Tôi đã nghe đâu đó "thời gian sẽ mình chứng tất cả". Đúng, sau bao nhiêu năm tôi đã biết người tôi từng rất thương, tôi vẫn chưa hề quên được. Mặc dù đã qua một thời gian dài không gặp lại, nhưng khi tôi thấy ai có hình dáng giống "người đó" thì tôi cứ tham lam, mà nhìn người đó rất nhiều...…
Tôi tự hỏi rằng, một cuộc sống hạnh phúc là như thế nào? Là khi bạn có nhiều tiền, bạn có nhiều bạn bè, bạn có người thân luôn luôn ủng hộ bạn,...Còn với cô ấy, hạnh phúc là có thể trả hết nợ nần..…
Có ai hay bị vướng vào các câu truyện rất chi là xàm trong khi bản thân chẳng làm gì không? Mình bị hoài luôn á... Truyện chỉ là những rắc rối mình bị vướng phải thôi. Nếu ai có hứng thú thì xin đọc ủng hộ mình ạ! Mình xin cảm ơn rất nhiều ạ!…
⚠OO.C, shipgay Bối cách: Thế giới song song nơi không có phép thuật Theo chân những kẻ từng là đầu gấu giải quyết các vấn đề học đường Lý do drop: hết ý tưởng…
Đến đoạn có vườn bắp đang ra quả, hai xe không hẹn mà tự dừng. Cả bốn đứa nó xầm xì rồi cười nham hiểm. Đến đây là thấy có điềm rồi đó. Vì đèn đường là loại đèn cảm ứng, có người đi qua đèn mới sáng rõ, nên khi chúng nó hái bắp đã khôn khéo chọn chỗ tối tối mà hái. Vanh đứng trên lề đường gọi với:" Ê bây tao không xuống đâu. Tao đang mang áo trắng xuống đấy bị lá bắp cứa dơ mất". Chưa kịp xuống vườn bắp nhà người ta mà thằng này đã phủi phủi áo, ." không xuống hái thì xíu nữa nhìn bọn tao ăn." Giọng Hoa ở trong đám bắp vang lên, còn con Vy thì cũng ngoi đầu ra khỏi đống bắp dơ ngón tay giữa thân thiện về phía Vanh.abcskhfjshfkjhkjhfgkmuahaha_Ember_…
- em ngồi bên góc cửa nhìn về phía xa ,tia nắng mùa thu len lỏi qua khung cửa chiếu lên mái tóc nâu sẫm của em , cơ thể bỗng dần trở nên nặng trĩu ý thức cũng trở nên mơ hồ . Em gục mình xuống bàn đôi mắt đang dần khép lại mặc cho em không muốn , có lẽ mệt rồi, có lẽ em cần nghỉ ngơi một thời gian ....- ... Ngủ ngon nhé…
Đã rất lâu H. Nhã mới đặt bút viết. Có nhiều người đã quen với H. Nhã viết trong trẻo. Nhưng không ở quyển sách này H. Nhã viết cho bản thân mình. Chân thực ghi chép lại tuổi 22 trêm đất Nhổn-HN.…
Từ hai thế giới hoàn toàn khác biệt, họ đã va vào nhau. Cả hai đều nhận ra mình không thuộc cộng đồng mà đối phương đang sống. Một cô gái thú vị, không tin vào Chúa. Một chàng trai chưa hiểu rõ bản thân mình. Họ cùng nhau trưởng thành. Và họ lại va vào nhau lần nữa. Liệu họ có thể đến được với nhau hay sự khác biệt sẽ chia cách họ?…
CUỘC SỐNG NGÀY THƯỜNG CỦA TÔI có những cảm súc vui, buồn, mừng,giận và tôi là một ngươi hướng nội nó rất khô để tôi giao tiếp với mọi người. tôi đã tìm cách viết tiểu thuyết để kể về nó và đương nhiên là câu chuyện đó nó phải thú vị thì tôi mới kể.…
hãy coi đây như một lời chào mình gửi đến bạn đọc có duyên ghé đến 1st serenity - góc nhỏ để mình chia sẻ những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm về cuộc sống…
Nội dung xoay quanh cuộc sống hằng ngày của tớ và nổi nhớ cậu đến da diết.... "chúng ta từng là cặp đôi bao người ganh tị đằng sau đó là những cuộc cãi vã khiến ta xa cách nhau.."tớ coi đây là nhật ký để chia sẻ chuyển tình yêu của tớ và sau chuỗi ngày xa cậu tớ sẽ như nào...…
-Như thế nào là áp lực? -chúng ta liệu có buông bỏ quá dễ dàng?-Đã một lần suy nghĩ cho người khác chưa? Đứa trẻ trong tôi có thể không hiểu tất cả mọi thứ không trải qua những đau khổ của thế giới ngoài kia nên mọi thứ nó nghĩ rất đơn giản lại là thứ thế giới bên ngoài thấy rất khó giải quyết.…
Có lẽ đây là một câu chuyện không được trau chuốt vì bản thân mình không phải một nhà văn, một tiểu thuyết gia thực thụ, nó chỉ là những mẩu truyện hằng ngày mà mình trải qua được ấn định bởi các màu sắc khác nhau. Thật mong nó có thể truyền cảm hứng tới những độc giả đọc câu truyện nàyy!!!…