Suy nghĩ về những chuyện thường cmn ngày
Hế lô,đừng đọc ở đây. Nhấn nút đọc truyện đi nhé :^)Chí tui còn thấy truyện nhảm nhí vailin :<…
Hế lô,đừng đọc ở đây. Nhấn nút đọc truyện đi nhé :^)Chí tui còn thấy truyện nhảm nhí vailin :<…
Tôi ổn, Tôi Sẽ Sớm Quay Trở Lại…
Truyện là những đoạn tâm trạng ngắn, là những câu chuyện giúp chúng ta bộc lộ mọi cung bậc cảm xúc. Truyện là kí ức về thời thanh xuân, là những tâm lí của tuổi trẻ...…
" Nhược tâm ( hoa hồng trắng) đại diện cho tình yêu ngây thơ, trong sáng nhưng cũng tượng trưng cho những cuộc chia ly ."…
Tập thơ này nói về một đôi phải xa nhau, do một trong 2 người lựa chọn rời quê hương để đến một thành phố mới. Mình lấy cảm hứng cho tập thơ này do một người bạn gái của mình nổi hứng đi vô Sài Gòn chơi. Bỗng dưng mình tự hỏi nếu bạn ý từ bỏ tất cả để ở lại đó không về nữa thì sẽ như thế nào =)))Tiêu đề tập thơ do bạn ý đặt. Ảnh cover của tập thơ này được lấy từ kho ảnh bạn ý tự chụp. Các bạn có thể xem ảnh của bạn ý ở insta: photobythach nhé.…
Chỉ là viết ra những gì mình nghĩ! Những chuyện mình gặp!để một ngày nào đó có thể tự phán xét mình!…
- Linh à, xin lỗi cậu vì chuyện trước đây. Nhưng giờ đây hãy cho tôi một cơ hội nữa được không?- Tôi thích cậu thật rồi- Thật ra, tôi đã biết tất cả mọi chuyện...Thực sự đã chấm dứt được rồi nhưng tại sao trong lòng cứ đau mãi không thôi..…
Giống như tên truyện. Chuỗi ngày dở khóc dở cười rồi cạn lời với những suy nghĩ từ cô bạn Aline trong 3 năm cấp 3 của mình. Đây vốn là nhật kí của cô ấy cho nên mọi người có bình luận gì thì nên dùng từ ngữ chuẩn mực của tiếng việt, không viết teencod. Nếu có bình luận tiêu cực thì không chửi thề nha, nói thẳng ra thôi. Tác giả sẽ trả lời nếu có thể.…
bỗng một ngày bị xuyên vào cuốn truyện tranh mà mình yêu thích nhất(mình ko bik chọn ảnh bìa như thế nào) TRUYỆN KO XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA NÀO…
Truyện mang thông điệp hãy yêu thương mẹ khi còn có thểĐừng để khi họ không còn mới khóc thương, ăn giỗ linh đình.Hãy sẵn sàng tha thứ cho mẹ, dù quá khứ bà ấy có sai đến dường nào.…
Cô gái nông thôn mang trong mình sự hồn nhiên của tuổi thơ cùng sự bao bọc của cha mẹ để rồi sự yêu thương đó tạo ra sự ngây thơ mong ước trở thành người lớn để thực hiện ước mơ hoài bão bản thân, rồi cô ấy nhận ra để trở thành người lớn bản thân phải đánh đổi những gì, dần dần sự hồn nhiên trong cô gái không còn vẹn nguyên như ban đầu. Bước vào giai đoạn mà ai cũng trải qua áp lực và trầm cảm dần khiến cô ấy mệt mỏi càng chai lỳ cảm xúc, nhưng cuộc sống cứ thế tiếp diễn vaf muốn báo hiếu cha mẹ thì cô vẫn phải gượng mình sống sót sữa xã hội này, cùng xem những gì sẽ xảy ra với cô gái này cuộc sống này rồi sẽ đi về đâu.…
Câu chuyện kể về cô bé học sinh tên là Tiểu Diệc ( 18 tuổi ) trên gương mặt của cô có rất nhiều mụn . Cô luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình cho đến khi gặp Phàm Sinh - chàng bác sĩ thẫm mĩ hơn mình 5 tuổi ( 23 tuổi ) giúp đỡ cô chữa trị gương mặt của mình . Và bắt đầu từ đó hai người nảy sinh tình cảm với nhau . Tác giả : Vigro .…
Truyện nói về cuộc tình của cặp thanh mai trúc mã nhưng là 2 người cùng giới. Trãi qua biết bao nhiêu chuyện mà không lùi bước rồi đã được xã hội và bố mẹ tác thành đến với nhau. Nhưng rồi anh vì sự nghiệp mà ra nước ngoài học lập nghiệp 5 năm....…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
"Chico và Mê Cung Đau Thương" kể về hành trình đầy bi kịch của Chico, một cô gái phải đối mặt với bạo lực gia đình và bóng tối ngự trị trong ngôi nhà mình. Để sinh tồn, cô tạo ra Kochi - nhân cách thứ hai - như một tấm khiên bảo vệ tâm hồn.Liệu Kochi có thể dẫn lối thoát khỏi mê cung đau thương, hay cả hai sẽ mãi lạc lối trong những câu hỏi không lời giải?> "Tôi ra đi không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi đã cạn kiệt..."…
Đây là những gì tôi viết về cuộc đời tôi...Được đúc kết từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tôi muốn cầm bút lên và ghi lại những gì đã xảy ra, bắt đầu từ những chấm nhỏ nhất.…
Cô luôn hy vọng cuộc sống của mình giống như một đường thẳng, không cần cong co, vòng vèo cứ một đường hướng về phía trước mà bước đi. Nhưng mà thật sự có thể như vậy sao? Không thể thiếu được những ngã rẽ, gấp khúc, rồi cả những lồi lõm, hố sâu. Vậy nên, mỗi bước đi luôn cẩn thẩn, luôn sợ làm không chỉ mình mà cả người xung quanh bị tổn thương. Như một con nhím đầy gai nhọn luôn sẵn sàng xù lông bảo vệ bản thân, đến cuối cùng lại không tránh khỏi tự làm xước da, chảy máu.Cô gấp rút trở về từ đất nước khác, không ngừng khuyên nhủ chính mình, anh kết hôn không có liên quan gì đến cô. Thế nhưng thật sự không quan tâm ư, vậy tại sao lại trở về đúng lúc này?Ừ, đúng vậy, sở dĩ cô quyết định trở lại sớm chính là muốn bản thân hết hy vọng. Bởi vì ngày này tuần sau là ngày kết hôn của anh.…
Vương Tuệ My, tuổi 17- Là một cô gái không quá đẹp, ưa nhìn và thương người, gia thế rất giàu nhưng ba mẹ đã ly hôn từ lúc cô vừa lớp 5. Đang sống với ba- Vương Trọng ĐạtTô Gia Bảo, tuổi 17- Chàng trai mà bao cô gái mong ước, nhiệt tình, thân thiện, học rất giỏi, gia thế không mấy giàu nhưng nhà cũng có công ty riêng và ba mẹ cậu rất hạnh phúc. Ba : Tô Xuân Trường, mẹ: Nguyễn Thuỵ Tuyết2 người quen nhau hồi còn lớp 1, lúc ấy Bảo và gia đình vừa dọn về. Từ đó 2 đứa cứ từ đó mà thân với nhau cho đến bây giờ......…