(w): lowercase."hồn tan, điếu tàn, thấu tâm can." - em hờn chi nỗi buồn vẫn còn đang nhức nhối, vivian, có lẽ em quá ngây thơ khi nghĩ rằng hẳn là vị chúa của lòng em, cho đến khi lòng em rỗng tuếch, khoé đục bởi những làn khói thuốc trắng phau vần vũ qua đầu mũi em.em biết đấy,giữa biển trời bao la mà em ước ao ôm trọn hay trong ngân hà bạt ngàn mà em ngờ hoặc, ngó ngàng.ta vẫn ở "trong" em đó.cho dù chẳng ai nán lại thương yêu em đi chăng nữa, dù chẳng sinh vật nào nhòm ngó đến sự tồn tại của em thì em, vivian cecilia, vẫn thuộc về ta.thân gửi bé con, trời cao chẳng thấu, lòng thành, milord valbert.…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, nếu có chỗ nào cần sửa, mọi người có thể comment cho mình để mình chỉnh sửa và rút kinh nghiệmGiới thiệu:Một tấm vé không ghi ngày giờ.Một cái tên không thể nhớ.Một chuyến tàu vô định.Khi tỉnh dậy, tôi đã đứng trước quầy bán vé, với một chiếc túi xách nặng trĩu và trí nhớ rỗng tuếch. Tôi không biết mình là ai, đang đi đâu, hay vì lý do gì tôi lại có mặt ở sân ga này. Chỉ có một giọng nói máy móc vang lên, dẫn tôi đi theo lối bên trái - đến với chuyến tàu kỳ lạ đang đợi sẵn.Không ai hỏi tên tôi. Không ai nói chuyện với tôi. Không ai ngăn tôi lại.Trong mỗi toa tàu, tôi gặp những người, những vật, và những mảnh ký ức không tên. Mỗi bước chân, mỗi lần mở vali, mỗi tấm kính phản chiếu gương mặt xa lạ của chính mình... tôi lại đến gần hơn với một điều gì đó - một điều tôi từng là.Nhưng câu hỏi vẫn luôn lặng lẽ chờ phía cuối đoàn tàu:Tôi đang đi đến đâu - và liệu tôi có thể quay lại?…
Thời Minh Nguyệt ngoài ý muốn tiến vào mạt thế tiểu thuyết, lại phát hiện chính mình tự mang trò chơi năm mãn cấp cuộc sống chức nghiệp kỹ năng cùng ba lô.Vốn thầm nghĩ hảo hảo sinh tồn, không nghĩ tới không nghĩ qua là, liền kiến thành lớn nhất tối toàn diện tận thế căn cứ.A căn cứ: Chúng ta có thu thập tiểu đội.Thời Minh Nguyệt: Ta một người chính là một cái thu thập đội, còn tự mang vườn trái cây, nhà ấm, gieo trồng viên...B căn cứ: Chúng ta cung cấp ngủ túi cùng lều trại.Thời Minh Nguyệt: Ta có độc lập nơi ở lâu, hệ thống xuất phẩm, phương tiện đầy đủ hết, đông ấm hạ lạnh.C căn cứ: Chúng ta cổ vũ giao dịch.Thời Minh Nguyệt: Ta có các loại cửa hàng, vũ khí trang bị, dược vật thuốc bổ, mỹ vị món ngon... Hoàn toàn thỏa mãn cuộc sống nhu cầu.Sau lại,Sở hữu căn cứ: Cầu bị gồm thâu! Cầu bị khuếch trương! Cầu xây dựng cơ bản chi thần Thời Minh Nguyệt xem xem chúng ta! ! !…
Giữa cái nóng oi ả của mùa hè, Hương An, một cô gái nghèo ở cuối làng Đông Ô, phải sống trong những ngày tháng tối tăm. Mẹ hiền lành nhưng bất lực, cha chìm trong men rượu và cờ bạc, nợ nần chồng chất, còn cô thì bị coi là kẻ vô dụng. Đòn roi, những lời chửi rủa và sự xua đuổi đã khiến tuổi thơ của Hương An đầy rẫy bóng tối và tuyệt vọng.Một đêm hè, khi bị cha đánh đập và xua ra khỏi nhà, Hương An ngất lịm bên vệ đường. Khi tỉnh lại, cô thấy mình nằm trong một căn phòng xa lạ, trước mặt là một chàng trai cao ráo với ánh mắt lạnh lùng. Anh tên là Anh Đạt, người đầu tiên đưa tay níu cô lại khi cả thế giới đều quay lưng.Một cuộc gặp gỡ tưởng chừng chỉ thoáng qua nhưng lại trở thành bước ngoặt cho cả hai. Anh là làn gió mát giữa mùa hè oi bức, là người khiến cô nhận ra cuộc đời vẫn còn một chút ấm áp để níu giữ.