LiSaKookie : Chịch Gái
18+…
Xin lỗi mina-san.…
Câu chuyện kì lạ…
là những dòng suy nghĩ của tôi, tôi mượn wattpad làm nơi lưu giữ trí nhớ hộ tôi.nói chính xác hơn là đây là những lời bộc lộ chân thật, ko logic, ko văn vở gì.nếu bạn có vô tình nhình thấy, hãy lặng lẽ mà rời đi nhé.vì tôi ko chắc rằng bạn sẽ còn cảm thấy thoải mái như lúc bạn chưa bước vào những câu chuyện của tôi.mà tôi cũng chắc rằng ko có ai ở lại, dù sao đây cũng là những dòng viết ngổn ngang, xấu xí…
Thực ra mê mấy ẻm lâu rồi mà đến bây giờ mới dám viết fic=))Nên là không biết còn ai mê mấy ẻm giống tui nữa hơm?Nếu có thì ủng hộ nhé!…
Có thế hai người sẽ không bao giờ gặp lại nhau lần nào nữa. Cũng có thể Phát sẽ cứu rỗi được một tâm hồn đang chênh vênh.…
"Em không thể yêu ai khác nữa, ngay cả anh...Không phải vì em đã yêu người ấy quá sâu đậm...Cũng không phải vì em không thể quên người ấy...Chỉ vì...em nợ người ấy một tình yêuĐã là nợ, em còn có thể yêu anh không?Em không thể cho anh thứ mà em nợ anh ấy...Em không thể, vì thế...Làm ơn, đừng để em yêu anh..."…
Những short văn đầy ấn tượng khi lạc trôi…
Chả có cái đếch gì để nói cả…
Trong Bạch Cốt Miếu, một tiểu tăng vận áo bào xám đang quỳ lạy trước Thập Nhị Phẩm Liên Đài, nơi ngự trị của một tồn tại vĩ đại."Giờ đây tà khí tung hoành, quỷ mị lộng hành, xin hỏi Bồ Tát có phương nào cứu thế?"Hiếm hoi được về thăm tỷ tỷ một chuyến, tiểu cô nương lại bị hỏi một câu thâm sâu khó lường.Ngồi trên đài sen, nàng ngẩn ra, gãi đầu bối rối, cuối cùng vẫn nhẹ giọng đáp:"Để ta về hỏi thử!"Một trăm năm yên lặng trôi qua, trong miếu thờ chỉ còn lại bộ xương khô giữa phàm trần. Cho đến hôm nay-long ngâm hổ gầm vang dội, Bạch Cốt Bồ Tát rốt cuộc đã trở về.Bang! Bang!Tiểu cô nương dùng mõ gõ xuống nền xương sọ.Hai đốm quỷ hỏa lập lòe bùng cháy. Trong màn áo bào xám rách nát, một thân ảnh quỷ dị chậm rãi đứng lên."Đông Thổ có một quốc gia, tên là... Cự Đường."Nàng mở ra hai rương kinh vô tự, rồi lần lượt triệu hồi: một con bạo viên, một đại hán bụng phệ, một vị phá giới tăng, và một thớt ngựa mang đầu người."Lần này đi về phương Đông. Các ngươi phải trải qua đúng tám mươi mốt kiếp nạn, mới có thể hưng thịnh giáo ta, cứu lấy thương sinh.""Bồ Tát! Xin hỏi giáo ta tên là gì?" - Chúng ma đồng thanh thỉnh cầu."...""Để ta nghĩ chút đã!"…
Tác giả: 一世华裳 - Nhất Thế Hoa ThườngTên gốc: 在二哈身边保命的日子Editor: Tóc RốiTình trạng bản gốc: 75 chương, hoàn thành.Tình trạng bản edit: Lê lết từng ngày, vui thì nhiều, buồn thì ít, cố gắng đảm bảo 2 - 3 chương một tuần.Văn án: Chu Lê xuyên vào một quyển truyện ngọt sủng.Truyện ngọt sủng nói về nam chính bệnh kiều* biến thành cún, bị tên côn đồ ngược đãi, sau khi được nữ chính cứu, cuối cùng cùng nữ chính làm quyến lữ.*Bệnh kiều: Bệnh độc chiếm và dục vọng chiếm hữu rất lớn.Mệnh Chu Lê không tốt, xuyên thành vị côn đồ ngược đãi động vật kia.Thời điểm y xuyên qua, một chân giẫm lên đầu cún.Nhìn thấy cún hấp hối, ngẫm lại thiết lập của nam chính, y phát hiện y và mạng sống chỉ kém khoảng cách một cái đầu cún này.Dán nhãn: Duyên trời tác hợp, hiện đại, xuyên thư, đáng yêu, ngọt sủng, chủ thụ.Nhân vật chính: Chu Lê ┃Vai phụ: Quý Thiếu Yến ┃ Cái khác: Bánh ngọt nhỏ, HE, vui sướng.Một câu giới thiệu vắn tắt: Ta và mạng sống chỉ kém khoảng cách một cái đầu cún.…
ns về 1 người thick selfie…
Xưa....không kịp rồi ko thể quay lại cái ngày xưa huy hoàng ấy nữa rồi…
(|||°^°)//…