[ SEULRENE ] STUPID
Seulrene is real <3…
Seulrene is real <3…
Project 24h [Nốt Lặng Giữa Trời] for GuriaViết là "Chân tình", đọc là "Đau thương"…
Project 24h [Nốt Lặng Giữa Trời] for Guria…
Anh và em, chúng ta... cùng cơn mưa mùa hạ…
mỗi ngày mượn một cái cớ để gặp nhau…
Đây là câu chuyện tình cảm khá rắc rối giữa trong hoàn cảnh chiến tranh ở thế giới song song Một cô bé được chọn sẽ cưú cả 2 TG. Liệu cô có lm đc hay cô sẽ mất hết tất cả những gì mình đang có: gia đình, bạn bè và tình yêu ........he he he........liệu tình bạn có lâu dài, TG sẽ đc cứu chứ? Xem sẽ bt ............Ủng hộ mình nhoa. Mới lm lần đầu sai sót, xin bỏ wa…
Title/Tên: Hallows Eve in Godric's HollowAuthor/Tác giả: ApaidanRating/Phân loại: PGTranslator/Dịch: Lanh VanPairing/Cặp đôi: Harmony (Harry/Hermione)Genre/Thể loại: tình cảm, hài, dễ thươngTình trạng: Hoàn thành.Disclaimer/Bản quyền: Mọi thứ đều thuộc về JKRowling, trừ đảo Unst, và cho tới gần đây thì nó thuộc về Scotland.Summary/Tóm tắt: Đã đến Halloween, Harry Potter đã biến mất từ sáu tháng nay và cô phù thủy thông minh nhất trong đám quyết định đã tới lúc lôi chàng ngốc này về nhà. Tất nhiên là với sự giúp đỡ của bạn bè họ.Mình chỉ reup fic tại đây cho dễ đọc thôi ạ, còn lại đều thuộc về Viet Harmony's Blog.…
Author: L∞pDisclaimer: Những nhân vật trong đây không thuộc về mình. Đây chỉ là fanfic hư cấu về họ dựa theo dòng thời gian mà mình tự ảo tưởng ra. Và cái fic này cũng là đứa con cưng nhất của mình, mình đã ấp ủ rất lâu rồi.Ừ thì mỗi người có cách lý giải nhân vật khác nhau... nói trắng ra là OOC nên nếu thấy khó chịu cũng xin đừng nặng lời quá nhéVà có thể nó hơi đụng chạm chút... xin lỗi OTLRatting: MPairing: OkitaxOkitagumiSummary:Chỉ đơn giản là một câu chuyện xưa thôi.https://mearry1713.wordpress.com/2015/08/27/oneshortokitaxokitagumi-mau-va-nuoc-mat/…
Câu chuyện được lấy cảm hứng từ 1 giấc mơ.17+Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…
Tác giả : Lục Ngân TranhTrong cuộc đời của mỗi người con gái, điều mà cô ấy hạnh phúc nhất là được ở bên người đàn ông mình yêu. Thế nhưng... Vào ngày tốt đẹp, rạng rỡ nhất của hai người, ngay khi anh đang mỉm cười mãn nguyện. Thì có một ánh sáng bừng lên, ánh sáng ấy bao phủ lấy người con gái đang mỉm cười kia, người mà anh yêu tha thiết, nguyện ở bên cạnh suốt đời để bảo vệ cô. Điều gì đã xảy ra? Tại sao thứ ánh sáng ấy bao phủ lấy cô gái kia? Đó vẫn chưa có lời giải đáp...…
em thích kim tuyến.…
Tổng hợp những tác phẩm của một số tác giả ngôn tình Trung Quốc…
" Đấng" bắt đầu thấy chán quá nên tạo ra những góc hài hước về những dự án mà mình nghĩ ra hoặc tìm được. Cái này là dự án của riêng mình nên nếu các bạn thấy hay thì hãy ủng hộ mình .P/s kkhakhhhaa…
Không giống như Minhyun, Seongwu có trí nhớ rất tốt. Đừng hiểu lầm, hắn không phải kiểu thiên tài đọc lướt qua một lần cũng có thể đọc lại vanh vách. Trí nhớ của hắn chỉ đủ tốt để nhớ được gần hết những sự kiện quan trọng trong đời. Minhyun thì khác, nhắc đến cái gì cũng chỉ biết cười hì hì cho qua chuyện.Nhưng Jisung vẫn thường nói, người không thể quên như Seongwu sẽ khổ.Và Seongwu cũng thường nói, không thể quên là vì không muốn quên, không muốn quên là vì sợ người hay quên sẽ quên.…
"Đông năm ấy thật ấm áp khi có em bên cạnh tôi."…
phù thủy tạo ra điều kì diệu…
"Tạm biệt cậu - tình đầu của mình"....…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
hmmm...…
Mng nhớ ủng hộ cho add nha…