Đây là câu chuyện về nỗi đau, về những giọt nước mắt tuổi học trò, nhưng cũng là hành trình đi tìm niềm tin và hy vọng. Bởi đôi khi, chỉ cần một người chịu dừng lại, mọi tuyệt vọng cũng có thể đổi thay.…
Lê Khánh Dương vốn là một nhân viên văn phòng ở hiện thực, mỗi ngày đi làm văn phòng lúc 8h sáng rồi tan làm lúc 5h chiều. Lặp đi, lặp lại trong vô định - lâu dần sinh ra tâm lý nhàm chán.Và như một cốt truyện rỗng tuếch bình thường, Dương đọc 1 quyển tiểu thuyết não tàn và ngủ một giấc - bùm - xuyên vào.Thường thì người ta sẽ xuyên đến thân phận nam nữ chính hoặc phụ, tệ lắm là người qua đường nhưng không bạn Dương của chúng ta nhảy cóc thẳng đến vị trí trợ lý tổng tài.Từ cô biến thành anh, từ cuộc sống văn phòng tẻ nhạt đến không ngày nào yên.______Liệu Lê Khánh Dương có cam chịu như Quý Mộ Bạch nguyên tác hay là phản kháng?_____MỌI HÌNH ẢNH, NHÂN VẬT, ĐỊA ĐIỂM ĐỀU HƯ CẤU ĐỀU DỰA TRÊN TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG BÁO CÁO TÁC PHẨM, KHÔNG BẮT CHƯỚC HÀNH ĐỘNG CỦA CÁC NHÂN VẬT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN.…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Diệp TưFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬTCẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC."Tôi nói cho bạn biết đừng nên tin vào những tình cảm là diễn này, lời nói dối hoa mỹ của những thiếu niên, một ánh mặt gạt lừa toàn bộ thiên hạ.Quay đầu nhìn lại như thể chấy chứa trong lòng đó là một vết sẹo, chỉ có kẻ ngốc mới đắm chìm trong những giả dối mãi không nỡ rời đi.""Để tôi cho cậu xem tháng ngày thanh xuân dù chỉ vài vét bút nguệch ngoạc lại khiến tôi trầm mê.Bên cạnh chỉ có mỗi người ấy, nhưng lại can đảm đến nơi mộng cảnh điên cuồng không ánh sáng."…
Nàng lấy hết can đảm, mò cái điện thoại và bắt đầu từng chữ một, nàng tỉ mỉ lắm, mồm còn đánh vần nữa " A y ay, nờ ay nsf.. Ối nhầm!!!!"...😂😂😂. Trog đầu nàng như kiểu rỗng tuếch vậy, mặc dù trc đó đã chuẩn bị kỹ lắm rồi. Thế rồi, nàng... đành phải phang cái câu hết sức bình thường: " Anh này". Đầu dây bên kiaa đánh cái "TINH!!!!" .... Chàng cầm máy lên rồi tự hỏi " Lại cô ấy sao... chuẩn luôn... nào thì rep!!!" Chàng lướt tay qua bàn phím, chỉ nhoáng cái là xog" Sao e??"... Tim nàng đập thình thịch, nàng nhắn tiếp: " Em thích anh, thật đấy!!!" Chàng nhìn vào dòng tin nhắn rồi ngạc nhiên" Bình thg cô ấy viết tắt nhiều lắm mak, s hnay lại...??? Lại còn tỏ tình nữa chứ, cô ta đag nghĩ j v??? Mỗi mấy lần đc mik giúp thôi mak đã hiểu lầm r à??? Thôi thì đành phũ vậy, mik đâu có thik con bé nhà quê như cô ta" E à, e ns j v??? E hồ đồ quá đấy.. A hiểu nhưng a k thik e, srr e!!" . Nàng lặng lẽ" Anh thấy sao nếu như e ns vậy vs bn trai e ạ??" ... Cho đc chàng leo cây nhg nàng tức lắm, lòng còn tự nhủ: " Chết mẹ mày đi thằng ảo tưởng!!!"…
