều và chuyện tình bọ xít của họ…
"The toughest love stories are the ones that never end."…
Nói theo cách của Nam Cao, tôi có "cái mặt không chơi được". Nhưng tôi vẫn sống ổn, và sống tốt, có lẽ vậy.…
Rồi chúng ta sẽ đi qua thật nhiều khoảng trời. Thế nhưng, chỉ có khoảng trời của những năm thanh xuân tươi đẹp là sẽ khắc thật sâu vào tâm khảm của mỗi người chẳng thể nhạt phai. Năm ấy, có tiếng giảng bài êm ả, có vạt nắng trong lành chiếu vào đáy mắt ai bừng sáng, có tiếng guitar dịu ngọt, có tiếng ai hát ngân nga, có tiếng reo hò trên sân vận động trong một chiều huyên náo, có tiếng nước mắt rơi lặng lẽ trên trang sách khi đêm buông. Chúng ta rồi sẽ biến mất, chỉ có trời xanh là còn mãi, ôm vào lòng những kỷ niệm của mỗi người. Để rồi, một mai, khi quay trở lại, trời xanh sẽ thả xuống những cuốn băng ký ức, để chúng ta vừa xem, vừa khóc, vừa cười, bảo sao năm ấy bản thân lại nhiệt huyết đến thế, lại hồn nhiên đến thế, lại ngu ngốc đến thế. Ai cũng có thanh xuân của riêng mình, và có những kỷ niệm. "Hãy thả vào khoảng trời những kỷ niệm..."…
Kí ức điệp trùng...Những tháng năm ngày xưa đó chỉ còn là những mảnh kí ức buồn. Màu sắc nhạt nhoà trong tâm trí, trong những hoài niệm cuối cùng. Rồi ngày mai lại phải bước sang một trang mới, viết tiếp câu chuyện của cuộc đời mình với những màu sắc khác nhau của kí ức.Màu của kí ức, màu của sự ảm đạm và đau thương...***Truyện viết từ 2015, đã có nhiều tình tiết xưa cũ và lỗi thời, mong các bạn thông cảm và bỏ qua.…
Trường học HSR - một ngôi trường tập hợp những cá thể và thành phần khác nhau.Ngôi trường chứa toàn trai xinh gái đẹp, ai mà chẳng mê ┐('∇`)┌Và đó cũng là ngôi trường chứa những điều bí ẩn~[Các nhân vật thuộc quyền sở hữu của Mihoyo, nhưng số phận họ là do tôi viết nên.Tác giả: Sunly AvencalyẢnh bìa: lụm trên PinterestThể loại: Học đường, hài hước, no couple (s), có pha lẫn một tí yếu tố viễn tưởng.]Lịch ra chương: Hết lười thì nhả một chương…
Tác giả: Dương Tử KỳĐôi lời của tác giả: "Truyện do mình tự viết không coppy của ai hết nếu có trùng tình tiết thì là do trùng hợp vì mình cũng tham khảo từ các ad khác. Truyện là tác phẩm đầu tay của mình nên có sai sót gì mong mọi người thông cảm."…
- Anh yêu em. - Anh hai!- Đừng gọi anh hai nữa. Anh không phải anh của em, chúng ta không cùng chung huyết thống!Chuyện đầu tay trên wattpad, có sai sót mong mọi người góp ý để tớ rút kinh nghiệm ^^…
Em có thể là tia nắng làm bừng sáng trái tim anh, hoặc là vết xước không bao giờ lành trong ký ức anh.Truyện ảo, chả có thật đâu nên đừng áp đặt sang thực tế rồi bắt bẻ.…
Truyện chỉ đăng tại Wattpad-Có thể sẽ OOC-Lịch truyện sẽ không cố định, nhưng remon sẽ cố đăng 1 tuần 1 chap-Nhân vật chính: Shou Nekoya…
Những vết thương rỉ máu suốt 18 năm của Đình An Nhiên, Vũ Đình Phong dùng cả đời để may vá nó.…
Tên truyện: Mình yêu nhau không?Tác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, teenfic, thanh xuân vườn trường, nữ cường, HESố chương: 30 chươngGiới thiệu:Không cần quá hoàn hảo để được yêu, chỉ cần tình cờ tiếp cận nhau, trái tim nhỏ nhoi nhưng mạnh mẽ như La Hiểu Nhi cũng phải đập nhanh. Một học sinh trung học giỏi thể thao nhưng cũng giỏi gây chuyện, là đại phiền phức của thầy cô giáo trong trường, ăn nói luôn không hề biết đến hai chữ "dịu dàng". Một ngày nọ, cô gặp phải một con người tên Mạnh Hạo Nhiên, bất kể là trên phương diện nào, cô đều bị đánh bại, ngay cả trái tim cũng bị đánh cắp. Nhưng là, mọi chuyện trên đời vốn không hề đơn giản, anh không phải người bình thường, không để ở bên