Hẹn gặp Lại Vào Một Ngày Nắng Đẹp.
Larissa, Audrey.…
Larissa, Audrey.…
Diluc sau khi chứng kiến cái chết người cha của mình, giờ đây anh chỉ còn người em trai nuôi mà ngày định mệnh hôm đó cha đã cưu mang cậu khi cậu sắp chết vì đói rét. Giờ đây cậu quyết định sẽ bảo vệ và che chắn cho người thân duy nhất còn lại của mìnhTruyện được viết bởi Hikaru, vui lòng không report bất cứ đâu mà không được tác giả cho phép và xin cảm ơn.…
"Một món đồ chơi bằng gỗ có thể đem lòng yêu người khác được ư ? Diluc không tin tên đầu gỗ mang tên mình ấy lại đang rộn ràng vì vị bác sĩ trước mặt. Mà vị bác sĩ ấy, không ai khác lại là tên quái dị Kaeya"Diluc Ragnvindr : một doanh nhân thành đạt nhưng lại mắc trong mình chứng ám ảnh cưỡng chế trong giao tiếp cũng như các hoạt động hằng ngày. Ông chủ của một ngành rượu nhưng lại vật lộn với chính những cảm xúc và hành động của bản thân. Cùng với những bí mật thầm kín chôn sâu trong lớp đất thời gian.Kaeya Alberich : Một bác sĩ tâm lý không chuyên ngành. Một người có thể dùng phương pháp "vui vẻ" để chữa lành cho người khác nhưng bản thân lại mắc kẹt với những vấn đề của bản thân.…
Tôi đã tái sinh thành nhân vật phản diện của trò chơi harem ngược, con gái nuôi duy nhất của gia đình Công tước Eckart. Nhưng lạc vào cấp độ khó nhất phải là điều tồi tệ nhất! Mọi việc tôi làm sẽ chỉ dẫn tôi đến cái chết. Tôi phải được kết đôi với một trong những nam chính trong hậu cung của nữ chính trước khi 'con gái thật sự' của gia đình công tước trở về! Hai người anh trai luôn gây sự với tôi trong mọi việc nhỏ nhặt. Cùng với đó là vị hoàng thái tử điên loạn kia, dĩ nhiên họ sẽ mở ra con đường dẫn đến cái chết của tôi.'Tôi chỉ nhìn thấy nữ anh hùng chứ không phải pháp sư của ai khác, và cả hiệp sĩ nô lệ luôn trung thành của cô ấy!''Đầu tiên, hãy loại một người trong số họ, người mà tôi thấy không có hy vọng ra khỏi danh sách!'"Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa biết vị trí của mình là ở đâu." Từ giờ trở về sau, tôi sẽ sống trong thầm lặng để họ không còn chú ý đến tôi nữa! Nhưng tại sao độ hảo cảm của họ dành cho tôi cứ ngày một tăng thêm mỗi khi tôi vượt quá giới hạn?!…
Một bài tản văn ngắn về sự bận rộn trước và sau Tết.…