Thương Cho Chiếc Lá Rơi Bên Kia Đường kể về kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của bộ ba: Hoàng Anh - Thanh Thảo - Uyển Nhi cùng những người bạn khác. Hồn nhiên, ngây thơ tươi đẹp dưới mái trường cấp ba đầy màu sắc. Nó không hẳn là một cuốn tiểu thuyết... nó giống như là Hồi Ký về Thanh Xuân của tác giả vậy.…
Ngày 30/12/2013 Lam Anh đứng trước máy quay.Xin chào, tôi là Lam Anh. Tên tôi được bà nội lấy cảm hứng từ dòng sông Lam, một con sông được gọi là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở quê tôi. Rất ý nghĩa và đẹp đúng chứ? Nhưng hồi bé tôi không mấy yêu thích tên của mình lắm. Sở dĩ, tên tôi là Anh. Mọi người khi gọi tên tôi sẽ luôn phải gọi hai âm tiết, vì có lẽ hai âm tiết là số nhiều, nên hầu như suốt những năm trên ghế nhà trường các bạn thường sẽ chế tên tôi thành một âm tiết "Lanh". Nhưng hiện tại khi trải qua nhiều vấn đề tôi dần cảm thấy thật tự hào với tên của mình. Bạn biết đó, ở nước ngoài người ta không có tên âm điệu...Tôi là một du học sinh. Ờm... không biết mình đang nói gì nữa. À.. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước camera và giới thiệu về mình. Thật ngại quá.. haha"18 tuổi là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Liệu cậu có điều gì đẹp nhất và tiếc nuối nhất không?"Thật ra... Tôi không biết nữa. Tôi không phải là đứa trẻ nổi bật đến mức để khiến bản thân có một kí ức đẹp như phim học đường thanh xuân đâu. Haha... Vì thực tế chính là học đến sấp mặt sấp mày để ôn thi đại học ấy.…
[GIỮA TOÁN HỌC VÀ ANH]Tác giả: Mẫn ChiVăn án:Cô gái ấy - một người bình thường, không quá nổi bật, nhưng lại lặng lẽ cất giữ trong tim một mối tình đơn phương dành cho chàng trai đắm chìm trong thế giới của những con số và phương trình. Mỗi ngày trôi qua, cô đều âm thầm quan sát từng cử chỉ của anh: ánh mắt chăm chú vào màn hình điện thoại đầy những bài toán, nụ cười mơ hồ khi giải được một đáp án khó. Cô từng nghĩ, trong lòng anh chỉ có toán học, không có chỗ cho bất kỳ ai khác... cho đến khi một tin đồn nhỏ bé từ thằng bạn cùng phòng của anh xuất hiện - rằng dạo này, anh hay nghe nhạc tình yêu, cười tủm tỉm khi nhắn tin, và có lẽ... đã có bạn gái.Trái tim cô chao đảo giữa hy vọng và thất vọng, giữa sự can đảm muốn tiến thêm một bước và nỗi sợ hãi rằng mình sẽ mãi mãi chỉ là người đứng từ xa. Nhưng liệu đó có thật sự là tình yêu của anh, hay chỉ là những suy diễn non nớt của cô? Và liệu một cô gái nhút nhát như cô có thể bước ra khỏi vùng an toàn của mình để tìm kiếm câu trả lời?_______________________Dũng cảm viết một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp về mối tình đơn phương đầy vụng về, nhưng cũng rực rỡ như ánh nắng đầu hè. 🌿…