cạnh cô, nên đành chọn cách từ chối. Trích:"Tối tối, Hiểu Nhi ôm hắn nằm. Mới bảy giờ nhưng Hạo Nhiên đã muốn nằm như thế này. Hắn vòng tay ôm cơ thể nhỏ bé của cô vào lòng, mùi hương năm xưa xộc vào mũi hắn như thế. - Anh đã đem đống kem từ công ty về bỏ vào tủ lạnh rồi đấy. - Ờ... hôm nay em cho anh làm nhiều việc như vậy, thấy anh ăn cũng ngon hơn, đảm bảo tối nay sẽ ngủ rất ngon. - Ờ, anh cũng thấy hơi buồn ngủ rồi đây. - Ờ, anh ngủ đi... - Hiểu Nhi buồn cười xoa xoa đầu anh. - Ờ, anh ngủ đây. - Ờ em cũng ngủ đây. - Ờ, ngủ ngon. - Ờ, anh cũng ngủ ngon. Cái điệp khúc "ờ" không ngớt này lại tạo ra niềm vui cho căn phòng nhỏ bé. Hạo Nhiên khẽ cười chìm sâu vào giấc ngủ, sống thế này... tốt thật."…
Những câu chuyện ngắn giản dị xoay quanh cuộc sống đời thường của hai gia đình sát vách và những tình huống dở khóc dở cười sau đó.…
"Người có tương lai rực rỡ như anh, không nên bị một kẻ như em cản đường." Mùa hè năm đó ở Thanh Đảo, biển xanh thẳm như chạm vào giấc mơ. Nơi hành lang với nắng vàng chiếu rọi, một ánh nhìn bất ngờ đã khiến tuổi trẻ ngỡ ngàng dừng lại. Ánh mắt sâu thẳm như mặt biển lúc chạng vạng của Trình Hạc lại đang dịu dàng nhìn cô. Lục Chi Chi khi ấy chẳng biết, chàng trai ấy sẽ là một phần ký ức không thể thay thế. Cậu là ánh mặt trời còn cô chỉ giống như một chiếc bóng nhỏ. Thanh xuân năm ấy, họ cùng dắt tay nhau đi qua bao con đường, những lần lặng im ngồi cạnh, những lần lén nhìn nhau qua ô cửa lớp... Sau này lại trở thành vết thương lớn nhất của họ. Họ rời xa nhau rồi, cỏ lan chi không thể nào ở bên hạc trắng. Cũng như cái cách Lục Chi Chi chẳng thể ở bên Trình Hạc.Câu chuyện là bản giao hưởng dịu dàng của thời thanh xuân - nơi có những ánh mắt lặng lẽ dõi theo, những lần chạm mặt thoáng qua để rồi ghi nhớ suốt đời. Không ồn ào, không dữ dội, tình cảm ấy len lỏi như nắng chiều, ấm áp nhưng không đủ để níu giữ.Một đoạn tình cảm đẹp lại trở thành tình đơn phương của riêng mỗi người. Liệu người nói rời đi trước có thực sự là người hết tình cảm trước hay không?…
Ness Alexis_ một kẻ sát nhân máu lạnh tàn nhẫn đang ra tay với những con mồi xấu số trong con ngõ hẻm tối tăm bẩn thỉu nhất của khu phố đèn đỏ Maru.Isagi Yoichi _ một trong những nạn nhân của bạo lực học đường đã tình cờ thấy hắn, Ness phát hiện đang tính ra tay với cậu thì lại nổi lên hứng thú khi nhìn vào đôi mắt thiếu niên ấy.Một màu xanh lam trầm đầy lạnh lẽo, mang đến cảm giác cho người đối diện như đang chìm dần dưới đáy biển sâu hun hút.....Tình yêu, sự rung động của hai kẻ ruồng bỏ xã hội sẽ ra sao...Rút cuộc, ai mới là con mồi và ai mới là thợ săn?....…
Đọc đi rồi biết ~~~~~~Highest rank : #3 horror 7 tháng 3 .…
Tôi - Trương Nhật Minh, sống 17 năm trên đời mới biết hôn môi có vị gì..Thể loại: tình trai, vườn trường, bạn thuở nhỏ.Trương Nhật Minh x Phan Thế Hiền.Trai thẳng, xinh đẹp, ban tự nhiên ghét thể dục x Trai bóng rổ, cao to, ban xã hội ghét toán.…
"Bọn mày ơi, nghe tin gì chưa?"Lớp trưởng lớp tôi bắt đầu những cuộc tán gẫu với tụi con gái, chúng nó tập trung lại một đám gần ngay bàn học của tôi nói rõ to.Tôi không muốn nghe đâu, nhưng nó đập thẳng vào tai tôi, một tin động trời."Tao nghe nói hôm qua thằng Khải tỏ tình với con Uyển Như lớp 10A1 mày ạ. Hình như thành một cặp rồi. Bọn nó đang đồn ầm lên."Chúng nó chỉ tặc lưỡi, nói rằng cũng phải thôi, đẹp đôi thế mà, trai xinh gái đẹp với nhau.Tôi chợt thấy khó thở quá, hô hấp khó khăn, lồng ngực dội lên một cảm giác thật khó chịu.Bạch nguyệt quang trong lòng tôi có người mà cậu ấy thích rồi...…