11,874 Truyện
[Andree x Bray/ Andray] Đặc Quyền Của Kẻ Mạnh

[Andree x Bray/ Andray] Đặc Quyền Của Kẻ Mạnh

1,773 150 4

"Không cần mạnh ta vẫn ngông"…

Tựa như bầu trời

Tựa như bầu trời

2,586 113 3

Đây là bộ tiếp theo của mình. Mong mọi người ủng hộ. Mình sẽ viết vè shinshi. Nếu các bạn có ý kiến gì hãy nói với mình. Rất cảm ơn các bạn…

( KHÁNH × JACK)/( ĐOẢN): BẦU TRỜI NĂM ẤY KHÔNG XANH MÃI

( KHÁNH × JACK)/( ĐOẢN): BẦU TRỜI NĂM ẤY KHÔNG XANH MÃI

668 48 1

Couple Khánh Jack mãi mãi trường tồn, mãi mãi phồn vinh =)))…

Nhảm : Đơn Giản Chỉ Là Xàm Một Chút [ONESHOT] | Quýt Ngốc

Nhảm : Đơn Giản Chỉ Là Xàm Một Chút [ONESHOT] | Quýt Ngốc

27 0 1

Vì bầu trời có mây xanh Vì đất là để trồng cây Vì kẹo thường có vị ngọt _Nhảm_…

đoản tự do (tf gia tộc)

đoản tự do (tf gia tộc)

284 19 2

Một số couple trong tf gia tộc Cơ mà ta sẽ thiên về ĐạtTrình vì ta thích couple ý nếu hông thích thì click back dùm ta…

[Khr] Bầu Trời và Biển Cả

[Khr] Bầu Trời và Biển Cả

210 30 2

Lời tác giả:"đây là fic 27All cùng với Oc của tôi."…

Hatsukoi - Tình yêu đầu [Hwanghoon]

Hatsukoi - Tình yêu đầu [Hwanghoon]

243 30 1

Kể cả khi em có thể chạm tay đến bầu trời cũng chẳng thể chạm đến anh.…

jungkook ⤬ kí ức của bầu trời

jungkook ⤬ kí ức của bầu trời

20 5 2

Jeon Jungkook đến, cùng kí ức không thuộc về anh.…

[JUNSHIHO] Bầu Trời Năm Ấy Không Xanh Mãi

[JUNSHIHO] Bầu Trời Năm Ấy Không Xanh Mãi

24 2 1

Bốn trăm hai mươi mét vuông...…

Thành phố khi ánh đèn lên

Thành phố khi ánh đèn lên

16 1 2

ánh đèn đường được bật lên khi cả bầu trời là một mãn đen của thế giới nhưng trongmắt tôi không còn vô vị nữa rồi vì đã có em lấp lánh hơn bao giờ hết…

[allkieu] Simp

[allkieu] Simp

522 40 3

Những mẫu chuyện nho nhỏ về bé Kiều,không áp đặt lên chính chủ.…

[ NS - AllNaruto ] Ánh Sáng

[ NS - AllNaruto ] Ánh Sáng

852 92 3

[ Tác Giả : Hoàng Thượng - Diều ] [ NS - AllNaruto ] Ánh Sáng" Không là bầu trời; chẳng là ánh nắng,Cậu là ánh sáng còn rực rỡ hơn rất nhiều. "…