Tên truyện: Anh Ta Là Đại Thiếu Gia! Tác giả: Thư Kì Thể loại: Nhẹ nhàng, Romantic, School, Thanh xuân vườn trường Nhân vật: Hoàng Vũ Khánh, Lâm Kì và một số nhân vật phụ Văn án: Anh là đại thiếu gia quyền thế, kiêu ngạo. Tình yêu đối với anh không là gì cả. Con gái trong mắt an là một lũ nhàm chán, vô dụng. Vậy mà khi người con gái ấy xuất hiện đã khiến anh của trước đây biến mất không một chút dấu vết. Cô là ánh ban mai mùa đông...cơn gió thoảng mùa hạ. Cô gái ấy căn bản không có gì đặc biệt, nhưng lại là độc nhất vô nhị trong lòng Hoàng Vũ Khánh, chỉ bấy nhiêu cũng đủ biến Lâm Kì thành cô gái hạnh phúc nhất thế giới. Ở tuổi 17, mọi cô gái đều muốn trở thành công chúa nhưng không có nghĩa là muốn trở thành một cô bé lọ lem, nhất là trong hoàn cảnh của Lâm Kì. Cô của tuổi 17 có một loại hạnh phúc khiến cho người khác phải ghen tị...nhưng đối với cô hạnh phúc ấy lại không hề hoàn mĩ.…
Văn ánSau buổi tự học muộn, Sở Dạ đi trong hành lang vắng lặng dưới màn mưa rợn người. Nỗi bất an trỗi dậy khi cậu bất ngờ chạm trán một thanh niên toàn thân đầy máu. Tưởng chừng như ác mộng kinh hoàng nhất đã qua khi cậu thoát khỏi hắn, nhưng bóng ma đêm ấy lại một lần nữa xuất hiện ngay trong lớp học, với thân phận học sinh chuyển trường - Phó Thẩm Hàn.Nụ cười lạnh lẽo, ánh mắt chiếm hữu điên cuồng của Phó Thẩm Hàn không ngừng bủa vây lấy Sở Dạ. Hắn ngang nhiên tuyên bố cậu là "cục cưng" của mình, không cho phép bất kỳ ai đến gần. Sự xuất hiện của hắn đảo lộn hoàn toàn cuộc sống vốn bình lặng của Sở Dạ, biến những ngày đến trường trở thành chuỗi ngày lo sợ tột độ.Lời tỏ tình bất ngờ của một nữ sinh trong trường càng châm ngòi cho cơn ghen tuông bệnh hoạn của Phó Thẩm Hàn. Hắn không ngần ngại uy hiếp, giam cầm Sở Dạ trong vòng kiểm soát độc đoán.Giữa bóng tối ám ảnh và sự đeo bám rợn người, Sở Dạ phải làm gì để thoát khỏi "tình yêu" quái dị này? Liệu có ai nhận ra sự tuyệt vọng ẩn sau vẻ ngoài ngoan ngoãn của cậu? Và liệu Phó Thẩm Hàn sẽ đi đến đâu trong cơn cuồng chiếm hữu đáng sợ của mình?Tag: Đam Mỹ,Chủ Thụ,Học Đường , Công bị điên...…
Hướng dương ngược nắng là một câu chuyện đam mỹ, thanh xuân, thơ mộng, lấy bối cảnh Trung Quốc những năm đầu thập niên 90.Trình Dụ Nhiên, 17 tuổi, là một nam sinh rụt rè, sợ xã hội, có ngoại hình thư sinh và đôi mắt buồn. Cậu thường bị bắt nạt vì đã từ chối lời tỏ tình của hot girl trường - Lưu Yển Uyên.Thẩm Tư Ngôn là nam sinh mới chuyển vào lớp cậu. Anh cao ráo, điển trai, năng động và rất ấm áp. Là con trai của một gia đình khá giả, Tư Ngôn nhanh chóng kết bạn với mọi người nhưng lại đặc biệt quan tâm đến Dụ Nhiên, quyết tâm chơi thân với cậu dù bị né tránh.Dần dà, Dụ Nhiên mở lòng hơn và hai người trở thành bạn thân. Thế nhưng, Dụ Nhiên lại phát hiện bản thân không giống những bạn nam khác, cậu có tình cảm đặc biệt với Thẩm Tư Ngôn, nên lặng lẽ viết nhật ký để giấu đi cảm xúc đó.Một ngày, cậu vô tình để quên nhật ký trong hộc bàn. Khi các bạn nam khác lật ra đọc, Thẩm Tư Ngôn thấy được và giật lấy. Nhờ vậy, anh biết được tình cảm của Dụ Nhiên... và từ đó, những rung động đầu đời giữa hai cậu thiếu niên bắt đầu nảy nở.>
