[Twoshot] [Taengsic] I'm here [END]
…
Trong cuộc sống luôn có những người chúng ta hết lòng yêu thương và kính trọng, nên hãy quý trọng từng giây phút còn được ở cạnh nhau, dù chỉ là ngắn ngủi...…
Tác giả: Mạc Mạc TâmGồm 174 chương Nguồn: Sưu tầm trên mạngĐến tận sau khi chết Sở Nhược Đình mới biết mình là nữ phụ trong một quyển tiểu thuyết tu chân NP. Nữ chính của truyện là kẻ mà nàng ghen ghét suốt nửa đời người - Kiều Kiều. Nàng chỉ là hòn đá lót đường cho nữ chính, cuối cùng còn nhận lấy cái chết thê thảm. Sở Nhược Đình để tay lên ngực tự vấn lương tâm, nàng không làm gì sai cả. Nàng hận Kiều Kiều. Cũng hận đám đàn ông che chở Kiều Kiều trong kiếp trước. Sống lại kiếp này, Sở Nhược Đình mang theo bàn tay vàng để tung hoành giới tu chân. Nàng thê phải đi tới đỉnh cao của con đường tu tiên và đạp toàn bộ kẻ thù dưới chân mình! Truyện có bảy nam chính.…
ghét ( động từ ): có tình cảm khó chịu khi phải tiếp xúc với một đối tượng nào đó.…
Vài mẩu vụn chữ mình muốn nhặt gửi Tư Nhỏ. Ở đây, mình viết cho Nattawat và những người bên cạnh.Vì Tư Nhỏ của mình, đáng yêu mà. Nhỉ?Lưu ý: mình cầm bút lên với mục đích thoả mãn trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt sự kiện/ tình huống lên người thật.…
Đây là fic cũ của Taengsic mà mình viết cách đây 3 năm...nay lại muốn đăng lại....dành cho ai chưa xem hoặc tìm lại kí ức cũ :)))…
Liên thành VIP bốn sao 2016-11-01 kết thúcĐường Thời đời trước chính là cái pháo hôi, vì cái tra nam đẩy rớt phụ thân vì hắn an bài thân cận đối tượng, cuối cùng lại chết ở ái nhân cùng cùng cha khác mẹ ca ca trong tay.Trước khi chết ca ca nói cho hắn, cái kia cùng hắn tranh phong tương đối, nơi chốn làm khó dễ nói móc, vì hắn đi đương mồi nam nhân, mới là người yêu hắn nhất, cũng là lúc trước phụ thân cho hắn an bài thân cận đối tượng -- Viêm Tự.Hối hận sao? Tiếc nuối sao?Nếu lúc trước không có như vậy lựa chọn, kết quả sẽ như thế nào?Mấu chốt tự: Trọng sinh, thăng cấp, sảng văn…
chuyện tình yêu của anh lớn và em nhỏ.…
Đây là fic NAM HOÁ MẠNH, bạn nào không đọc được hoặc thấy phản cảm với thể loại này có thể click back ^^Ngoài ra đây còn là fic đầu tay của mình, mong mọi người chặt chém nhẹ thôi :PMain couple : TaengsicTình trạng : HoànP/s : Mỗi chap ngắn tèo à, mọi người cố gắng đọc nha ^^…
Giới thiệu : Trùng sinh ở nông thôn, gặp phải vận mệnh sắp bị bán đi..... Nội dung chủ yếu: Trùng sinh làm tiểu địa chủ, cuộc sống điền viên và chuyện nhà === =========…
hỏng thấy ai viết nên toi viết ♡lâu lắm rồi tui mới viết lại, có sai sót thì mấy bồ bỏ qua cho tui nha.…
"Geum SeongJe""...""Geum SeongJe""hửm?""Geum SeongJe""ơi, tao nghe"…
Mình xem Hwarang và cực kết cặp nam chính đáng yêu này nên hứng lên viết một fic ngắn cho thỏa mãn ấy mà.Truyện có xen lẫn một ít Taegi.…
Thể loại : truyện convert, ngôn tình, trọng sinh, cổ đại, 1vs1, trạch đấu, song trọng sinh, hoàn. Văn án : Trọng sinh tiền, nàng gả là Sở quốc công thế tử, Sau khi trọng sinh, nàng trực tiếp gả cho Sở quốc công. Về phần hai cái tướng công khác biệt, Lục Minh Ngọc mặt đỏ: Càng cao càng suất, càng ngọt càng cường...…
yêu wooksik viết để thỏa mãn nhu cầu cá nhân thuiii nhoo…
My first TaengSic fanfic.…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…