Tên Alpha lưu manh JungKook cậy nhà giàu nên coi thường các Omega, bày đủ trò bắt nạt rồi xem đó là thú vui và Omega Jimin cũng phải chịu số phận đó, thậm chí là chịu với tần suất dày đặc hơn. Thế quái nào hắn lại kết nối với cậu bằng những rắc rối của chính hắn gây ra, thậm chí là...làm người ta có em bé!!!! Đời có những chuyện thật không ngờ tới mà(Đây là sản phẩm đầu tay của mình nên trình viết cũng như cốt truyện còn thiếu sót mong mọi người đọc nó trên tinh thần giải trí là chính. Sau mỗi chương hãy cho mình 1 lượt vote cũng như bình luận nha, cảm ơn mọi người ❤️)…
cậu 2 nhà hội đồng Vương lấy vợ vẫn chưa có con với con, nên Tiêu Chiến gả làm vợ lẽ để xung hỉcứ ngỡ người kia mới là chân tình hóa ra kẻ bị hắn lãng quên mới là người thật lòng thật dạ yêu hắnsẽ ra sao khi sự thật năm xưa bị phơi bày, liệu cậu 2 còn có cơ hội chuộc lại lỗi lầm xưabối cảnh miền tây nam bộ xưa, fic do tưởng tượng, không áp dụng lên người thật, sinh tửvương nhất bác x tiêu chiến…
√ Xuyên không, ngược, HEÝ tưởng: mình mượn ý tưởng từ bộ phim Alice lạc vào xứ sở thần tiên 🌸"Lâu ngày sinh tình""Nhất kiến chung tình"❄ Hai con người, hai thế giới, hai thời đại khác nhau. Một mục đích, một tâm nguyện, một tình yêu nhất quán. 🌼Truyện có một vài chi tiết mình mượn từ tác phẩm Ma đạo tổ sư của Mặc Hương Đồng Khứu, tuy nhiên sẽ khai thác khác đi. Mong mọi người đón nhận. 🍎…
Thể loại : namxnam, cung đấu, sủng, sinh tử văn, HEVăn án :Muốn bảo vệ người mình yêu theo cách của riêng mình, hắn chính là vẻ ngoài thật lạnh nhạt, thật chán ghét đối phương. Nơi thâm cung này, loại người gì cũng có, người hắn yêu thương chính là cả tâm cả thân đều không đấu nổi. Hắn liền phải tận lực mà bảo hộ y chu toàn.Muốn bên cạnh người mình yêu nhưng lại không dám, y chính là muốn xa đối phương thật xa để không còn ưu tư nhớ thương bậc đế vương tôn quý khó với tới kia nữa. Càng yêu nhiều thì chính là càng thua nhiều, y thua rồi, thua trước bậc đế vương cao cao tại thượng.Đời này, y xác định chính là nhìn người mình yêu bên cạnh người khác, hoàng tộc cần con nối dòng, y không làm được điều đó, liền không lấy cái cớ gì mà vấn vương làm khó đối phương.Đoạn nhân duyên này là đúng hay là sai? Là lưu luyến một đời hay trôi qua chớp mắt ?Truyện thuộc về tài khoản wattpad @nghiii05 xuất hiện ở nơi khác đều là không xin phép tự tiện lấy! Thỉnh report!…
BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠNTÊN TRUYỆN: NGHIỆT CHÂU ▍ Linh Châu Thánh Quân Ngẫu × Ma Hoàn Ẩn Nhẫn Bính, mang thai trước yêu sau…
ψ Tên gốc: 海棠受和他的屁股ψ Tác giả: W Từ Tinh · w从菁ψ Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ - Fanficψ Tình trạng bản gốc: Hoàn 69 chươngψ Tình trạng bản edit: 12/10/21 → 19/10/21ψ Sắp chữ: Sổψ Thể loại: Siêu đoản văn, 1v1, hài ------✿ Tóm tắt ✿(Thật ra đọc kỹ thì thấy truyện này không liên quan miếng nào với Hải Đường* đâu!)*Hải Đường: Web truyện người nhớn của TQ. ------· Bản edit phi thương mại chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng để yên em nó nằm ở đây. · Con bé không biết tiếng Trung nên có gì sai sót mong mọi người nhẹ nhàng góp ý, rất cảm ơn. · Chúc mọi người giải trí vui vẻ. ^^…
Hán Việt: Chửng cứu bi tình phản phái tiến hành thời!Tác giả: Điêu Bảo Bảo (Điêu Bảo Rghh)Tình trạng bản gốc: hoàn 285 chươngThể loại: nguyên sang, đam mỹ, HE, tình cảm, xuyên việt, hệ thống, xuyên nhanh, chủ công, vả mặt, Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆Đăng tại acc này và wordpress @justtieukhannhVĂN ÁN -----Trong tiểu thuyết, trừ bỏ vai chính chiếm hết may mắn của đất trời, chắc chắn không thể thiếu phản diện có kết cục thảm thiết.Bọn họ kinh tài tuyệt diễm, bọn họ quyền thế ngập trời. Nhưng vì mê luyến vai chính một cách điên cuồng mà họ trở nên cố chấp, cuối cùng trở thành phản diện bị người người ghét bỏ, bị tác giả ngược thân rồi lại ngược tâm.Khi sống không nơi dung thân, khi chết không nơi bồi táng.[Kết quả của bọn họ là một đời khổ sở. Không thấy ánh mặt trời, không được ai yêu, chưa từng nếm qua vị ngọt. Họ bị người đời ghét cay ghét đắng, tránh như tránh tà, không ai cho họ nửa phần thiện ý.]Người đọc khóc đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cầu xin tác giả cho bọn họ HE, đừng có ngược.Tác giả xấu xa bảo: Phản diện ấy hả? Tất nhiên càng thảm càng tốt, càng khổ càng tốt. Tốt nhất là gãy tay gãy chân không thể thảm hơn.#người đọc càng khóc mị lại càng vui#Một ngày kia, không biết có phải do oán niệm quá lớn của người đọc hay không, tác giả xấu xa bỗng nhiên bị hệ thống trói định.Hệ thống: Xin hãy cứu vớt bọn họ.Tác giả: Ai???Hệ thống: Phản diện dưới ngòi bút của mấy người ấy.Tác giả: ?!!!…