Thể loại : truyện ngắn nhiều thể loại: có thanh xuân vườn trường . Cổ Đại. Hiện Đại. Thanh mai trúc mã. lâu lâu cũng có thể là những câu nói hay mình sưu tầm được. còn lại đa số là do mình tự viết. mình sẽ cố gắng viết nhiều thể loại cho mn cùng xem. Tình Trạng : Đang tiến hành (sẽ không có số chương hay lịch ra cụ thể đâu.!) Con người thật ra loài vật đơn thuần nhất. chẳng hạn , khi Bạn chỉ vì nghe được một câu nói mà cười vui vẻ đến cả ngày. cũng có thể vì một câu nói ủ dột cả 1 ngày. Bạn từng vì ai mà trở nên ngốc nghếch như vậy chưa?!. Thật ra ngốc nghếch một chút cũng không sao cả. tôi hy vọng một ngày nào đó, bạn sẽ tìm được một người đem lòng yêu bạn, yêu luôn cả tính khí khó chịu của bạn. Khi bạn ngốc nghếch như thế anh ấy sẽ luôn sẵn sàng dang rộng đôi tay ôm bạn vào lòng và nhẹ nhàng nói với bạn :" Anh chính là yêu cái tính ngốc nghếch này của em ". Hy vọng bạn sẽ sớm gặp được người muốn gặp. người sẽ gặp.người nên gặp ấy. Để có thể ở bên họ . Là ở bên họ đến cả 1 đời. ______________________Hai truyện mình đang viết. Mình sẽ ngừng một thời gian. Dạo gần đây tâm trạng không tốt nên không có tâm trạng viết :))). Xin thứ lỗi!!!…
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ngược, đơn phương, chia ly, tiếc nuối.Năm 19 tuổi Hoàng Đức Duy là học bá của trường, lúc nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng thành tích.Anh là niềm tự hào của thầy cô, là ánh sáng trong mắt bạn bè, nhưng cũng là người mà Quang Anh không bao giờ với tới.Nguyễn Quang Anh là một học sinh năm hai bình thường, không thông minh, không nổi bật, chỉ biết lặng lẽ dõi theo bóng lưng Đức Duy giữa sân trường rộng lớn.Cậu thích học bá ấy, thích đến mức dù chỉ là một lần được Đức Duy gọi tên, cũng đủ để khiến cậu vui cả một ngày.Nhưng Đức Duy chưa bao giờ quay đầu nhìn cậu.Trong thế giới của anh, cậu chỉ là một người xa lạ lướt qua nhau giữa hành lang là một chấm nhỏ trong đám đông ồn ào của những năm tháng thanh xuân.Quang Anh chưa từng hy vọng xa vời, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Đức Duy thuộc về mình. Nhưng ai mà ngờ được, thời gian rồi sẽ đưa cả hai đi xa đến mức ngay cả cơ hội để chào nhau một lần cũng không còn nữa."Đức Duy nếu ngày đó em dám đứng trước mặt anh, có lẽ...chúng ta đã không là quá khứ."