언제부터인지 몰라 | myungnyangz
Jaehyun ghét trưởng phòng của mình. Ghét cái cách ông sếp luôn mắng thẳng vào mặt, chỉ ra từng lỗi sai nhỏ xíu trong bản thiết kế. Ghét cái giọng trầm đều đều nghe như đang giảng dạy cho đứa sinh viên non nớt nào đó. Và ghét luôn cả ánh mắt kia lúc nào cũng nhìn qua rồi lại lướt đi, như thể cậu không tồn tại.Còn Sungho, trưởng phòng khó tính mà ai cũng sợ thì chưa từng yêu ai bao giờ. Anh làm việc như một cỗ máy. Câu nói dài nhất trong ngày thường chỉ là: "Phần đó sửa lại đi."Ấy vậy mà, giữa những lần bị gọi lên chỉnh sửa, giữa những lần ánh mắt lỡ dừng lại ở nhau lâu hơn một chút... dường như có gì đó khẽ chệch khỏi quỹ đạo.Jaehyun bảo ghét, mà sao tim cứ loạn nhịp mỗi khi nghe tiếng bước chân anh?Sungho bảo không biết yêu, mà sao lại nhớ từng biểu cảm nhỏ nhất của cậu?Mà hình như...Jaehyun phải lòng người ta mất rồi.…