Tags: Fluff and Humor, Slice of Life, Kid Fic, Canon Compliant, Missing SceneChỉ là một câu chuyện ấm áp về việc mang quà đến thăm ân nhân, vô tình để lại rắc rối cho ân nhân mà thôi.Đọc chap 37 nếu không biết nhân vật…
🎏 Non cp 🎏Truyện dịch chui để thoả mãn bản thân, vui lòng không đem đi đâu nếu không có sự cho phép  ̄︶ ̄...Haruaki đang trải qua một khoảng thời gian tồi tệ và may mắn thay, anh trai cậu vẫn có mặt để vỗ về.Tác giả gốc: SmallScribbles ( on Ao3 ). Link fic gốc sẽ cập nhật trong bình luận. _ 1 fic khá dễ thương về anh em nhà Abe, đọc hay quá nên bê về trans cho mọi người.…
Cơn mưa ngoài kia mỗi lúc một nặng hạt, đập ràn rạt lên khung cửa kính mờ hơi nước.Trong căn phòng mờ tối, hai kẻ đang quấn lấy nhau kia, chẳng thể tách rời, như thể bị xiềng xích bởi chính những khao khát và nỗi tuyệt vọng chẳng tên.…
Chân trần đạp lên mặt đất lạnh, sương khói mờ mịt phủ lối.Rời xa chốn hồng trần, chỉ còn đôi ta trong khoảng lặng vô biên.Mắt khẽ nhắm, tay đan siết chặt, cùng nhau cất bước vào miền vĩnh hằng.Mọi sự dang dở... đều buông lại phía sau lưng.…
Khi Miki Rintarou nhận ra tình cảm của mình với Haruaki, cũng là lúc chuỗi ngày bị hành lên bờ xuống ruộng của Hanataka từ thằng cốt của mình bắt đầu. -"Izuna...hình như tao có tình cảm với Haruaki...kiểu y-yêu đương...ấy..." -"Mịe thằng dở, đấy là lí do mày gọi cho bố lúc 2h sáng à ?" ----- -Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả -Có yếu tố ooc…
Cơn gió cuối xuân khẽ lướt qua hiên nhà, nhẹ đến mức tưởng chỉ là ảo ảnh - nhưng rồi cuốn đi một người, lặng lẽ như thể chưa từng tồn tại.Kẻ ở lại thì bạc trắng mái đầu trong một đêm, sống quẩn quanh trong mê mộng nửa tỉnh nửa mơ, khờ dại chờ một lời gọi đã vĩnh viễn chẳng bao giờ vang lên nữa.…
Tro bụi trong tay hắn bị gió thổi tung, tản ra như những hạt ký ức cuối cùng không thể níu giữ.Nắng hạ khẽ rơi trên mái đầu, ấm áp mà xa xôi, còn mây trắng thì tan đi theo làn gió vô định.Gió cứ thổi mãi, lạnh và dai dẳng, như muốn cuốn trôi cả mảnh tình đã vỡ vụn trong tay hắn, để lại trong lòng chỉ còn khoảng trống không biết bao giờ mới lấp đầy.…
Abe Haruaki,giáo viên loài người của học viện Bách Quỷ đã lạc vào thế giới của một tựa game tình yêu.Mục tiêu của trò chơi này là chinh phục các nhân vật được chỉ định-nhưng mà sao họ nhìn quen thế nhỉ? CHẲNG PHẢI ĐÓ LÀ NHỮNG NGƯỜI CẬU QUEN HAY SAO?PHẢI CHINH PHỤC THẬT À?Tác phẩm đầu tay nên còn nhiều sạn,có thể Ooc,cringe.Nên khi đọc hãy mang tâm trạng vui vẻ,yêu đời.Có thể có r18.Mèo-tác giả của fanfic này sẽ rất vui nếu được góp ý để cải thiện đứa con đầu lòng của mình đó🥹🥹…
[Trans] Gia Đình Của Thầy Hiệu Trưởng Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/65366470/chapters/168200653Tác giả: SoulthatneedshelpPairing: Ashiya Douman x Karasuma Ranmaru | SuzakuBản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không đem đi đâu.◦ ◦ ◦ ◦Summary: Hiệu trưởng của Học viện Hyakki [không rõ tên] chưa từng kết hôn, nhưng lại có ba người con trai trong nhà cùng với một người đàn ông khác đến rồi đi một cách tuỳ hứng. ✤✤✤✤✤Đây là một chiếc crack fic, đại loại chúng ta sẽ có 4 Douman (Hiệu trưởng, Ashiya, Acchan và bé Douman) và 4 Ranmaru (Đại Úy, Suzaku, Ranchan và bé Ranmaru) trong câu chuyện nì.…
Mạc Hàn - một thanh niên bình thường, nhan sắc không nổi bật, học lực làng nhàng, tài khoản luôn trong trạng thái "báo động đỏ". Nhưng trong lòng cậu vẫn nuôi một giấc mơ cao đẹp: được phú bà bao nuôi, sống một đời vinh hoa phú quý.Ai ngờ, sau một giấc ngủ trưa tưởng như bình thường, Mạc Hàn tỉnh dậy thì phát hiện... mình đã xuyên không vào một thế giới nữ tôn - nơi phụ nữ nắm quyền và đàn ông thì... làm đẹp là chính.Mọi chuyện có vẻ rất hứa hẹn cho đến khi cậu phát hiện: nguyên chủ bị mù, không thấy đường!May thay, hệ thống "Quyến Rũ Phú Bà" đã kịp thời lên sóng, cho Mạc Hàn một nhan sắc hoa ghen liễu hờn, một làn da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh nhưng... vô dụng, và một mái tóc bạch kim cháy khét đúng chuẩn "bé cừu non phiên bản giới hạn".Từ đây, hành trình giả ngoan, giả hiền, giả mù để ôm chân phú bà của Mạc Hàn chính thức bắt đầu!Phú bà ơi, mau bơi vào vòng tay em đi nào!(ᵔᴥᵔ)---…
