Thanh xuân năm ấy tôi có cậu
Năm tháng ấy có một Vũ Hạo đã âm thầm bảo vệ cho Lục Vân. Đây là lần đầu tớ thử trải nghiệm viết truyện, nếu có gì sai sót mong các cậu đừng toxic mà hay góp ý cho tớ nhé!…
Năm tháng ấy có một Vũ Hạo đã âm thầm bảo vệ cho Lục Vân. Đây là lần đầu tớ thử trải nghiệm viết truyện, nếu có gì sai sót mong các cậu đừng toxic mà hay góp ý cho tớ nhé!…
Nếu có một điều ước, cô chỉ muốn quay trở lại cách đây 2 năm. Đứng trước cậu ấy và can đảm nói một câu. - Này cậu nhóc, em yêu anh~~~One short <10 chap…
Xem đii...…
tình trạng: on-going thể loại: ngôn tình…
An Nhi và Quốc Khang trở thành bạn cùng bàn chẳng mấy thân thiết. Cậu không muốn nói chuyện, còn cô thì sợ bản mặt lạnh tanh đó.Một bài kiểm tra văn đã kéo hai con người thấp điểm, đồng cảnh ngộ trở thành bạn bè xã giao. Cô cũng phát hiện ngoại trừ cái môn đầy thơ mộng này thì cậu chẳng gặp trở ngại với thứ gì. Cô ngưỡng mộ sự học giỏi của cậu, còn cậu thì thắc mắc cô lấy đâu ra sự vô tư khi bị điểm thấp như thế.Cho đến một ngày, An Nhi lỡ tay cướp mất con điểm 10 của Quốc Khang. Thấy không có cách nào xóa đi món nợ ân tình, cô quyết định tự biến mình thành con nợ mặt dày và khó quên trong lòng cậu.Giờ kiểm tra lý: "Ê Khang, đáp án từ câu 10 đến câu 20 là gì?"Giờ kiểm tra hóa: "Ê Khang, đáp án của tớ với cậu khác nhau, vậy tớ sai hay cậu sai?"Giờ kiểm tra sử: "Ê Khang, tớ lỡ chép phao chỗ này xấu quá không nhìn được. Cậu có nhìn ra là chữ gì không?"Giờ kiểm tra toán: "Ê Khang, câu cuối đó sao mà chứng minh được. Tớ thấy bấm máy tính là ra, hay tớ ghi vào như thế nhé?""Ê Khang, cậu nghe tớ nói gì không?""... Im lặng! Đừng hỏi nữa. Mau chép vào, sắp hết giờ rồi kìa.""Ok!"…
Xin chào tớ là Mù Tạc, đây sẽ là nơi tiếp sức cho bạn trên chặng hành trình tìm kiếm bản thân đầy vất vả này.𝘛𝘩𝘦 𝘴𝘵𝘰𝘳𝘺 𝘪𝘴 𝘰𝘯𝘭𝘺 𝘱𝘰𝘴𝘵𝘦𝘥 𝘰𝘯 𝘞𝘢𝘵𝘵𝘱𝘢𝘥.…
Hạ năm ấy, trời xanh ngập nắngGóc tim người, vắng mất bóng ta...…
Tôi vén mai tóc đang lơ lửng theo nhịp của từng ngọn gió nhìn Gia Huy, anh chỉ nhẹ nhàng cười với tôi. Anh tiến đến và mang theo mùi hương ngọt ngào ấy. Chúng tôi chẳng nói gì cứ lặng lẽ mà ngồi với nhau. Gia Huy đã cùng tôi bước qua những năm cuối cấp, âm thầm quan tâm, chăm sóc tôi. Có lẽ cũng vì thế mà tôi chẳng thể nào quên nổi hình bóng quen thuộc trên hành lang năm nào.…
Cô là một cô bé mất cha mẹ và ông bà cô. Lý do là cha mẹ cô nợ nên đã bọn chúng giết chết và ông bà cô mất vì đã già nên cô sống với 2 chú ruột và 2 bác con của chị ruột ông nội cô và sống với em trai cô.Anh là con trai chủ tịch tập đoàn Nguyễn Thị và là bạn học hồi tiểu học với cô. Anh bị phải chuyển đến Hạ Long học, anh thích thầm cô nhớ cô. Khi biết gia đình cô mất anh thường xuyên gửi thư cho cô hỏi thăm về sức khỏe và cho cô sống ở Hạ Long với anh...Vậy tình yêu và tình bạn của họ sẽ ra sao ? nhớ đọc nha!…