Văn ÁnKhi một tử thần xinh đẹp rơi vào tu chân thé giới, từng bước một trở thành yêu nghiệt tu chân thì chuyện gì sẽ xảy ra?Nàng mang trên mình tử khí hắc ám thì sao? Vô tâm tàn nhẫn thì thế nào? Nàng tự có con đường của mình, và nàng kiên định trên con đường đó.Rồi khi, Tử thần xuyên không gặp Đại thần, gặp soái ca mĩ nữ, gặp bằng hữu, gặp cả nửa kia của đời mình, mọi chuyện bắt đầu rối tung rồi.....------Mỗ Tử thần nào đó nhìn Hàn Ảnh Trọng và Phong Luyến Vãn n giây, tiếp đó xoa cằm suy tư...Thế ... mình nên ship cặp nào?Vãn x Bách Lý, Vãn x Túc , Vãn x Mộc hay Vãn x All luôn cho máu?Xùy, đùa gì thế, Hàn-Vãn mới là chân lí, chỉ có Hàn Ảnh Trọng khốc soái này mới xứng với Vãn tỷ tỷ a!!!!Vì thế, mai mối cặp đôi Hàn-Vãn cái loại chuyện tình này vô cùng "hiên ngang" trở thành mục đích cao cả nhất của mỗ Tử thần kiêm thành viên Hàn Vãn đảng nào đó....Nhà chính: yuechansite.wordpress.comVào liên kết trên để đọc sớm hơn so với ở đây 1 chap …
....Chiếc xe số 19 vẫn chạy mỗi sáng, vẫn lăn bánh qua những con đường cũ. Nhưng bây giờ, Miên không còn thấy buồn nữa. Vì cô biết, có những người, dù chỉ đi cùng ta một đoạn, vẫn có thể để lại những ký ức cả đời không phai.....Tháng 5. Trời Sài Gòn nóng đến độ mực trong bút cũng chảy.Thụy Phong xé một góc giấy bài kiểm tra, viết nguệch ngoạc vài công thức vật lý, rồi đưa qua bàn.Miên mở ra, thấy một hàng chữ nhỏ giữa công thức:"Nếu t = thời gian mình thích bạn, thì nó đã tiến tới vô cực từ lâu rồi."Mộc Miên bật cười. Cô viết lại một dòng:"Mình định bảo: y = ax + bNếu a = 0 thì mình không thay đổi cảm xúc với cậu.Còn nếu a ≠ 0 thì... tình cảm tăng đều theo thời gian."Gía mà...cậu còn ở đây...…
Lời nói không phải gió bay, chỉ có tổn thương, là ở lại mãi mãi.Không phải do tớ đâu mà, xin cậu, đừng như thế, sẽ đau.Tớ vẫn thế, tựa như năm mười bảy. Trên tay tớ vẫn cầm chiếc cọ từng gánh bó trên từng nét nghuệch ngoạc ngày xưa. Chỉ có điều, đây đã không còn là đam mê của tớ, chỉ còn là chấp niệm của cậu mà thôi.Bức tranh lần này, một lần nữa, lại không còn cậu.Vì vốn dĩ, cậu trông như thế nào, từ lâu tớ đã quên."Vy nhớ Tuân nhiều, cũng rất thương. Nhưng cũng vì thế, Vy lại càng trách."Vy trách Tuân, vì Tuân đã bỏ Vy mãi mãi, rời xa Vy, và để lại mình Vy ở nơi biển sâu không đáy. Cuối cùng, Tuân bỏ mặc Vy đang bị chôn vùi trong cái ước mơ ngày xưa._______________________Chương dự kiến: 30.Ngoại truyện: 1.Ngày chấp bút: 11/2/2024.Thể loại: Teenfic, Thanh Xuân Vườn Trường.KẾT CHẮC CHẮN LÀ SE.@mộngkhiết.…