…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Thế giới của cô ngập tràn yêu thương, như khu vườn mùa xuân luôn ươm mầm hy vọng. Đôi mắt trong veo lấp lánh ánh sáng, mỗi nụ cười đều mang theo cả nắng ấm. Cô xinh đẹp, nhiệt thành, tốt bụng, lúc nào cũng tràn đầy sức sống hồn nhiên của tuổi trẻ.Thế giới của anh, ngược lại, là những trận đòn roi hằn sâu từ thuở bé thơ. Đôi mắt anh, lẽ ra phải long lanh như mọi thiếu niên mười sáu tuổi, giờ chỉ còn lại một màu đục ngầu, nặng trĩu những toan lo về miếng ăn, chỗ ở, và đứa em trai bé bỏng mười tuổi. Họ, như hai đường thẳng song song lặng lẽ trôi qua đời nhau. Thế nhưng, vào một đêm gió nổi, khi nỗi thống khổ xé nát lòng anh, cô bất ngờ bước vào. Nhẹ nhàng như một cơn gió sớm, cô mang theo hương thơm của sự sống, len lỏi vào thế giới lạnh lẽo của anh, khẽ khàng vẽ lại những mảng màu tươi sáng lên bức tranh xám xịt đó.Lần đầu tiên trong cuộc đời thống khổ ấy, hiện lên một tia nắng rực rỡ - một tia nắng ấm áp đến lạ lùng, xuất phát từ đôi mắt hạnh mềm mại kia. Ánh mắt ấy không chỉ nhìn thấy vết thương anh che giấu sau lớp vỏ cứng cỏi, mà còn dịu dàng ôm lấy từng góc tối mà chính anh cũng đã buông xuôi.Thể loại: ngược nam, 1x1, thanh xuân vườn trườngCp: Đặng Tiến Long x Trần Minh Nguyệt…
Văn ánMột vị tổng tài, hắn anh tuấn đa kim, hắn xuân phong đắc ý, hắn tiền đồ vô hạn, hắn……Hắn xuyên việt .Vãng tích quen thuộc hết thảy nháy mắt không còn tồn tại,Từ đó bước vào một hồi cát hung chưa biết Âu Châu Đệ nhị thế chiến chi lữ.Rome, trọng xuân, Vạn Thần điện.Cái gọi là vĩnh hằng, chính là ngươi đứng ở nơi đó, xoay người ngoái đầu nhìn lại, nhìn chăm chú vào ta.Từ đây ta ngàn dặm truy tìm, hành qua hoang vắng cùng phong hỏa.Đương hết thảy hướng đi chung kết,“Ngàn năm đế quốc” Cuối cùng chiến phạt đem tịch,Thời gian vị này vĩ đại tác giả, sẽ vì ngươi ta viết ra hoàn mỹ kết cục.1944-1945Rome – BerlinPhong hỏa liên thiên, tuyệt địa Long Hành1v1, chủ công, mĩ công mĩ thụ [ dương quang yêu nghiệt công × thanh lãnh trung khuyển thụ ←_← hơn nữa đây là một chỉ cường thụ ],HEPS1: Bối cảnh là Âu Châu nhưng này hai hóa đều là người Trung Quốc ~PS2: Thích quân phục cùng dụ công các muội tử thỉnh khoái trá đâm vào đến đây đi ~↖[^ω^]↗Nội dung nhãn: Xuyên việt thời không chế phục tình duyên cường cường ngọt vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Thịnh Duệ ┃ cái khác:1v1, chủ công, mĩ công mĩ thụ, cường cường,HE…
" 1 vạn ánh sao là gì? Là 1 vạn tờ giấy ngày đó tôi đã dồn hết sự tự tin để viết cho cậu ấy. Là 1 vạn lời nói ầm ĩ bên tai rằng " Tôi thích cậu" ngày nào cũng vậy.Là 1 vạn ngày theo đuổi miệt mài nhưng mà không thấy hối tiếc.Là 1 vạn những ngày cuối cùng chúng tôi còn ở cạnh nhau khi mà quãng thời gian đang sắp hết.Là 1 vạn giọt nước mắt rơi xuống vì thấy mãn nguyện vì lúc đó mình đã hết lòng và không hối tiếc như vậy.....Một nguyên tác nhỏ của câu chuyện: Giảng bài một hồi lâu cho Lạc Lạc, tất nhiên là cô không hiểu chuyện lại làm thêm một lần cho Miêu Sơn tức muốn ói máu ra luôn rồi. Miêu Sơn được thầy giao cho kèm cặp Lạc Lạc để lần này thành tích của cô khá lên. Nhưng đúng là thầy tính cũng không bằng trời tính. " Ông trời muốn bắt con học dốt mãi đây mà. Huhuu"Miêu