Thanh triều đồng nhân _ Không có đích tử chi bắt đầu (Dận Nhưng) _ Bộ thứ nhất

Thanh triều đồng nhân _ Không có đích tử chi bắt đầu (Dận Nhưng) _ Bộ thứ nhất

232 4 1

【 Hoàn châu + Cửu Long đoạt đích 】 Không có đích tử chi bắt đầu 》 Tác giả: wbzmNếu Khang Hi Không có đích tử, sẽ như thế nào ?Dận Đề: ngươi không biết, kia hơn một trăm năm có bao nhiêu sao thảm thiết. Ta và ngươi nói qua, người nước ngoài công vào Tử Cấm thành, Tiểu Tứ tu viên minh viên bị đốt, bảo bối bị cướp được nước ngoài. Cắt đất, đền tiền... Thật sự mất nước a, dân chúng đều ở mắng Ái Tân Giác La thị. Ta vẫn không dám nói cho ngươi biết, kỳ thật, sau lại, sau lại ngay cả hoàng lăng cũng chưa bảo trụ, hoàng phụ, hoàng phụ, hoàng phụ lăng tẩm đều bị nhân. . .Dận Nhưng: ta, bất quá là, rốt cục mở mắt, thấy rõ mình là ai.Dận Đề: kiếp nầy, Bảo Thành thật thật sự nhân chính mình mà chết. Nếu không phải mình nói cho Bảo Thành, hơn trăm năm sau nước mất nhà tan, trước mắt vết thương, nói cho hắn biết thế giới đại cục, hắn cũng sẽ không ngày đêm suy nghĩ, thôi diễn trù tính, lấy mệnh vi tế, làm kia vỗ thế giới con bướm. Hoàng phụ, tuy rằng ngươi nữ nhân phần đông, nhưng đơn thuần đem ngươi làm a mã cái kia nhi tử, đã muốn, tiêu thất; bầu trời Hoàng Tuyền, sợ là cũng không nguyện cùng ngươi gặp lại . Dận Chân: nếu Duẫn Nhưng bất tử, hoặc là chống được chính mình đến đây về sau chết lại, chính mình tình cảnh hội hảo nhiều lắm đi, ít nhất không giống như bây giờ -- bước đi duy gian.Huyền Diệp: hắn kiếp trước thất bại thảm hại, sợ là, bởi vì ngươi đi.Khang Hi: nghịch tử! Nghịch tử! Lấy mệnh cùng bác, rất tốt, rất tốt... Bảo Thành, trẫm sao lại nhận thua, ngươi ký bắt đầu, tr…

Thú Thê Trùng Sinh - Hoàn

Thú Thê Trùng Sinh - Hoàn

173 2 1

Hoắc Dung Nguyệt là Hoắc gia nhỏ nhất cô nương, thế nhân trong mắt Tống Hoắc hai nhà nuông chiều lớn lên cô nương.Người người đều nói tướng môn xuất thân Bình Ninh hầu Trường Tôn Chiêu lãnh tình lãnh tính, giết người như ngóe.Nhưng hôm nay, Hoắc Dung Nguyệt lại thành hắn vợ kế thê tử.Bình Ninh Hầu phủ nước sôi lửa bỏng vượt xa biểu tượng, ăn chay niệm phật lại lòng dạ độc ác mẹ chồng, độc chiếm chúng sủng lại chưa thỉnh phong thế tử trưởng tử, đủ loại dấu hiệu biểu lộ rõ ràng này Hầu phủ không dung tha nàng.Hoắc Dung Nguyệt chỉ muốn muốn đứa bé.Trường Tôn Chiêu chỉ muốn cùng nàng bạch đầu giai lão, con cháu đầy đàn.Nội dung nhãn hiệu: Ngọt văn làm ruộng văn áo vải cuộc sốngTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Hoắc Dung Nguyệt, Trường Tôn Chiêu ┃ vai phụ: Lục Phi Viễn ┃ khác: Hôn hậu yêuNhận xét: Nuc là vợ kế. Nuc trọng sinh, namc bị mẹ ruột ghét bỏ do lúc mang thai và sinh con thì cha namc thích người khác. Bà này và chị ruột namc rất bệnh, thương em trai namc đến mức cho nó ở với 1 nhỏ bạn thân của chị gái namc, có bầu thì thằng này chết. Thế là ép namc lấy bà đó. Namc rất ghét nhưng cũng mặc kệ. Mà bà vợ đầu này cũng rất điên, ảo tưởng, coi thường namc là mãng phu nhưng lại muốn khống chế namc nên đưa nha hoàn xinh đẹp cho namc. Namc vì vậy càng ghét, bà này sinh xong thì chết. Thằng con sinh ra cũng mang gen vô sỉ và ích kỷ luôn. Namc sau khi cưới nuc và thích nàng thì vẫn luôn hối hận sao lại cho vợ đầu và thằng con hoang chiếm danh nghĩa đích trưởng. Mẹ nuc cũng là cực phẩm. Namc sạch, con trai là củ…