Có những ngày mây trôi rất êm, có những ngày gió kêu rất khẽ và có những ngày tôi nhớ đến cậu -người con gái tôi thương, rất thương. Người con gái là cả thanh xuân tươi đẹp của tôi.Tôi viết nên những dòng này như một lá gửi tới cậu thay cho những điều chưa nói và cũng là lời cảm ơn gửi tới thanh xuân của chúng ta vì nó không êm đềm như một tờ giấy trắng mà chứa đầy những nét vẽ nguệch ngoạch của những ngây ngô tuổi học trò ... nay đã xa, chẳng thể quay lại.Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, ở bên tôi, san sẻ cùng tôi những gánh lo vụn vặt trẻ con. Cảm ơn cậu vì sau những lúc hờn giận cậu vẫn chẳng hề buông tay ra đi bỏ tôi lại phía sau cuộc sống mà chính tôi cũng sợ mình lạc lõng ở đó.Cảm ơn cậu dẫu chỉ là sự im lặng lắng nghe tâm sự lòng tôi, và cảm ơn khi cậu sẵn lòng kể với tôi mọi thứ trong cuộc đời cậu một cách chân thành không chút giấu giếm hằng tiếng đồng hồ.Cảm ơn ánh mắt trong veo , nụ cười tươi tắn, cái nắm tay ấm áp giữa phố đông người của cậu...Cảm ơn cậu, vì tất cả!…
Tư Trinh xuyên thư.Tin tức tốt, nàng là Kiếm Tông thủ tịch, thiên phú thật tốt.Tin tức xấu, nàng là pháo hôi sư tỷ, bị sư tôn bóp nát Kim Đan, bị sư đệ trộm hút linh khí, bị trưởng lão đào hi hữu linh căn, liền thành tiên tư cách đều bị sư đệ đoạt đi rồi.Không cần đi cốt truyện Tư Trinh định rồi ba cái mục tiêu: Sang ch·ết sư đệ, diệt Kiếm Tông, thuận lợi thành tiên.Chính là vì cái gì còn có người muốn tới đương nàng đệ đệ?Trong sách không có cái này cốt truyện a?Đệ đệ thật sự thân kiều thể nhược, ăn quả đào sẽ dị ứng, sức lực lớn sẽ ứ thanh. Hắn quá thiện lương, nhìn đến nàng rỗng tuếch túi tiền, đem chính mình tiền đều đảo đi vào.Ân? Cư nhiên vẫn là cái tiểu yêu. Tư Trinh tay thiếu, nắm nắm hắn cái đuôi.-Đại yêu Xa Niên viễn cổ huyết mạch, yêu chi cộng chủ, bất hạnh ngã xuống.Trong đầu một cái kêu hệ thống đồ vật nói: Đi đương nàng kiều thê, trợ nàng thành tiên.Xa Niên ánh mắt lạnh lùng, khịt mũi coi thường: Kiều thê? Thật xả.Hệ thống: Chỉ cần ngươi đáp ứng, tức khắc sống lại.Xa Niên: Ngươi còn không có nói cho ta đương ai kiều thê?Hệ thống: Ngươi đối thủ một mất một còn, Tư Trinh:D…
Ai đều thật không ngờ, ở đại bộ phận đều đem mạt thế lời tiên đoán cho rằng chê cười đến xem đích thời điểm, tai nạn cứ như vậy buông xuống ...Rõ ràng tiền một ngày cũng còn ở trường học hảo hảo mà không lý tưởng, đột nhiên liền động đất, thời tiết cũng trở nên dị thường...Vì cái gì 21 hào buổi tối vẫn không chấm dứt đích nguyệt thực không có người phát giác dị thường? Vì cái gì thái dương đột nhiên liền không hiện ra ?Địa chỉ tai hoạ mấy ngày nội liên tiếp phát sinh, có quốc gia đã muốn bị giết...Ở tin tức khô đích thời gian trung, không có ai biết, kia một tháng tiền đột nhiên sinh ra đích bệnh độc, bắt đầu chậm rãi cải tạo nhân loại, cũng theo tai hoạ đích phát sinh nhanh chóng mà khuếch tán mở ra...Nhân loại hoàn cũng không biết, bọn họ đối mặt đích không chỉ có là tự nhiên đích trừng phạt, cũng có ác ma bàn đích bệnh độc tàn sát bừa bãi...Nhưng cũng có thượng thiên cấp cho đích ban ân...Mà hắn, đang lẩn trốn nan đích trên đường, đột nhiên phát hiện mình có dị năng...…