Sơn tuy không có vẻ đẹp thật hoàn hảo nhưng có thể nói là cũng ưa nhìn. Đặc biệt Miêu Sơn là học sinh giỏi của trường. Những bạn học khá giỏi cũng chính là từ Miêu Sơn kèm mà lên. Nhưng mà đến Lạc Lạc anh cũng phải bó tay." Lạc Lạc" " Rồi ... Rồi... Nhưng mà mình vẫn không hiểu được."" Cậu đúng là đồ ngu mà"" Đúng vậy. Mình chính là ngu ấy. Ngu nên mới theo đuổi cậu lâu tới vậy đấy"" Lạc Lạc... Cậu đúng là người không hiểu chuyện"…
Nu9 Trịnh Khả Nghiên là một cô học sinh giỏi nhiều năm liền , không những thế cô còn là một hoa khôi xinh đẹp luôn thu hút mọi ánh nhìn, cô có nhiều thành tích về học tập cũng như những hoạt động ngoại khoá của trường . Sau những ngày tháng tại trường cấp hai của mình , Kim Khả Nghiên cũng phải rời xa ngôi trường đó và đến với Trường trung học Đại Nhân ( 人大附中 ) . Đến với nơi này , cô gặp được một người rất giỏi , phải gọi là cực kì giỏi , cậu ấy đã được mời đến để học ở ngôi trường này , trước đây , nghe nói cậu ấy còn được các trường trung học Châu Âu chiêu mộ , nhưng đã từ chối vì muốn ở lại Trung Quốc . Cậu ấy chính là Tư Tuấn , một thiên tài với trí thông minh trời ban và một khuôn mặt điển trai không góc chết , từ khi cậu ta 7 tuổi đã học xong lớp 5 . Đến khi 13 tuổi đã học gần xong cấp 2 . Cậu ta được mệnh danh là ông hoàng của các BXH , cậu ta luôn đứng đầu , lúc nào cũng đạt điểm tối đa . Khi Kim Khả Nghiên gặp người này , ước mong trở thành người giỏi nhất trường như hồi cấp 2 của cô gần như dập tát , nhưng khi nghe những lời khiêu khích của Tư Tuấn , Khả Nghiên như được khơi dậy ngọn lửa trong mình , cô học tập ngày đêm để có thể giỏi hơn cậu ta ,..... vậy liệu câu chuyện này sẽ đi về đâu Mời mọi người đón xem truyện Má Bánh Bao nhé…
- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…
Tên truyện: Chỉ Cần EmThể loại: thanh xuân vườn trường, nữ cường, độc chiếm, bá đạo,...Nhận vật chính: Giản Mộc Tranh x Sở Thiên LãnhNguồn hình bìa: Pinterest***Giới thiệu:Mộc Tranh từ nhỏ đã vô cùng mũm mĩm, đáng yêu với hai cái má phúng phính, hồng hào, ai gặp cũng cưng nựng. Lớn lên, cô vẫn giữ nguyên thân hình đó, nhưng ngược lại bị bạn học chê cười, tẩy chai. Ba ba vì xấu hổ mà không thèm nhìn mặt.Thiên Lãnh vì cú sốc từ nhỏ mà rơi vào căn bệnh tự kỉ, trầm cảm, lúc điên lúc tỉnh, bị mọi người sợ hãi mà xa lánh, thậm chí còn bị bạn bè ăn hiếp, đánh đập.Hai con người có số phận đau khổ có duyên gặp nhau, liệu sẽ có nợ cùng nhau ở một chỗ?---------Nhìn người thiếu niên trên đùi mình, cánh tay ôm lấy eo, hận không thể khiến hai ngưới dính lại làm một, Mộc Tranh thở dài. "Thiên Lãnh, cậu từ khi nào trở nên dính người như thế?"Thiếu niên cong môi, ngày càng ôm chặt lấy người con gái, tận hưởng sự ấm áp. Ài..., tuy thân người cô có chút mũm mĩm, nhưng bù lại vô cùng ấm áp, mềm mại, chẳng giống như những người khác, ốm ốm, ôm chẳng sướng chút nào."Chỉ dính với mình cậu..."