"Ước gì chúng ta có thể mãi như thế này nhỉ"Những ngày gần đây Denji luôn mơ thấy những cơn ác mộng hằng đêm khi anh chìm vào giấc ngủ, những cơn ác mộng đó luôn bám riết lấy anh dai dẳng không buông liên tiếp nhắc nhở cho anh về những kí ức khủng khiếp về việc anh đã bị người mình yêu phản bội. Nhưng khi bừng tỉnh từ cơn ác mộng ấy, Denji vẫn thấy người mình yêu vẫn ở bên cạnh anh, chị vẫn như vậy hoàn toàn trái ngược với những giấc mơ. Những kỳ là làm sao chị Makima vẫn luôn ép anh uống những viên thuốc kì lạ, thứ mà Denji không lâu đó nhận ra là nguyên nhân của tất cả cơn ác mộng của anhTên fanfic: Hồi Ức Ship: Denji & Makima (switch tức DenMakiDen)Độ dài khoảng 4,5 chương (?)…
Tác Giả : Bồng VũEdit: TIỂU MIÊUCách đây khoảng hơn một năm, đột nhiên lại xuất hiện Kỳ Lân Vương, một tên thiếu niên trẻ tuổi tên gọi Đằng Tuấn, đứng đầu nhóm Ngũ Hành Kỳ Lân. Khi hắn xuất hiện, không ai có thể ngờ rằng hắn chỉ là một đứa "tiểu quỷ" trẻ nhất trong nhóm nhưng bản lĩnh không hề thua kém ai và lại càng không thể ngờ tới tên "ác ma thiếu niên" nổi tiếng năm xưa lại chính là hắn Hắn - Một tên thiếu niên tay nhiễm đầy huyết, đã muốn chôn đi toàn bộ quá khứ nhưng trong lòng vẫn phảng phất nhớ mãi hình ảnh tiểu thư Đào gia kia trên lưng có đôi cánh như thiên sứ. Khi các trưởng lão an gặp gỡ giai nhân, không ai là không bị vẻ tuấn mỹ bề ngoài của hắn mà「 sát 」 đến nhưng hắn vẫn một mực cự tuyệt. Chẳng lẽ hắn theo bản năng vì "thiên sứ" thủ thân như ngọc? Nàng với dáng vẻ xinh đẹp đã đánh vỡ mặt nạ của hắn. Hắn cấm kỵ không gần nữ sắc nhưng lại chủ động 「 đem 」 nữ nhân này đến gần. Nhóm Kỳ lân lại nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nàng chim nhỏ nép vào hắn tất cả đều là vì chờ thời cơ đưa hắn vào chỗ chết. Đoạn ký ức xấu xí trong trí nhớ lại lần nữa bị khơi mào, nhưng lại bị tình yêu lấn át "ác ma" vốn dĩ vô tâm này. Hắn quyết định thay thượng đế cứu "thiên sứ báo thù"...…
CHAP112/8/2014Reng...reng...reng...-Hoànggg!dậy đi học.tiếng mẹ em hétMắt nhắm mắt mở xem đồng hồ....WTF???6h45 rồi á,ngày đầu tới trường mới mà đi muộn cmnr...vội vào vscn,mặc quần áo đeo đồng hồ rồi xuống nhà vác xe đi học.À quên mất,Chào các huynh,tiểu đệ tên Hoàng,17 tuổi và bị bệnh FA thâm niên,vì lý do gia đình nên đệ phải chuyển nhà,học trường mới,văn phong lủng củng mong các huynh bỏ quamay quá có vẻ chưa muộn lắm.Xem nào!11a..11b..11c...à đây rồi,may quá cô chưa vào thôi đợi tý vậy,đc 5p thì cô tới-e là Hoàng à?-Dạ.e lễ phép trả lời-Vào lớp đi eCô e tên Thảo,35 tuổi 1 chồng 2 con nhưng cô vẫn rất đẹp,quý phái và quyến rũ...Cả lớp đang ồn ào thấy cô thì im như hến,sợ bm-Cả lớp,hoomnnay chúng ta có bạn mới.cô nói-Chào cả lớp,mình là Hoàng,mong m.n giúp đỡ cho time sau này,cảm ơn...-Để cô xem nào,ừm..e ngồi với Hằng nha.nói rồi cô chủ vào con nhỏ ngồi dưới cùng bên phải,có vể là BCS lớp.-VângEm vừa đi vừa cười xã giao,giờ mới để ý là lớp này toàn trai xinh gái đẹp.vào bàn ngồi được tý thì nhỏ bàn trên quay xuống-tui là Quỳnh,có gì cứ nói nha-ừ.em cườiLớp có vẻ thân thiện,nhìn qua thì có vẻ chỉ có vài thành phần nổi trội tý,ví dụ là tên ngồi ở bên trái gần tường,nhìn như bố đời.còn tên ngồi giữa thì có vẻ bóng,giọng thì chua lét,còn nhỏ trên tôi 2 bàn có vẻ dữ còn lại thì thấy bt.à mà quên giờ mới để ý nhỏ cạnh em,xinh,da trắng,tóc dài,dáng chuẩn,giọng như mía lùi..mùi lại thơm nữa,đang trên mây thì nhỏ kéo xuống-nhìn gì mà nhìn,thích vào sổ ko?-xinh thì phải nhìn,ấy tên gì thế?-tui t…