Chân trần, em đi dọc theo bờ biển, những hạt cát vàng ươm màu nắng khẽ lạo xạo cọ vào lòng bàn chân em. Em thấy một cảm giác thư thái và dễ chịu vô cùng, tựa như được nằm trên một chiếc đệm nước trong cơn nóng nực của tuổi trẻ. Em vừa ôm giấc mộng trưa hè ném xuống biển sâu, em từ biệt quả cầu lửa mơ ước để trở về với biển cả. Seokjin đến nơi lần đầu mà em gặp chàng, môi nở nụ cười tươi rói nhưng trong lòng lại cuộn trào như cuộc xung đột giữa thần biển và thần mặt trời.Nói ước mơ thì không sai nhưng cũng chẳng đúng, đó là tình yêu vĩ đại em dành cho chàng. Tình yêu giờ đối với em như chiếc đuôi cá rách bươm bị chàng rạch lấy để ngăn em trốn chạy; như chiếc rương kho báu rỗng tuếch của phụ hoàng - thứ mà chàng yêu nhớ chứ chẳng phải em. Chàng chỉ yêu chiếc đuôi đính đầy ngọc trai đá quý, chàng chỉ thương những kho vàng rương bạc sẽ đem đến cho đất nước chàng sự vinh hoa giàu mạnh. Tình yêu vĩnh cửu trong ảo ảnh ấy giờ đây chỉ còn là một giấc mộng xa vời, là thứ em muốn gạt phắt đi, là quá khứ đáng quên giữa em và chàng.…
CHI NHÁNH CTY CỔ PHẦN HƯNG ĐẠO CONTAINER HÀ NỘI Mua bán, & cho thuê container văn phòng, container kho tại: Hà Nội, Hà Tĩnh, Thanh Hóa, Thái Nguyên, Hải Phòng,Hải Dương, Bắc Ninh, Bắc Giang, Hưng Yên, Vĩnh Phúc, Việt Trì...Hotline: 0978.288.266Bán container- Cho thuêcontainer- Mua container cũ, container thanh lý.- Bán container văn phòng 10feet, 20feet, 40feet - Bán container cũ, container đã qua sử dụng 20feet, 40feet, 45feet,chất lượng 70-75-80% và mới 100%.- Bán container rỗng làm kho chứa hàng hoá, các máy móc, vật tư thiết bị ,vận chuyển hàng hoá, - Cho thuê container văn phòng 20feet, 40feet để làm văn phòng làm việctại công trường, đảm bảo an toàn, tiện lợi khi sử dụng, dễ dàng vận chuyển..., - Cho thuê container làm kho, container rỗng các loại 10feet,20feet, 40feet - Sửa chữa các loại container văn phòng, container rỗng, container kho,container lạnh.- Tư vấn & thiết kế Nhà container, container văn phòng ghép hiện đại.Hãy liên hệ với chúng tôi khi bạn có nhucầu về các dịch vụ container. Nguyễn Thành Chung - Phòng Kinh doanh & Khai thác Mobile: 0978.288.266 CN CTY CP HƯNG ĐẠO CONTAINER TẠI HÀ NỘI.KCN HÀ NỘI- ĐÀI TƯ, LONG BIÊN, HÀ NỘITel: 0966.033.666Email: [email protected]://containertrading.vnhttp://vietnamcontainer.wordpress.comhttp://hanoicontainer.wordpress.comhttp://hungdaocontainerhanoi.wordpress.comhttp://facebook.com/hungdaocontainerhttp://facebook.com/vietnamcontainer http://facebook.com/hungdaocontainerhanoihttp://facebook.com/thanglongcontainerhttp://facebook.com/hanoicontainer…
