Đây là một câu chuyện tình cảm tuổi học trò, giữa những cô bé, cậu bé đang còn là những học sinh trung học cơ sở. Ở lứa tuổi này, thích nhau, cảm nắng nhau là chuyện rất đỗi bình thường. Nhưng tình cảm, tình yêu giữa những đứa trẻ non nớt như tôi hiện tại không đơn giản như vậy.... Chuyện tình facebook, chà chà, phải rồi, chuyện tình cảm ở lứa tuổi này thường liên quan đến những cái mạng xã hội ảo... Chính vì vậy, chuyện tình ngốc xít này không chỉ đơn giản đâu mà phức tạp hơn rất nhiều. Vậy nên hãy đón chờ câu chuyện thú vị này sẽ đi đến đâu nhé!!!…
Có khi nào bạn tự hỏi như thế nào là vĩnh cửu nó có nghỉ gì, vậy như thế nào là vĩnh cửu, mãi mãi chăn. Chúng có giống nhau không ??? Chắc không đâu vì chúng là hai từ trái nghĩ mà. Nói ra thì giống đó nhưng mà cách dùng nó trong lời hứa thì không giống đâu đừng tin...Tác giả : Hào Dịch LongNgười Dịch : huy ( mình)-----_-----------------·---------------------------·-------Nhớ like dùm mình nhé, hãy nêu lời comment truyện nha. Mình sẻ reply ngay, cảm ơn vì đã đọc.…
Nam nó khẽ lấy tay lau đi từng vệt nước mắt trên má tôi.Sự ân cần chu đáo này khiến tôi có cảm giác như mấy năm trước.Lần rung động đầu tiên của tôi.Đôi mắt nó chứa đầy sự dịu dàng,tôi ghét nó không muốn rung động vì nó mà làm khổ bản thân nữa!Tôi gạt tay Hải Nam,chuẩn bị đứng lên nó cố ý kéo tay tôi xuống đối diện với mặt nó.-"Hến...bé Hến ghét tao đến vậy hả?"Nó mếu...nó đang mếu với tôi?Khuôn mặt đẹp trai của nó bây giờ đang dần đỏ lên,trong đôi mắt đen láy sâu thẩm đó ấy vậy mà lại có nước sắp tràn ra.Tôi khẽ gật đầu với nó.-"Mày cho tao cơ hội được không?Mày đừng nhìn thằng đấy với ánh mắt duy nhất đó nữa,hãy nhìn kĩ xem xét tao một tí đi!"Mắt nó ngấn lệ nhìn tôi.Tôi phải làm gì đây?Lần đầu tiên tôi thấy nó khóc,lần đầu tiên tôi thấy nó phải gào lên nói những câu đáng thương như vậy.Đúng thật,tôi còn tình cảm với nó nhưng đó là tình cảm đã bị chôn sâu từ lâu vệt trước.Bây giờ còn không?Nó lau nước mắt đi,ôm tôi vào lòng và xoa đầu tôi.Cái giọng trầm trầm của nó khiến tôi muốn nghe mãi...-"Xin một lần nữa hãy nhìn về phía tao..làm ơn lần trước có sai cũng có hiểu lầm...thật sự tao yêu mày mất rồi Vân Anh.."Truyện Hến Hoàn Hải (Hến quay lại với biển) do tác giả Hàn Yên cùng Mặc Cẩn Nhiên viết.Ngôn phong có phần tục tỉu nhưng đó là phản ánh hiện thực của học sinh ngày nay!Nếu có ý kiến về bản quyền xin liên hệ trước khi up lên các trang mạng xã hội khác nhé?…
Em-Jeon Jungkook là chim hoàng yến của hoàng đế Sunji đã lâu. Vậy mà hắn lại đưa em đi liên hôn với nước khác còn hắn lại cùng ánh trăng sáng tổ chức hôn lễ? Liệu em có thuận lợi ở nước láng giềng và có thể khiến tên hoàng đế kia hối hận? Hãy cũng chờ xem nhé(◍•ᴗ•◍)❤…