---------Đảo mắt thấy một bóng lưng quen thuộc nhưng thay vào đó là một thân hình quyến rũ, tà mị với bộ trang phục đen tuyền, hấp dẫn, Thiên Lãnh liền bước tới, cánh tay rắn chắc đem người đẹp giam vào trong ngực mình, hơi thở trầm ổn bên tai."Tranh, mới có một tháng không gặp, thân hình này lại trở nên hấp dẫn như vầy, là muốn quyến rũ ai sao?---------⚠LƯU Ý⚠- Tác giả mới vào nghề, còn "non tay", có gì xin…
Tên Truyện: Mèo con của Học BáThể Loại: đam mỹ /hài hước /ngọt ngào/đáng yêuTình Trạng: Chưa HoànnnNhân vật chính: Nguỵ Diễm//Thẩm ChiêuVăn Án: Là nam sinh có vẻ ngoài vô cùng đẹp trai,điều kiện có tiền cùng năng khiếu hội hoạ tuyệt mỹ,từ nhỏ đã là Beta ngàu lòi chính hiệu.. Nhưng... cậu lại có một bí mật không thể nói ! cho tới bản thân cậu cũng không thể chấp nhận được, Nguỵ Diễm ấy vậy mà lại là một người THÚ?? ---loài mèo thú cực hiếm gần như đã tuyệt trủng từ trăm nghìn năm về trước, thậm chí người ta còn không biết,loài này có thật sự tồn tại hay không#3? chỉ sợ bị bắt đi nghiên cứu mất!! điều ấy khiến cậu phải tận lực giấu giếm.. thêm cả hoàn cảnh khó nói mà đấu tranh lớn lên// ╱|、 (˚ˎ 。7 |、˜〵 じしˍ,)ノ thế nhưng, những năm tháng bình thường của cậu dần bị phá vỡ //hết phân hoá muộn từ Beta~sang~~OMEGA? lại Trớ Trêu dính vào tên Học Bá choá má....THẨM CHIÊU !! quan trọng hơn cả hắn lại vô tình biết được bí mật của mình? làm cậu bối rối ''' phải làm sao bây giờ? "hay đánh nhau một trận nhỉ?" đáng ghét thật.. hắn cao hơn cậu, chơi bóng rổ hay hơn, học lực thì vượt xa đến cả bạn xấu của Nguỵ Diễm cũng thỉnh thoảng nhịn không được mà khen ngợi Thẩm Chiêu mấy câu.Thôi Thì đành,cậu thoả hiệp với hắn nhưng hắn muốn cậu làm CẨU cho hắn, thế mới chắc chắn giữ bí mật^^ " bình tĩnh nào Nguỵ Diễm mày không thể làm thế được!!" Và thế là.. Mối Quan Hệ bất đắc dĩ của cả 2 d…
Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…
从年少到欢喜 - Từ Niên Thiếu Đến Rung ĐộngTác giả: Tiêu LộEditor: SanSố chương: 113 chương, 8 phiên ngoạiThể loại: Thanh mai trúc mã, song hướng thầm mến, song xử, vườn trường đến thành thị (từ đồng phục đến áo cưới), HE, ngọt văn.Thiếu nữ nỗ lực hết mình vì không tin cổ tích x Thiếu niên thiên tài muốn tạo nên cổ tích.VĂN ÁNĐôi lúc Đan Quý Thu nghĩ, nếu cô có thể lựa chọn lần nữa, cô hy vọng mình không phải thanh mai của Lục Duẫn, không được anh che chở từ nhỏ đến lớn. Vậy thì ít nhất cô còn có can đảm mà thích anh một cách quang minh chính đại chứ không phải ôm giữ bí mật vừa ngọt ngào vừa chua xót này, sợ một ngày anh phát hiện để rồi đến bạn bè cũng không làm được.Lục Duẫn vừa đẹp trai, hài hước, tính khí lại có chút cà lơ lất phất, cả Thất Trung đều công nhận anh là giáo thảo, chỗ nào cũng tốt. Nếu có chỗ không tốt thì chắc là chuyện hằng năm xếp hạng của anh đều bị tiểu thanh mai của mình nghiền áp. Lục Duẫn: "Mình đánh cược nhé, nếu lần thi này tớ vượt qua cậu thì cậu phải giặt tất cho tớ một tháng."