Tên gốc: Toàn dân nữ thần thị học báTác giả: Dung Vô TiênTình trạng raw: hoàn thànhSố chương: 192Thể loại: nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, xuyên sách, showbiz, sảng văn, nữ cườngDesign made by Haga*Văn án: Tieba : Mỹ nữ vô dụng Thẩm Nhiên báo danh tham gia thi đua trí tuệ toàn quốc.Dân mạng 1: Cô ta á? Ha ha ha..Dân mạng 2: Tôi có thể miễn cưỡng vào nhìn mặt cô ta.Dân mạng 3: Lầu trên nói đúng, nói chung cô ta chỉ là kiểu bình hoa rỗng tuếch. Hơi tò mò chút, Thẩm Nhiên đi thi có thể giành quán quân sao?Hai tháng sau, Weibo này đột nhiên lên hot search.Dân mạng 1003: Đọc lại cái bài này chỉ muốn quỳ xuống cho rồi. Học bá hiện thân! Sao cái gì Thẩm Nhiên cũng biết hết vậy?Dân mạng 1004: Giờ tôi mới nếm mùi tự vả...Dân mạng 15002: Dẹp đi, từ nay nữ thần của tôi chính là Thẩm Nhiên! Nữ thần tôi là giỏi nhất!A: “Nữ thần của tôi giỏi nấu cơm.”B: “Nữ thần của tôi giỏi vẽ tranh.”A: “Nữ thần của tôi siêu đẹp.”B: “Nữ thần của tôi là Trạng Nguyên.”……A&B đồng thanh: “Nữ thần của anh là ai?”A&B cùng nhau trả lời: “Thẩm Nhiên!” 【 Đây là câu chuyện nói về một thiếu nữ toàn năng xuyên thành nữ phụ trong sách. Sau đó từ một bình hoa vô dụng trở thành nữ thần. 】Edit: XùBeta: Alice…
Không Thể Thành Người YêuTác giả: Bản Lật TửThể loại: Ngôn tình, Giới giải trí, oan gia Số chương:Edit: Sal20.11.2022 - Giới thiệu truyện:1/Năm lớp ba tiểu học, giáo viên hỏi cả lớp ước mơ tương lai của em là gì?Khúc Trực ngay ngắn viết vào vở bài tập ba từ - Nhà khoa học;Trịnh Bảo Châu nguệch ngoạc viết vào vở bài tập ba từ - Nữ minh tinh.Trong buổi lễ động viên trước ngày thi đại học, chủ nhiệm lớp xúc cảm phun trào: "Các em muốn có một cuộc sống thế nào?"Khúc Trực trả lời: "Huy hoàng xán lạn."Trịnh Bảo Châu trả lời: "Đeo vàng dát ngọc."2/Trịnh Bảo Châu và Khúc Trực từ bé lớn lên cùng nhau, nhưng lại không thành đôi thanh mai trúc mã người người hâm mộ, mà lại trở thành một đôi oan gia.Trịnh Bảo Châu cảm thấy Khúc Trực giả dối, ra vẻ, tự cho là thanh cao;Khúc Trực cảm thấy Trịnh Bảo Châu tục tằng, hám của, chỉ được cái vỏ ngoài.Tất cả mọi người đều nói họ là hai người không thể trở thành người yêu của nhau nhất.Bạn nối khố của hai người - Sầm Đồng Đồng tuyên bố: "Hai người đó mà ghép thành đôi được, chị đây sẽ ăn hết bàn phím trong nhà."Sau này, cô nàng suốt đêm ném bay 17 cái bàn phím ra khỏi nhà.Đơn giản một câu: Yêu đương với kẻ thù truyền kiếp là trải nghiệm như thế nào?…
"Nữ nhân, ngươi đây là chơi với lửa." Nàng thiêu mi, mân bạc môi, trong mắt ẩn nhàn nhạt tức giận."Ngươi không thích sao." Nàng tại nàng bên tai hình như có nếu như vô hơi thở, đầu lưỡi nghịch ngợm tiến vào nàng nhĩ khuếch lý, dẫn tới nàng một trận run rẩy."Ngươi buông ra." Nàng thừa nhận đối với của nàng khiêu khích không có bất luận cái gì sức chống cự."Ta Không." Nàng hai tay xanh tại nàng bên cạnh thân, trên cao nhìn xuống xem nàng, trong ánh mắt cũng tràn đầy nhu tình cùng sủng nịch, "Cao ngất, ta yêu ngươi, giao cho ta, có thể sao? !"