NT(845)_ta, ác độc nữ phụ, nhặt nhân vật phản diện làm nô lệ_FULL

NT(845)_ta, ác độc nữ phụ, nhặt nhân vật phản diện làm nô lệ_FULL

1,316 17 2

Mãn cấp đại lão Bối Trà xuyên thành thư trung cái kia kiều man kiêu ngạo, chỉ có gia thế không có năng lực, hơn nữa điên cuồng thích nam chủ cuối cùng đắc tội nữ chủ bị lưu đày đến vực sâu địa ngục ác độc nữ phụBối Trà điên điên trong tay đao: Ta đây bước đi kiêu ngạo ương ngạnh yêu diễm đồ đê tiện lộ tuyến đi, đả đả sát sát quá mệt mỏi "Nghe nói sao, bát ngát hải lý, bị cá mập bộ tộc thủ hộ vàng bạc châu báu thế nhưng bị người đoạt đi rồi!"Bối Trà: "..." Là ta."Nghe nói sao, cực lang thế nhưng nhận thức danh giống cái làm vương!"Bối Trà: "..." Là ta."Nghe nói sao, Hắc Ám sâm lâm ác long thế nhưng thua ở một gã giống cái thủ hạ!"Bối Trà: "..." Vẫn là ta."Nghe nói sao, cái kia xuống dốc quý tộc thế nhưng cùng nô lệ pha trộn cùng nhau, cũng không sợ quái bệnh."Bối Trà: "..." Này cũng là ta.Nàng nhìn nhìn theo nô lệ oa kiểm đi ra tương lai ngày thiên nhật đại nhân vật phản diện, giờ phút này chính nhu thuận thay nàng niết kiên nhu chânThực thích ~Thẳng đến sau lại, nàng lại nhặt cái nô lệ đối với đại nhân vật phản diện nói, "Về sau hắn đến giúp ngươi chia sẻ, ngươi sẽ không dùng quá mệt mỏi lạp."Đại nhân vật phản diện nhu thuận ứng đến, "Ân, ta sẽ chiếu cố hảo hắn ."Bối Trà sờ sờ đại nhân vật phản diện tiểu đầu, lại ngoan lại nhuyễn, xem ra thư trung cũng không thể toàn tínThẳng đến nàng mỗ thiên ban đêm, nhìn đến đại nhân vật phản diện hồng mắt mang theo thiết liên đem nàng tân lĩnh trở về nô lệ khóa tiến địa laoNgày hôm sau như trước nhu thuận đứng ở bên người nàngMắt…

sunshine in eyes

sunshine in eyes

92 9 1

từ góc đường vang lên tiếng đàn piano vọng ra từ căn nhà gỗ nho nhỏ. những kẻ lang thang đứng lại hưởng thụ bản giao hưởng. người ta mở cửa sổ cho tiếng nhạc len lỏi vào trong nhà, cùng nhau uống cacao nóng tận hưởng cái giá rét của mùa đông.tiếng nhạc du dương của hai cậu trai ở giữa lối, tiếng nhạc sưởi ấm cả đường phố vắng vẻ. họ quen rồi, ngày nào, cứ giờ lành điểm tới, tiếng nhạc sẽ lại vang lên tùy theo tâm trạng của người nghệ sĩ mù.kim taehyung, một nghệ sĩ piano thiên tài, có tài năng thiên bẩm, từng ngón tay gã lướt trên phím đàn là từng nốt nhạc sâu lắng. ai cũng thích nghe gã đàn, họ cảm thấy chữa lành tâm hồn từ những bản nhạc của gã. chỉ tiếc rằng, gã bị mù.một kẻ mù loà có đam mê với nghệ thuật, lạy chúa tôi, tội nghiệp tội nghiệp. nhưng chả sao cả, bên cạnh gã vẫn còn có em, jeon jungkook, một kẻ đam mê khám phá. ai cũng ngỡ cả hai chẳng hợp nhau đâu, kẻ ngày ngày chỉ bầu bạn, ngồi yên bên chiếc đàn. kẻ lại muốn rong ruổi, khám phá muôn nơi. nhưng gã và em lại yêu nhau sâu đậm lắm. yêu như cái cách trái đất xoay quanh mặt trời, luân hồi và chưa có dấu hiệu dừng lại. gã háo hức, gã được tài trợ thay nhãn cầu, hắn sẽ được nhìn thấy em!chúa chẳng cho ai tất cả, ngài cho taehyung đôi mắt, đồng thời sẽ lấy đi jeon jungkook của anh..."nếu muốn cậu ấy có được đôi mắt, cậu phải đi cùng chúng tôi, đi đến vùng đất phía bên kia cùng chúng tôi tìm hiểu về quả địa cầu""tôi sẽ phải đi bao lâu?""ngắn thì một năm, dài thì... mười năm!"gã cả ngày cứ hát hò và nhảy múa, cứ đ…

