| KookV | A dot
"Anh này, hay là anh có thể ngoái lại nhìn em một lần. Và nếu anh có muốn em trở thành dấu chấm trong câu chuyện của anh, thì chỉ cần cười với em." - Lá thư Jungkook gửi Taehyung.…
"Anh này, hay là anh có thể ngoái lại nhìn em một lần. Và nếu anh có muốn em trở thành dấu chấm trong câu chuyện của anh, thì chỉ cần cười với em." - Lá thư Jungkook gửi Taehyung.…
Sắp chết rồi, bạn có kế hoạch gì cho việc làm vĩ đại nào chưa?Ăn thỏa thích no nê, ngủ thật nhiều, nói những lời yêu thương với người trân trọng...?Những chuyện bình thường.Ở một góc thế giới nọ, có một lão già đang ấp ủ một ước mơ được gia nhâp với vũ trụ. Sắp chết rồi, nhưng lão còn muốn phiêu lưu. Cuộc đời ơi, hãy dành cho lão chút khoảnh khắc cuối cùng để hoàn thiện ước nguyện nhỏ nhoi này đi._______________________________________NOTE:- Cái truyện này mình viết cho vui thôi thế nên mọi người đọc cũng được, nhưng mà lỡ nó có dở thì quit ra nhanh nhé, chứ đánh giá là tui buồn dữ luôn :")))))))…
https://loveforbl21.wordpress.com/xuyen-thu/dat-gach-nam-phu-moi-that-la-tuyet-sac-tham-he-hoa/Tô Bạch – ngụy mặt than thực chất điểu ti, là một tác giả viết văn nhỏ trên mạng, trường kỳ bán hủ bán manh. Không nên hỏi hắn có tiết tháo có liêm sỉ hay không, cái thứ này từ lúc không có cơm ăn hắn đã lấy lấp bụng rồi…Một tên thanh (xuẩn) niên (manh) 5 (điểu) tốt (ti) tam quan bất chính có chứng sợ xã giao như vậy, một ngày nào đó đột nhiên xuyên rồi…Đây thật là một cố sự khiến (cực) người (kỳ) bi (vui) thương (vẻ)…Nội dung nhãn: tình hữu độc chung, linh hồn chuyển hoán,…Nhân vật chính: Tô Bạch, Mộ Thanh GiácPhối hợp diễn: Người đặt tên tỏ vẻ, chờ ta nghĩ ra rồi nói~…
trẻ trâu cua người già ế.lộn xộn và lãng xẹt ;;;;…
hoseok lạng quạng uống phải cái lọ xanh xanh của ai đó quẳng trên kệ bếp.…
" Kì lạ nhỉ, cái cách mà những người như tớ, rời bỏ chốn quê hương bình yên mà mình sẵn có, tìm đến một nơi hối hả thể này để sống, cố gắng hết mức để hoà nhập được với nó, để cho guồng quay của nó cuốn mình đi lúc nào không hay. Nhưng rồi khi đã ở trong đó, mình lại luôn tìm đến những nơi như này để được tận hưởng sự bình yên mà con người mình vốn thuộc về. GIống như là tớ đang tự chạy trốn khỏi cái bóng của tớ vậy, dù tớ có đi đâu thì nó luôn ở sau chỉ một bước. "…
Rồi sẽ có một ngày, anh dốc hết tâm tư mình giấu kín vào tình yêu nơi em. Chỉ sợ rằng khi khoảnh khắc ấy đến, trái tim em đã không còn ngự trị.…
Giới thiệuĐại boss Kim Sơn cho rằng: Trên đời này không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, nếu có, đó chính là tiền không đủ nhiều. Cho nên sau khi chết y thành hệ thống tiền tài nghịch tập.Đại boss Doanh Thắng cho rằng: Trên đời này không có chuyện gì mà nắm đấm không giải quyết được, nếu có, đó chính là nắm đấm chưa đủ cứng. Cho nên sau khi chết hắn thành hệ thống chiến đấu nghịch tập.Bởi vì một lần sự cố nọ, hai đại boss hệ thống bị bắt phải hợp làm một. Nhóm cải thìa muốn nghịch tập nháy mắt ngơ ngác.Kiếm tiền trước hay là rèn luyện trước, đây là một vấn đề.Chú thích 1: Ngoại trừ hai đại boss nhất định sẽ yêu đương ra, nhân vật chính của mỗi thế giới không nhất định sẽ yêu đương cũng không có giới tính cố định.Chú thích 2: Thật ra tui rối rắm không biết quăng nó vô đâu, vì nói về mặt nào đó thì nó là không CP 0-0 .Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kim Sơn, Doanh Thắng ┃ vai phụ: Cải thìa ┃ cái khác:Lưu ý: truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpad và wordpress, cảm ơn.…
"𝗜 𝘀𝗮𝘄 𝘁𝗵𝗲 𝗮𝗻𝗴𝗲𝗹 𝗶𝗻 𝘁𝗵𝗲 𝗺𝗮𝗿𝗯𝗹𝗲 𝗮𝗻𝗱 𝗰𝗮𝗿𝘃𝗲𝗱 𝘂𝗻𝘁𝗶𝗹 𝗜 𝘀𝗲𝘁 𝗵𝗶𝗺 𝗳𝗿𝗲𝗲."(Michelangelo - họa sĩ thời kỳ Phục hưng)Tin rằng bằng những trang viết, chúng mình có thể cùng Guria làm sống dậy một thời vang bóng.ᝰ.🖋Renaissance by Guriverse, event tổ chức vào 5-6/2/2025 nhân dịp sinh nhật Lee "Gumayusi" Minhyeong.…
chuyện phá làng phá xóm của những thanh niên trẻ đầy khả ái và ngây ngất lòng người...…
Cơn mưa hạnh fuc- phúcWriten by: @RePurBlu…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
up để dùng tạm ..=]]]] không liên quan…
Tôi yêu cậu ấy dù cậu ấy có đối xử với tôi như thế nào, tàn nhẫn hay ấm áp tôi vẫn chính là còn yêu.| ngược, sinh tử văn, có H, niên hạ, HE| Jeong Jihoon x Lee SanghyeokCHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢTác giả gốc: PhungyuenNguồn: https://www.wattpad.com/story/216449554?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=pj9_peach&wp_originator=zU1XODQCQZnZHmbM25ja9ja2bdEG%2FMpD1sRnUhuoLOMbC60MJ6RE1gUeVq1ttB7gkul%2FhOD3%2F%2B8KoVa%2FD8RkGw0Y0VKdMEZS2YfDBcQYqEGI2WJlfbt4sgPH%2FrBlRKFJ…
y như tiêu đề…
Đây là những bức tranh tớ vẽ khiến tớ thấy rất tự hào về bản thân nhưng sớm sẽ trở thành những thứ rác rưởi và không nên tồn tại trên đời XD…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
[Soulmate AU] Hyun Jin và Yong Bok sống trong thế giới con người sinh ra mù màu bẩm sinh cho đến khi gặp soulmate của mình.Oneshot - End (20.12.2020)…
a cup of sweet espresso by akrtrblhttps://archiveofourown.org/works/55525633truyện dịch đã có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang đi đâu khỏi đâylowercase…