Tác giả:1. Manrie2. Banchou3. WangThể loại:Tình cảm học đường, Bl, lãng mạn, không HGiới thiệu nội dung:Kể về các cậu bé trong các mối tình thời học sinh ngọt ngào đôi khi xen lẫn drama *Chú ý:-Tính cách nhân vật được dựa trên các nhân vật có ngoài đời thật-Tác giả cũng sẽ tham gia vào câu chuyện nhưng được lấy tên khác-Truyện lấy ý tưởng từ các cặp đôi trong lớp của Honiesweetey team -Truyện có vài tình tiết hơi trẻ trâu, mong mọi người thông cảm…
Cuộc đời học sinh cấp 3 êm ả, tươi đẹp của Minh bỗng xuất hiện một biến cố vô cùng bi thảm - mọi sự sủng ái của con dân dành cho nó, lớp trưởng đáng yêu của lớp 11A2, đã bị một tên đáng ghét nào đó dửng dưng cướp sạch khỏi tay nó. Mỗi ngày trôi qua, chẳng những phải ôm một nỗi hận mất ngôi trong lòng, nó còn phải chứng kiến hắn mặt dày lởn vởn trước mặt rồi bày đủ trò chọc phá, khiến nó tức đến ăn kem cũng thấy bớt ngon đi chút ít! Cứ vậy, hắn cứ xuất hiện trong cuộc đời nó, và hình như hắn đã lấy thêm được một thứ còn quan trọng hơn cái chức lớp trưởng kia của nó mà nó chẳng hề nhận ra.…
Cuộc sông sẽ thay đổi ra sao khi bạn gặp người bạn cho rằng đáng ghét nhất.Khi họ gặp nhau hầu như là nhưng cuộc đụng độ,không ai nhường ai.Cho đến khi họ nhận ra điều đặc biệt...…
- Minh Châu này, Minh Châu có muốn biết cách học giỏi như tao không?- Dạ?- Tôi vô thức tiến lại gần Sơn bởi lẽ tôi cũng rất tò mò rằng tại sao Sơn có thể đứng nhất khối hai năm liền như thế được cơ chứ.…
Cảm xúc của một nữ sinh mới bước vào cấp 3, và 2 chàng trai với một người học giỏi đẹp trai lãng tử ôn nhuHay một người đẹp trai đào hoa nhưng hết mực yêu chiều cô Vậy cô sẽ chọn ở bên cạnh ai? Hay họ chỉ dừng lại ở tình bạn?…
Sau khi chuyển đến trường mới, tại sao vẫn gặp cậu ấy?Những người bạn mới đầu thật lạ lẫm, cuối cùng lại trở thành những người quý giá nhất trong quãng đời sau này.Mỉm cười, khóc, vấp ngã rồi lại đứng lên. Tuổi học trò không oai phong mãnh liệt nhưng cũng đáng để tự hào lắm chứ!Trường học - nơi mà các em luôn muốn thoát khỏi là nơi các anh chị không bao giờ có thể quay về.Ngày mai vẫn luôn là một ngày mới, với biết bao điều thú vị, hay đau thương, ta không bao giờ lường trước được...…
An Nhi và Quốc Khang trở thành bạn cùng bàn chẳng mấy thân thiết. Cậu không muốn nói chuyện, còn cô thì sợ bản mặt lạnh tanh đó.Một bài kiểm tra văn đã kéo hai con người thấp điểm, đồng cảnh ngộ trở thành bạn bè xã giao. Cô cũng phát hiện ngoại trừ cái môn đầy thơ mộng này thì cậu chẳng gặp trở ngại với thứ gì. Cô ngưỡng mộ sự học giỏi của cậu, còn cậu thì thắc mắc cô lấy đâu ra sự vô tư khi bị điểm thấp như thế.Cho đến một ngày, An Nhi lỡ tay cướp mất con điểm 10 của Quốc Khang. Thấy không có cách nào xóa đi món nợ ân tình, cô quyết định tự biến mình thành con nợ mặt dày và khó quên trong lòng cậu.Giờ kiểm tra lý: "Ê Khang, đáp án từ câu 10 đến câu 20 là gì?"Giờ kiểm tra hóa: "Ê Khang, đáp án của tớ với cậu khác nhau, vậy tớ sai hay cậu sai?"Giờ kiểm tra sử: "Ê Khang, tớ lỡ chép phao chỗ này xấu quá không nhìn được. Cậu có nhìn ra là chữ gì không?"Giờ kiểm tra toán: "Ê Khang, câu cuối đó sao mà chứng minh được. Tớ thấy bấm máy tính là ra, hay tớ ghi vào như thế nhé?""