Drak đi đòi nợ
anh chàng đòi nợ…
anh chàng đòi nợ…
Tạo ra trái tim…
[Khoảng cách]Author: surveycorpsjean (Ao3) (tumblr: http://zanimez.tumblr.com/)Source: http://archiveofourown.org/works/8503210?view_adult=trueGenre: Yuri!!! on ice fanfiction, sexual content, kitchen sex, VIKTUURI couple, một chút hài, ngọt sâu răng.Au's notes: "aaaaa, i had so much fun w Praise Please that i just had to write more vikturi ;u;"Permission to translate this work into Vietnamese was granted by the author. Do not repost it anywhere else without her permission! You can click the link above to get access to her original work. Thank you so much!!!Trans: Ted…
-title: trăng và rồng : kết nối nội tâm - p.1-author: @ _tunnn_-part: part 1 - phần đầu tiên trong series gồm có 7 long fics.-characters: Draco Malfoy, Lizzie Johannson, và những nhân vật khác trong series Harry Potter.-genre: HP fanfiction/ Đồng Nhân HP, friendship, romance, humor.-rating: T-era: Năm học đầu tiên của Draco Malfoy ớ Hogwarts.-pairings : Draco Malfoy & Lizzie Johannson.-status: Đang tiếp diễn.-copyright: Nhân vật thuộc quyền sở hữu của tác giả J.K. Rowling, cốt truyện thuộc về mình.-summary: [PART 1]"Điều kì lạ ấy không xảy ra với bất kì ai khác. Từ đó, có một sợi dây vô hình ràng buộc lấy hai đứa bé, một sợi dây đưa đẩy định mệnh, và chắc chắn sẽ có điều gì đó xảy ra giữa chúng..."Gia đình Malfoy đã thay đổi Draco Malfoy. Cậu trở thành một đứa trẻ kiêu ngạo và không coi ai ra gì. Cậu quên mất con người thật sự của chính mình, tất cả những gì cậu có là quyền lực, tiền bạc và sự cô đơn.Lizzie Johannson là một cô bé bất hạnh. Cô không có được sự yêu thương của người mẹ từ nhỏ, và tất cả những gì cô muốn là khép kín bản thân, không tiếp xúc với ai và sống trong thế giới đơn độc của chính mình.Cho đến khi Draco Malfoy gặp Lizzie Johannson.Cho đến khi chúng gặp lại người bạn từ thuở nhỏ mà cuộc sống đã xoá nhoà đi kí ức của chúng.Cho đến khi hai đứa trẻ phát hiện ra, giữa chúng có một kết nối kì lạ không thể giải thích, ngay tại năm học đầu tiên tại trường Hogwarts.Điều này là khởi đầu của một tình bạn không tưởng giữa hai tâm trí được nối liền...…
thi thố…
Cô hầu nhà họ TrìnhThư sinh họ Trình ở Bạch Hạ là người lỗi lạc, không câu thúc. Một hôm, ở ngoài về, cởi thắt lưng thấy đầu dây nằng nặng như có vật gì bám vào. Nhìn xuống không thấy gì. Ngoảnh đi ngoảnh lại có người con gái từ sau áo hiện ra, vén tóc mỉm cười, xinh đẹp tuyệt trần. Trình ngờ là ma.…
lấy táo…
Chúa giúp người nào…
Thần thoại Ấn ĐộNgày xửa ngày xưa, một Pandit (rấtuyên bác) trên đường đi gặp người bạn thân bị tật nguyền từ nhỏ.Làng bạn của Pandit ở rất xa và ngàiphải đi qua nhiều ngôi làng nhỏ để đến được làng của bạn mình…
Cậu bé đi một mình…
Đổi tiền…
Đi tìm hạnh phúc…
Đại bàng dũng mãnh nhưng góa vợ…
Đầu và răng bằng vàng…
Các thần chiến đấu…
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…
Ai hạnh phúc nhất…
Thời xưa, người ta tin rằng người chết thì thành ma, ma chết thì thành tiện, chồn chết thì thành ma chồn, ma chồn chết thì thành tiện chồn. Dù là người hay chồn, ma hay ma chồn, kẻ nào có kim đan mà nuốt cũng thành tiên. Tiên nào cũng có thuật trường sinh bất tử, có phép thần thông.…
con khỉ ngốc nghếch…
Một buổi chiều hè rực nắng, những làn gió mát cuối ngày, tiếng cười trong veo của bạn bè...Nhưng giữa tất cả những ồn ào ấy, có một điều tôi chẳng thể nói ra - một cái tên lặng lẽ nằm lại giữa hoàng hôn, cùng những cảm xúc thầm kín tuổi mới lớn.Đó là khởi đầu cho câu chuyện giữa hai con người vô tình tìm thấy nhau trong đời.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------'Tên đó là thể loại gì vậy chứ, làm như mình ghê lắm ấy'. Tôi bức xúc lên tiếng'Mày cũng đâu có vừa, tao mà là thằng Phong, tao cũng chẳng hiểu nổi mày. Tự nhiên có đứa ra hỏi bài, giảng mãi không hiểu, kêu dốt thì lại tự ái, giật đùng đùng chạy ra chỗ khác'. Trang vừa đánh nền vừa đáp'Phương Anh ơi mày bị ngố à, nó nói trêu như thế chả thích thì thôi, mày xem ngoài mày ra mấy đứa khác ra hỏi bài nó có trả lời không? Đúng là mấy cái tình yêu bọ xít, chổng đ** vào nhau '. Chị Nữ trêu tôi cười lớn, nụ cười ấy dường như đã khiến tôi quên mất ấn tượng ban đàu về chị. 'Mà mốc nền rồi em ơi, mốc nền như thế này thằng Dương không yêu đâu''Yêu đương gì thằng này, chị toàn linh tinh', Trang phủ nhận nhưng mặt lại đỏ ửng lên ngại ngùng trước câu nói đẩy thuyền của chị chủ nhiệm.'Chị tui kinh nghiệm thế thầy Bách đã đổ chưa ạ?, tôi vừa cà khịa vừa lo lắng bị chị ta đấm.Tiếng cười vang vọng cả gian phòng.Dường như mỗi lần ngồi nói chuyện tán gẫu với bạn bè vui vẻ, thời gian trôi đi thật nhanh, khiến người ta phải cảm thán, nhưng có lẽ vì nhanh nên người ta mới trân quý…