Anh Đến Cùng Mùa Hạ

Anh Đến Cùng Mùa Hạ

7 4 2

Đây là lần đầu mình thử viết truyện, mong mọi người đọc và góp ý cho mình ạ. Mình cảm ơn 🙏 -Tôi gặp cậu vào một chiều mưa tháng Sáu.Buổi sáng hôm ấy, trời đẹp lạ thường. Bầu trời cao vút, xanh thẳm như tấm lụa mềm mại trải dài vô tận. Gió nhè nhẹ lùa qua kẽ lá, mang theo hương thơm của đất ẩm sau cơn mưa đêm qua. Những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi, thong thả như chẳng vướng bận điều gì. Nhưng ai mà ngờ được, chỉ vài tiếng sau, bức tranh thanh bình ấy lại bị xé toạc bởi một cơn mưa bất chợt........Mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn, tôi vội xoay người, định chạy về phía siêu thị. Nhưng khi vừa đứng thẳng dậy, tôi chợt nhận ra có gì đó khác lạ. Những hạt mưa vốn xối xả táp vào người giờ lại dịu đi. Tôi ngẩng lên, sững sờ khi nhận ra một chiếc ô đã lặng lẽ mở ra che lấy tôi từ lúc nào. Tôi không biết cậu ta đã đứng đó bao lâu, cũng không hay rằng mình đã quá mải lo cho con mèo mà không nhận ra sự hiện diện của một người khác. Tôi sững người, không phải vì cơn mưa lạnh buốt, mà bởi sự xuất hiện đầy bất ngờ ấy.Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của một thiếu niên xa lạ giữa cơn mưa.Cậu đứng trước mặt tôi, lặng lẽ, bàn tay vững vàng giữ chặt cán ô, như thể khoảnh khắc này vốn dĩ đã được sắp đặt. Ánh mắt cậu lướt qua tôi rồi dừng lại ở thùng xốp tôi đang ôm chặt. Tôi không biết vì sao cậu ấy lại xuất hiện giữa cơn mưa này, vì sao lại giang ô che lấy tôi. Có thể cậu chỉ vô tình đi ngang qua, có thể chẳng có lý do đặc biệt nào cả. Nhưng trong khoảnh khắc ấy…

〚Creepypasta Oc〛Bản Nhạc Vang Lên Trong Ký Ức Bị Lãng Quên

〚Creepypasta Oc〛Bản Nhạc Vang Lên Trong Ký Ức Bị Lãng Quên

157 22 4

Mất hết kí ức, cô không nhớ gì ngoài cái tên 'Winifred Alexander'Đêm nào cũng như vậy, giọng nói ở đâu đó trong ký ức bị lãng quên của cô lúc nào cũng xuất hiện, gọi cô trong sự vô vọng."Âm thanh này... rất quen"Cô im lặng đi theo âm thanh đó. Cô cứ đi và đi như vậy, cho đến khi cô tìm được ánh sáng trong cuộc đời cô...By: EmLaChauBau (Mởnắpthùngrác_Tìmxáccủaanh)…

Oanh

Oanh

26 0 1

☆, 001Lương Oanh Nhu từ phòng thí nghiệm đi ra đã bầu trời tối đen rồi, nàng đã hồi lâu không hưởng thụ qua bên ngoài mới mẻ  không khí, sáng sớm nhân tiện ngâm mình ở phòng thí nghiệm trong, thẳng đến bầu trời tối đen mới rời đi.Lương Oanh Nhu Vừa thượng nghiên một, sư huynh sư tỷ cũng khoe nàng chăm chỉ, giáo sư cũng đúng nàng khen không dứt miệng, nàng đối trước mắt  cuộc sống rất thỏa mãn.Đi ở quay về mướn phòng  trên đường, bên cạnh tổng sẽ có một đôi đối  tiểu tình lữ đi qua, Lương Oanh Nhu ngẫu nhiên sẽ vung lên khóe miệng, thay bọn họ vui vẻ, cảm giác được tuổi còn trẻ thật tốt, vậy sau sẽ không do muốn cười, nàng kỳ thật cũng không tính rất già.…

Nhỡ một ngày ký ức của em vỡ tan tành

Nhỡ một ngày ký ức của em vỡ tan tành

2 0 2

"Hải An này.""Ừ.""Hình như tất thảy may mắn đời này của em, đều đã dùng hết rồi."Cô quay sang nhìn anh, đôi mắt nâu dẻ như phản chiếu bầu trời sao trên cao, khẽ khàng lấp lánh. Anh hiểu ý cô muốn nói là gì. Anh đưa tay vén những lọn tóc loà xoà trên mặt cô, miệng nở một nụ cười dịu dàng. Anh nhích người, ghé sát thì thầm vào tai cô câu nói đặc biệt dành riêng cho cô. Ngoài cô ra, Không ai được phép nghe thấy. Kể bầu trời đêm, kể cả những đốm sáng trên kia cũng không được."Anh yêu em.""Trong bao lâu?""Cả đời."…