Ê Khang, cậu nghe tớ nói gì không?""... Im lặng! Đừng hỏi nữa. Mau chép vào, sắp hết giờ rồi kìa.""Ok!"…
Em vốn chẳng có gì đặc biệt.Không quá xinh đẹp, không học giỏi, chỉ là một cô gái cấp 3 bình thường. Nhưng bằng cách nào đó, em trở nên đặc biệt trong mắt tôi.…
Mười năm trước, một cô bé bảy tuổi đã tuyệt vọng vì một chuyện đau buồn trong quá khứ, trong lúc kích động, cô đã dại dột gieo mình xuống biển sâu vào một ngày mưa tầm tã. Mười năm sau, kể từ hôm thảm kịch ấy xảy ra, không một giây phút nào cậu ấy quên đi cái chết của cô bé xấu số, nỗi ám ảnh và tự trách vì mình quá vô dụng đã không giữ chặt tay cô trong ngày ấy, cậu thường xuyên đứng bên cầu tưởng niệm về cô vào những ngày mưa,... nhưng chàng trai đâu hề hay biết, người đã gây cho cậu nỗi ám ảnh kinh hoàng trong mười năm trước lại là thiếu nữ lạnh lùng đang đứng cạnh cậu lúc này.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Hoàng Bảo nhi người con gái 17 tuổi với dung mạo không có gì đặc sắc theo đuổi cậu Hoàng Gia kiệt một soái ca nam thần của trường Liệu cuộc tình của họ sẽ đi về đâu Cùng đón xem nha Love…
Kim Taehyunh: cậu học sinh chuyển trường với gia thế khủngKim Seok Jin: một cậu học sinh bình thường với học lực khá tệLiệu hai bọn họ có đến được với nhau hay chỉ dừng lại ở mức tình bạn?…
Khác với cốt truyện nam chính có gia thế khủng, giàu có thì đây lại là một câu chuyện bình dị, kể về tình yêu tuổi học trò ngây ngô, trong sáng giữa cậu trai nhà bán bún và cô nàng tiểu thư đáng yêu. Đây là lần đầu tiên mình viết tiểu thuyết, mong các đọc giả sẽ ủng hộ!…
Tô Thành Vân không nói:"Đừng theo tôi"Tô Thành Vân nói:"Nhà tôi nuôi 5 con mèo, bọn chúng đều lãn vãn rồi tự chui vào nhà tôi. Tôi nghèo lắm, giờ lại có một con nữa lãm vãn trước mặt tôi, sợ nói lại tự chui vào nhà tôi"…
Đơn phương là tình cảm đau buồn nhất và cũng vui nhất. Chuyện kể về 1 cô gái dành cả thanh xuân để thương 1 người nhưng người đó lại không quan tâm đến. Liệu có đáng? Hãy nhấn đọc nào😉------------------------------------------------------------------ Có thể quay lại không?- Tại sao phải quay lại? Cho tôi một lí do?-----------------------------------------------------------------Trong quá trình viết mình sẽ ghi một số câu nói bản thân thấy hay và mình sẽ ghi nguồn (nếu nhớ). Nếu các bạn biết nguồn thì nói nha, đừng ném đá.Truyện cập nhật sớm nhất tại Vnkings. Các bạn nhớ bấm like, thả tim và follow nha…