Đan Quý Thu: ". . ."Lục Duẫn nói tiếp: "Nếu cậu thắng, tớ không chỉ giặt tất cho cậu một tháng mà còn giúp cậu giặt quần lót một tháng."Đan Quý Thu: "Cút giùm." Xuất huyết não mất thôi. Giới thiệu: Bạn thanh mai và bạn trúc mã đều cho rằng đối phương không thích mình. Nội dung vắn tắt: lòng mang lý tưởng, chính trực lương thiện. Một câu chuyện xưa về tình yêu và sự trưởng thành.…
Tên gốc : Đàm Luyến Ái Bất Như Thôi Lý Tác giả : Dương DạngNguồn : 52shuku.vipConvert : wikidich.comEditor : Rùa Già 🐢 Rùa Quản Sạp 🎀 Chee 🧀 Tình trạng bản gốc : Đã hoànTình trạng bản edit : Đang tiến hành Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, Trinh thám, Nguyên sang, Hoan hỉ oan gia, HEVăn án : An Hoa Nhài, người đứng thứ hai sau Giang Mạt Ảnh chỉ có thể cùng hắn so tài trinh thám. Nhưng cô lại vì đủ loại nguyên nhân mà từ bỏ trinh thám, mãi đến khi cùng đồng bọn tụ họp đông đủ, lần lượt dẫn dắt cô.Tiểu kịch trường :An Hoa Nhài: Anh không phải là thiên tài sao? Khả năng trinh thám lại còn không bằng tôi?Giang Mạt Ảnh mỉm cười đầy cưng chiều: Vì em tôi có thể 1+1=3!An Hoa Nhài: Vậy cớ gì về mọi mặt tôi lại luôn thua anh?Giang Mạt Ảnh: Như thế có thể khiến em đem tôi ghi lòng tạc dạ?An Hoa Nhài: ...Giang Mạt Ảnh anh quả nhiên là một bụng đầy ý xấu!------------------------------Lưu ý : Truyện edit khi chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không re-up và không chuyển ver dưới mọi hình thức. Truyện được update duy nhất tại : Wattpad : ruagiayuyann Wordpress : Sạp Hương Quả Của Rùa Già…
Cơn gió mang số hiệu 'tình yêu' thổi vào chiếc máy bay giấy mang số hiệu 'hạnh phúc' đến cánh đồng bồ công anh, mang đến cho thiếu niên mình yêu khoảnh khắc đẹp nhất của thanh xuân.Cơn gió mang số hiệu 'tình yêu' kéo mặt biển tạo nên con sóng lớn mang số hiệu 'nụ cười' đến bãi cát trắng tinh khôi cho thiếu niên đang chờ dưới ánh nắng mùa hạ.Cơn gió dịu nhẹ thổi những thiếu niên của thời thanh xuân rực rỡ đến với nhau. Cùng họ trải qua các khoảnh khắc đẹp đẽ cuộc đời, mang theo những tình bạn tình yêu ngây thơ. Mỉm cười chào đón họ đến với hai chữ 'thanh xuân' cùng với trái tim nhiệt huyết dành một phần cho người mình yêu mình thương. Nắm tay nhau cùng lời hứa sẽ bên nhau trọn đời trọn kiếp.Và... cũng chính gió... là khởi đầu của một chấp niệm to lớn không thể phai mờ dù là bao lâu. Một chấp niệm có thể bao phủ cả bầu trời hay lấp đầy cả đại dương.------------ note tác giả -------------⚠️ Lưu ý ⚠️Truyện có yếu tố tâm lý học đường, xung đột gia đình, tâm linh và một số chi tiết kinh dị máu me. Nội dung chỉ mang tính hư cấu, không khuyến khích hay cổ xúy các hành động tiêu cực. Nếu thấy không phù hợp, hãy dừng lại khi đọc.Cảm ơn bạn vì đã đọc…