Chuyện kể về câu chuyện tình yêu giữa Nhật Minh và Như Nguyệt.Minh và Nguyệt vốn là một đôi thanh mai trúc mã nhưng vì một lí do lại phải xa nhau. đến khi gặp được nhau rồi lại gặp nhiều sóng gió chông gai, nhiều rào cản ngăn cản đôi uyên ương và rồi.... ..........đọc rồi sẽ biết nhé....................…
Một câu chuyện nửa tình cảm lãng mạn , nửa bi kịch cay đắng nhưng cũng khá là hài hước . Đây là tác phẩm đầu tay , thế nên không thể tránh khỏi những sai sót . Mong mọi người nhận xét để những lần sau mình có thể viết tốt hơn .…
Sẽ thế nào nếu người yêu cũ và người yêu mới của bạn yêu nhau?.Một câu chuyện chỏw được tạo ra bởi một con tác giả đói ke otp, lâu lâu có lối văn hơi sảng đá. Vui lòng không đem lên tcn, page của các mem RV. Chắp bút bởi : Chloe.truong, chỉ đăng tại wattpad…
Truyện chép lại cuốn nhật kí của Ngô Khánh An và Huỳnh Duy Long. Những cô cậu học trò với sở thích đem thế giới của mình vào trang giấy.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Đây là món quà 1/2 của bạn thân tui nhia ^^ bạn tui bias Jeon JungKook (BTS) nên tui sẽ lấy thành viên của BTS làm nhân vậtTui sẽ không giới thiệu nhân vật, và để mọi người đọc tới cuối để không biết ai là chính ai phụ để bất ngờ nhé, à còn đây sẽ thoại nhiều hơn văn nhe ^^!Lâm li bi đát, ma học đường nhé con bạn, tuy sẽ không đáng sợ gì đâu ^^ mấy bạn sợ ma cũng ráng đọc nheeee!!! Thank You <3...À mà... Mấy bạn thích nhớ ủng hộ cho cục cưng K.O. tui nhé !Tức nhiên, tui sẽ cho khác ^^…
"Tên cậu nghe lạ nhờ" nói với vẻ rất tò mò cậu ấy thắc mắc về tên của tôi"Hả?" tôi vờ như không nghe thấy vì bản thân rất ghét cái tên của mình"Tên của cậu nghe vừa lạ vừa hay nghe cũng rất đẹp nữa" nghe xong tôi bất giác đứng yên, đúng vậy đây là lần đầu tiên có người khen tên tôi đẹp, ngoài bố mẹ tôi ra thì chưa có ai khen nó cả, tôi quay lại nhìn cậu ấy một hồi lâu với ánh mắt ngạc nhiên"Cậu nhìn gì vậy?""Thật sự lần đầu tiên có người khen tên tớ đẹp tuy nó cũng rất đại trà" nghe tôi nói xong cậu ấy liền bật cười "Quả thật tuy nó đại trà nhưng vô cậu thi nó đẹp"Chính lúc này tim tôi lại đập nhanh, có lẽ nào tôi đã thích cậu ấy.…
Tớ vẫn hay đứng hành lang tầng ba nhìn xuống sân trường chỉ để tìm hình bóng cậu. Cậu tới lớp, cậu ra về, cậu chơi bóng, cậu học quân sự, thể dục, cậu xuống phòng giáo viên,... Tất cả những lần đó, tớ đều đứng từ xa nhìn cậu, không biết cậu có cảm nhận được ánh mắt của tớ không?…
Có lẽ mùa đông năm ấy là mùa đông dài nhất cuộc đời tôi ...... khi đoạn nhạc 周杰伦三音即兴 vang lên thì cũng là lúc hồi ức bắt đầu tan vào trong không gian vô tận và cuộc đời tôi sẽ dừng mãi ở tuổi 25 😔 khi câu chuyện này hoàn thành cũng sẽ là lúc mà 'tôi' người viết câu chuyện này được ngủ một giấc mộng dài trong giấc mơ ấy tôi sẽ có một cuộc đời hạnh phúc hơn có một gia đình trọn vẹn hơn và hơn hết là sẽ gặp được một người tốt hơn…