Tác giả: BlackCloak Unknown(Phát triển từ một kịch bản phim ngắn được viết trong mùa cách ly)Một cô gái kì lạ bỗng dưng xuất hiện trên sân thượng nhà tôi cứ độ chiều lúc nắng đẹp nhất rồi lại biến mất đi khi nắng hạ. Cứ mỗi chiều, tôi lại lên sân thượng để gặp cô gái đó, cho tới lúc cô ấy không còn đến nữa! Để rồi, cô ấy trở thành mối tình đầu đẹp nhất trong lòng tôi, cũng trở thành ký ức điên rồ nhất trong thanh xuân của tôi.Tôi hỏi: "Tại sao em chỉ thích nắng chiều?" - Nàng nói: "Rực rỡ nhưng lại rất dịu dàng, đượm buồn nhưng lại rất ấm áp."Tôi ngắm nàng dưới lớp nắng vàng cam nhẹ nhàng phản chiếu:"NÀNG ĐẸP TỰA NẮNG CHIỀU TÀ NHƯNG LẠI LÀ BAN MAI TRONG LÒNG TÔI".- Một câu chuyện nhẹ nhàng về mối tình đầu mùa Covid của một cậu thiếu niên…
Love: Tình yêuIs: chỉ có 1 nhưngChoices: có nhiều lựa chọn rằng ai sẽ là người yêu...Những chuyện tình tuổi học trò.Những ngây dại bồng bột.Những kỉ niệm khó quên.Tất cả,gói gọn trong một câu truyện----------------------------------------------------------------...-Quỳnh....không như Quỳnh nghĩ đâu, hãy nghe Huy giải thích đã! - tôi hốt hoảng, đầu óc rối bời, không biết phải giải thích thế nào cho thỏa đáng.-Không.. không sao đâu. Quỳnh hiểu mà, Quỳnh đâu có ngốc vậy. Mà nếu thế thì... - nhỏ khẽ nấc lên khiến tim tôi xót xa - ...chắc bọn mình nên chia tay thôi. Bây giờ người cần Huy nhất, không còn là Quỳnh nữa.Tôi không ngờ nhỏ lại nói ra những lời ấy. Hóa ra Quỳnh không còn là thiên thần bé bỏng như trước kia nữa mà đã trưởng thành hơn nhiều. Những giọt nước mắt nóng hổi khẽ lăn trên bờ má nhưng tôi không sao kìm lại được...…
Một trận hỏa họa thêu hủy tất cả tình yêu của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan. 5 năm sau cô huy hoàng trở về đòi lại công lý. Đứa bé cô mang về lại có bản lĩnh hơn cả cô. Đứa bé đứng trước mặt Diệp Ân Tuấn nói : " Chú có thể giúp cháu một chuyện được không ? Xin chú đó " Diệp Ân Tuấn cảm thấy...…
"The most painful love is when you are the one who controls my heart"Thể loại: Tình cảm, học đường, tâm lý, kịch tínhTác giả:(syong)Nội dung:Nhã Vy là một cô gái nhẹ nhàng, luôn sống trong bóng tối của quá khứ. Cô bị cuốn vào cuộc chiến tình yêu giữa hai chàng trai đầy mâu thuẫn. Trong khi Hoàng Minh - chàng trai bạo lực, lạnh lùng và hay quấy rối - dùng mọi cách để kiểm soát cô, thì Hạo dương , một chàng trai hiền lành và chu đáo, luôn đứng phía sau bảo vệ, che chở cho Nhã Vy.Hoàng Minh không chỉ chiếm đoạt không gian sống của Nhã Vy mà còn là người khiến cô phải đối mặt với những nỗi đau từ tình yêu. Anh ta bạo lực, quấy rối cô, nhưng đồng thời cũng là người khiến trái tim cô rối bời, không thể dễ dàng thoát ra khỏi.Trong khi đó, Hạo dương, người bạn thân từ nhỏ, luôn âm thầm quan tâm, bảo vệ Nhã Vy mà không hề mong đợi gì hơn. Anh là người duy nhất nhìn thấy những đau đớn trong cô, nhưng liệu tình yêu của Hạo dương có đủ mạnh để kéo Nhã Vy ra khỏi những đau khổ mà Hoàng Minh gây ra?Nhã Vy phải đối diện với một tình yêu không thể thoát ra, dù cô yêu hay ghét. Cuối cùng, cô sẽ chọn ai? Hoàng Minh, người chiếm đoạt và thử thách cô từng ngày, hay Hạo dương, người đã âm thầm bảo vệ cô suốt bao năm? Hay sẽ có một con đường khác cho Nhã Vy, nơi cô tìm thấy sự tự do và hạnh phúc riêng cho mình? câu chuyện về tình yêu bị kiểm soát, về sự giằng xé giữa đau đớn và sự bảo vệ, và về việc cuối cùng, ai sẽ là người thực sự có được trái tim của Nhã Vy…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…