Nice to meet you, Farewell, We will meet again, and Welcome back, Our beloved 🎇 Non cp 🎇 Đây là câu chuyện về một giáo viên loài người tại ngôi trường Yokai Một con người tên Abe Haruaki đã tìm thấy kho báu của mình ở đây Anh ấy yêu quý họ rất nhiều Họ cũng vậy Đó là lý do tại sao anh ấy muốn nói điều này với những người mà anh ấy trân trọng nhất " Rất vui được gặp mọi người " " Chúng ta rồi sẽ gặp lại " Và họ sẽ đáp lại, " Chào mừng trở về "...Truyện dịch chui để thoả mãn bản thân, vui lòng không đem đi đâu nếu không có sự cho phép  ̄︶ ̄ Tác giả gốc: Vulvy_Ivy ( on AO3 )…
Mắt khép lại, tay đan chặt lấy nhau như sợ lạc mất.Trong khoảnh khắc ấy, chẳng còn định kiến, chẳng còn ánh nhìn lạnh lẽo hay lời thì thầm cay nghiệt ngoài kia.Chỉ còn lại hơi thở hòa quyện, nhịp tim giao thoa trong lồng ngực.Mặc kệ thế giới, mặc kệ bão tố đang rình rập sau cánh cửa khép hờ, đôi ta vẫn ở đây - nguyên vẹn trong tình yêu nhỏ bé mà kiên định này.Tựa như giữa đêm dài mịt mù, chỉ cần bàn tay kia không buông, thì bình minh sớm muộn gì cũng sẽ đến.…
Bốn gia tộc được nhận lời chúc phúc từ Tứ Thần, 4 vị thần của phương đông. Mỗi 100 năm, 4 gia tộc sẽ chào đón sự ra đời của thánh nữ, người mang lời nhắn của 4 vị thần cho dân. Nhưng bốn gia tộc đang hòa thuận với nhau lại bắt đầu chiến tranh. Sau nhiều năm, gia tộc Genbu chúc phúc đã liên minh với gia tộc Suzaku để được kết thúc chiến tranh, cả gia tộc Seiryu và Byakko cũng vậy. Trận chiến kéo dài qua nhiều năm, dân chúng mệt mỏi và chết rất nhiều, 4 gia tộc tạm gác lại chiến tranh.Nhưng...vì sao lại có chiến tranh? Nguyên nhân là do đâu?Và sau ngàn năm, quyển sách sẽ mở ra, cây bút sẽ bắt đầu viết lên câu chuyện về chiến tranh này...chiến tranh giữa 4 gia tộc.…
Những giọt máu tí tách rơi, bung nở như những đóa anh túc kiều diễm trên nền vải trắng, từng giọt một vừa mong manh vừa kiên cường, như thể thách thức cả đêm tối.Hơi thở dồn dập hòa quyện vào nhau, nặng nhọc và dính lấy không gian, khiến mọi thứ xung quanh dường như ngưng lại, chỉ còn lại nhịp tim và hơi nóng của hai cơ thể.Trăng đã lên cao, nhàn nhạt soi qua cửa sổ, đổ ánh bạc nhạt xuống những vệt máu đỏ thẫm. Ánh đèn đường ngoài kia mờ nhòe đi trong màn sương, kéo theo bóng tối trôi lững lờ, như muốn nuốt trọn cả khoảnh khắc này.…
Vị bác sĩ Takahashi và chàng Cảnh sát Yamazaki...Tình cảm giữa họ, nếu phải ví von, có lẽ giống như một nhành hoa Phong Lữ nở lặng lẽ bên hiên nhà. Không rực rỡ, không phô trương, chẳng cần người khác phải khen ngợi hay ngắm nhìn, nhưng lại tồn tại bền bỉ suốt năm tháng, bất chấp những cơn mưa nặng hạt hay những ngày nắng gay gắt.Chuyện thường ngày của hai bạn Takahashi và Yamzaki. Không đi theo quá nhiều mạch truyện gốc.Lưu ý đây chỉ là Fanfic, nhân vật thuộc về Tanaka Mai.…
Ba năm không dài, nhưng cũng đủ để em nhận ra tình yêu ngày trước đã cạn dần, như ngọn nến cháy hết sáp, chỉ còn lại thứ ánh sáng leo lét, lay lắt trước gió. Em không còn thấy mình run rẩy vì nụ cười của anh, cũng chẳng còn mong chờ những cái nắm tay trong buổi chiều muộn. Giữa chúng ta, những lặng im ngày một dày lên, thay cho những lời âu yếm vốn đã phai màu từ lúc nào.Em muốn rời đi, để tìm lại bản thân đã lạc mất trong cuộc hôn nhân này. Nhưng khi nghĩ đến ánh mắt của anh, đến sự cố chấp dịu dàng mà anh luôn dành cho em, lòng em lại run sợ. Liệu anh có chấp thuận không, hay sẽ giữ chặt lấy em bằng cả những vết thương mà tình yêu để lại?…