Hồi ức - Daerin
Kỉ vật còn cất được, kỉ niệm tôi biết cất vào đâu?…
Kỉ vật còn cất được, kỉ niệm tôi biết cất vào đâu?…
ngày không em.…
"Cảm ơn em vì tình yêu em mang đến. Xin lỗi em vì hèn mọn chị đã giữ trong lòng."…
Nếu em nói ra tình cảm của mình, không cần nói đến tình yêu, kể cả tình bạn cũng không còn.…
" nói to lên xem nào ? "" khổ quá điếc thì đi khám đi, anh già rồi "" mày khác đéo gì tao ? chó chê mèo lắm lông à ? "…
chuyện nhà chồng và chồng của chồng"người là lắng bên đờingười lại đấm ta rồi"…
fwb.…
lạc lõng…
cưới anh em nhé?…
thiên thần.…
một đời đau thương.…
'tính anh không thích khoe của nhưng được cái con c.. anh khoẻ.'…
lớp trưởng và em bé…
"thời gian là thứ tàn nhẫn nhất cũng là thứ dịu dàng nhất"…
cái làng gì tâm linh vậy bay?…
Hắn( cô ):Giáo sư tiến sĩ bác sĩ Thiên tài Thế kỷ 21 vì yêu từ bỏ tất cả, phản bội không để tâm chấp nhận hi sinh mạng sống, xuyên không trở về không gian dị giới xa lạ.Cô: thiếu gia vu gia, một dược sư không ai biết đến ( không để ai biết),phế vật không tu luyện nổi,cự hôn kẻ thù bị đánh chết.Nàng:gia gia và phụ thân bỏ mặc, di nương ác độc, các muội muội hãm hại, phu quân lừa dối gian dâm muội tử. Nàng nhận hưu thư bị đuổi khỏi phủ.Hài nhi trong bụng chết, lòng đau bị bức bách tự sát một cách tàn nhẫn trọng sinh quay về trở nên cường bạo trả thù tất cả.Hắn:lạnh lùng, vô tâm, phế vật yếu ớt Phong Ly quốc hoán thiên chi kiêu tử, y thuật cao minh, dám yêu dám hận. Nàng:đại tiểu thư đích nữ phế vật mệnh danh bao cỏ, vương gia từ bỏ trao cho hưu thư yếu đuối trọng sinh, có ơn tất hoàn có thù tất trả, lấy máu trải trên con đường của mình.2 con người 2 số phận tựa hồ giống nhau, nguyện vì người kia hủy diệt tất cả.…
Thế anh nghiện mùi của Thanh Bảo ...…
Dịu dàng là ngày em đếnGiọng nàng là bài hát êmNhẹ nhàng người cất lên xiêu lòng từng đêm mong ngóngBầu trời giờ là sân khấuNụ cười người là ánh sao giữa đêm thâuKhiến trái đất lạc quên lối về…