Tên gốc: 质子Tác giả: 半盐半甜Edit: Bò sữa biết bayCp: Tạ Mặc Sát Lư (Tạ Doãn✖️Bắc Đường Mặc Nhiễm)Tình trạng: 4 chươngTag: Tạ Doãn là hạt nhân, Mặc Nhiễm là song nhi."Tạ Doãn chưa bao giờ nghĩ Bắc Đường Mặc Nhiễm không phải là của mình, hắn chỉ là chưa để lại ấn ký của bản thân lên người y mà thôi."Edit phi lợi nhuận, tự đọc là chính. Bản edit chỉ đúng 80% so với bản gốc và dịch theo cách hiểu của mình. ♡. Bản edit đã có sự đồng ý của tác giả và được đăng tải duy nhất trên Wattpad bosuabietbay. Vui lòng không mang ra khỏi đây.…
Sherlock Holmes (phát âm tiếng Việt:Sơ-lốc Hôm) là một nhân vật thám tử hư cấu vào cuối thế kỉ 19 và đầu thế kỉ 20, xuất hiện lần đầu trong tác phẩm của nhà văn Arthur Conan Doyle xuất bản năm 1887. Ông là một thám tử tư ở Luân Đôn nổi tiếng nhờ trí thông minh, khả năng suy diễn logic và quan sát tinh tường trong khi phá những vụ án mà cảnh sát phải bó tay. Nhiều người cho rằng Sherlock Holmes là nhân vật thám tử hư cấu nổi tiếng nhất trong lịch sử văn học và là một trong những nhân vật văn học được biết đến nhiều nhất trên toàn thế giới.Tác giả: Arthur Conan Doyle Nguồn lấy: Đọc truyện online.…
Kiếp trước hèn yếu không bảo vệ được anh, em nợ anh. Kiếp này trả nợ cho anh bằng cuộc đời của em có được không?Truyện không liên quan đến người thật.…
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy...Liệu có thể quay lại?Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ?Tôi cũng vậy...Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ.Tôi hối hận rồi, rất nhiều...Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế.Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi.Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...…
Đây là phần 2 của "Đi Tìm Tự Do". Kết thúc phần thứ nhất, 12 cô cậu thuộc tầng 8 thượng tầng đã có được tự do mà họ khao khát. Và đây là những gì tiếp diễn sau đó 3 năm. Mọi chuyện liệu đã thực sự kết thúc, hay ba năm tươi đẹp mà họ trải qua chỉ là quãng nghỉ ngắn cho những gì sắp bắt đầu?…
Tác giả: Tiểu NhịThể loại: Fanfic, đam mỹ, luân hồi, HE.Pairing: Bác Chiến (Vương Nguyệt, Tiêu Dương)Văn án:Mỗi linh hồn trước khi bước vào luân hồi đều phải để lại trên tấm bảng gỗ trước cổng sinh tử một câu, rằng: "Đời này của ngươi, có lời nào còn giấu kín?"Vị tướng quân cầm bút, nét chữ rắn rỏi, mạnh mẽ như vung đao trên chiến trường: "Ngai vàng đó vốn dĩ là của ngài, ta thân là thiếp thân thị vệ, thề chết cũng phải giúp ngài giành nó về."Quỷ sai thấy hắn đặt bút xuống, giọng nói lạnh tanh như từ cõi xa xăm vọng về: "Ngươi đã viết xong?""Đúng."Sau đó quỷ sai vung tay, từng chữ từng chữ như cát, trôi khỏi tấm bảng gỗ rồi trở về với đất. Một lời giấu kín cả đời, cuối cùng cũng chỉ là cát bụi."Nếu không phải ta vì muốn ở trước mặt ngươi, chính tay mình kết liễu Vương Đình, ta đã sớm gieo mình xuống con sông nào đó mà chết đi rồi." - Nhiều năm sau, trước cổng sinh tử, cũng tại vị trí tướng quân năm xưa từng đặt bút, vị hoàng đế vung tay, nét chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa. Là nét chữ của đế vương, nhưng sao lại bi thương đến vậy.Hoàng đế nhìn dòng chữ từ từ biến thành cát rồi rơi xuống đất, nhập làm một với đám cát vàng bên dưới, trên gương mặt băng lãnh của ngài thoáng hiện nét cười dịu dàng: "Có phải năm xưa, ngươi cũng từng gửi gắm một lời cho ta?"Về với cát bụi cũng tốt, như khi nhỏ ta viết chữ không đẹp, ngươi cầm tay giúp ta đồ lại từng nét. Sinh ly tử biệt cũng tốt, không phải lại được bước đi trên cùng một cây cầu hay sao?…