········Nữ vương đã từng vô vọng nghĩ tới, nghĩ nàng nói như thế nào cũng là cao cao tại thượng nữ Vương đại nhân, thế nào thì lưu lạc thành nhược bị đâu? !Ngây thơ công rất là phiền muộn, thế giới này thế nào cũng đều trái ngược, rõ ràng nàng là công, rõ ràng nên nàng tới chủ đạo mới đúng, trên thực tế cũng trát vững chắc thực "Thê quản nghiêm", sủng thê thành nghiện, làm không biết mệt ···Tạ nếu như ngư nghĩ bản thân nhất định là điên rồi mới có thể đối cái kia luôn nhạ nàng tạc mao nhâm úy huyên động tâm, nhâm úy huyên nghĩ kia chỉ rất dễ bị bản thân nhạ tạc mao tạ nếu như ngư kỳ thực có đôi khi cũng rất khả áiNội dung nhãn: Đô thị tình duyênTìm tòi then chốt tự: diễn viên: tiêu mộc ngôn, lạc ngôn ┃ phối hợp diễn: nhâm úy huyên, tạ nếu như ngư ┃ cái khác:…
Đêm trừ tịch, chúng ta một nhà ngồi ở trước bàn, hạnh phúc ăn cơm tất niên, nhưng là ta bên tay trái chỗ ngồi thượng lại thiếu một người, mặt bàn thượng chỉ có một đôi rỗng tuếch bát đũa. Tựa hồ ta giống như thấy mập mạp thân ảnh, ta cười đối nàng nói "Ta rất nhớ ngươi."Mụ mụ cầm tay của ta nói "Ta biết, ngươi nghĩ mập mạp, đều là vì ta, mập mạp mới đi thế, nếu ta lúc trước...""Mụ, không có việc gì, hiện tại chúng ta như vậy hạnh phúc, nàng xem thấy hội thực vui vẻ, đại đêm 30, không cần không vui." Ta vỗ nhè nhẹ mụ mụ lưng, mụ mụ xoa xoa khóe mắt lệ, cười cười.Cơm nước xong sau, tiểu nhiễm hỏi ta "Nhiễm mụ mụ, ngươi cùng béo mụ mụ trong lúc đó có cái gì cố sự nha, vì cái gì béo mụ mụ muốn đem ta thủ cùng ngươi giống nhau danh tự đâu? Ta rất muốn nghe các ngươi trong lúc đó cố sự."Ta sờ sờ tiểu nhiễm ngắn tóc, nàng năm nay cũng có 16 tuổi, có một số việc nàng hẳn là biết."Ta và ngươi béo mụ mụ cố sự liền muốn theo 20 năm trước nói lên, khi đó chúng ta chính trực thanh xuân niên hoa, so ngươi lớn hơn không được bao nhiêu, tỉnh tỉnh mê mê, thiên chân thiện lương, chúng ta lần đầu tiên gặp nhau là tại..."Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Khương Hiểu xuyên tiến bản lạn vĩ giang hồ văn, thành mỗi người mà tru chi yêu nữ, khúc dạo đầu bị nhân vật chính thảo phạt, thứ nhất cuốn liền đã thất tung tích.Kết cục vì điền hố, tỏ vẻ yêu nữ võ công mất hết, tươi sống đói chết ở nhà mình rách nát thôn trang .Nhìn chung quanh hở phá ốc, Khương Hiểu che khô quắt vang lên bụng,Tốt xấu nàng còn có bàn tay vàng."Đinh, khai hoang hệ thống thêm tái trung...""Đạt được rỉ sắt cái cuốc một phen ""Đạt được ngây ngốc con chó nhỏ nhất chích "Thông qua trừu tạp, còn khả thu hoạch càng nhiều vật phẩm, bản vẽ. Thỉnh bắt đầu quát tháo giang hồ, giảo lộng triều đường đi.Khương Hiểu: Phải dựa vào này?Phòng bếp thước hang: Rỗng tuếch.Hoang vu đồng ruộng: Nhu nhược tử.Tàn phá huỷ hoại mục trường: Nhất chích cẩu tử.Trong trẻo nhưng lạnh lùng trước cửa, trống không nhất... Nam tử đang ở gõ cửa, tự xưng đã bán mình đối với nàng.Tạp trì ra phó dịch nhưng lại như thế tuấn mỹ? !Khai khẩn đồng ruộng gieo trồng thu hoạch, chăn nuôi khả khả yêu động vật, trùng kiến cũng phồn vinh trang viên...Ngay tại Khương Hiểu cảm khái thân là phi tù, vẫn có thể đi lên nhân sinh cao nhất khi,Toàn thư thần bí nhất tổ chức làm người nhà, quỳ gối chính phưởng lông dê phó dịch trước người,"Chúc mừng Các chủ xuất quan, cung nghênh phu nhân hồi các."Khương Hiểu: ? ? ?…