Tàn Dư Của Cuộc Xung Kích
Một năm trước, Thiển Minh mất đi cô bạn thân của cậu, đó là An Tọa.Tuy nhiên, ở ngày lễ đám tang của cô bạn thân. Cậu chợt thấy hình bóng cô bạn đang đứng trước hòm của cô. Thoạt, cậu chỉ nghĩ là vì quá đau buồn nên cậu bị hoa mắt. Nhưng điều kỳ lạ hơn nữa, cô bạn có lẽ đã nhìn thấy cậu. An Tọa tiến tới chỗ của cậu, đứng trước mặt cậu và... vẫy tay? -"này Thiển Minh? cậu nhìn thấy tớ... không?" cô thỏ thẻ.-"..."-"Thiển Minh...?" giọt nước mắt của An Tọa lặng lẽ rơi từng đợt từng đợt, sự thất vọng như đang nuốt chửng lấy cô.-"Nếu là tớ không bị hoa mắt, thì hãy đọc lại mật khẩu của tớ và cậu đi..." cậu run rẩy, cúi đầu xuống. Giọng nói nhỏ đến mức đến cậu cũng chẳng nghe rõ cậu đang nói cái gì.-"Trên mặt sông có một khóm hoa linh lan đang nở rộ...!" cô đọc, gương mặt trở nên sáng hơn. Cô nhìn cậu, nhìn một cách chăm chú.Cuối cùng, Thiển Minh cũng ngẩng đầu lên, mắt chạm mắt với An Tọa.-"Cậu vẫn còn thấy tớ sao?" An Tọa hỏi khẽ.Giọt nước mắt của Thiển Minh bắt đầu rơi. Khác với nước mắt của An Tọa. Nước mắt của cậu chảy ra một cách ồ ạt."Thấy...thấy rõ lắm!" cậu nói, miệng nở nụ cười dù nước mắt cứ tiếp tục rơi như mưa.............Thiển Minh có nghĩa là thông minh một cách méo mó, dị dạng ( Thiển nghĩa là dị dạng, Minh là thông minh )An Tọa có nghĩa là bình an ở đây ( An là bình an, Tọa là ở lại, cư lưu )…