[sunday | kẻ canh giữ]
Một tác phẩm của "end of the world" để mừng kỷ niệm 4 năm debut của Lee "T1 Gumayusi" Minhyeong (08/09/2020 - 08/09/2024)…
Một tác phẩm của "end of the world" để mừng kỷ niệm 4 năm debut của Lee "T1 Gumayusi" Minhyeong (08/09/2020 - 08/09/2024)…
Bạn có biết không ? Sau khi trời mưa, trong không khí vẫn còn lơ lửng rất nhiều giọt nước nhỏ li ti. Lúc này, nếu mặt trời bắt đầu chiếu sáng, ánh nắng sẽ xuyên qua những giọt nước đó và bị bẻ cong, phản chiếu nhiều lần bên trong từng giọt. Chính quá trình khúc xạ và phản xạ này khiến ánh sáng trắng từ mặt trời bị phân tách thành nhiều màu khác nhau. Các tia sáng sau khi đi qua giọt nước sẽ rẽ ra thành một dải màu liên tiếp - từ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm cho đến tím - tạo thành cầu vồng. Cầu vồng sẽ hiện rõ khi người quan sát đứng quay lưng về phía mặt trời và nhìn về hướng có mưa hoặc hơi nước còn đọng trong không khí. Chính sự kết hợp giữa ánh nắng và lượng hơi ẩm còn sót lại sau cơn mưa đã tạo ra hiện tượng tự nhiên kỳ diệu này đó.…
Kiếp trước nàng là một ma vương máu lạnh , vô tình , giết người không chớp mắt .Người mà ai ai cũng phải kiêng dè , e sợ ! .Tít Tít Tít !!! Hệ thống xuyên nhanh bắt đầu nhận kí chủ .....-"Không thể nào , ta đã xuyên không rồi..."-"Hahaha!Thật không ngờ , một ma vương cao cao tại thượng như ta , xem thế gian bằng nửa con mắt , vậy là lại xuyên vào công chúa phế vật . Thật là nực cười!Ha.....-"Ha!Có ta ở đây , mệnh của ta do ta định đoạt ! Ai dám ngăn cản...chỉ có một chữ...CHẾT!…
Không phải chứ. Lấy tiền thật đấy à? Tìm được mail của anh là cũng phải biết anh đây là nhị thiếu Lục Môn rồi chứ, không đòi cổ phần không đòi đất đai không đòi danh vọng không đòi làm tình nhân không đòi hợp tác với Lục Thị à? Lục Hạo Nhiên vừa tài giỏi vừa đẹp đến mức khó thở, người là tổng tài tối cao của tập đoàn kinh tế Lục Môn mà được "bán" với giá chỉ như lòng bàn tay kia ư .. Cũng không thể nói là quá ít nhưng so với đống tài sản trải khắp thế giới của Lục Môn như vậy có phải hơi sỉ nhục không? Đối phương có lòng, không đòi hỏi nhiều. Sợ sau này làm phiền Lục gia quyết không để ân nhân chịu thiệt mà tìm đến tận nhà đòi trả ơn nên mới đưa ra một cái giá phù hợp. Mà sao Lục Thiện Ngôn lại có mong muốn đối phương "tăng giá" lên nhỉ?…
→Name: Tìm Ra Sự Thật→Thể loại: kinh dị, trinh thám, bí ẩn, tình yêu→Main: Trạch Tử Hàn (nữ9) Vương Giang Minh (nam9)→Author: NothingStory (Nothing Team)→Chủ đề: Gacha LifeCốt Truyện:Trạch Tử Hàn tỉnh dậy sau một cơn ác mộng khủng khiếp, nó khiến cô nhớ lại cái quá khứ đã ám ảnh cô từ bé cho tới giờ...Nhưng cô ko biết rằng...sau khi mơ đc cơn ác mộng đấy thì có nghĩa là con quỷ trong quá khứ ám ảnh của cô đã trỗi dậy, và giờ nó đã khát máu hơn bao giờ hết....Những vụ án mạng bắt đầu diễn ra ở ngôi trường cô đang theo họcBan đầu cảnh sát nói nó là một vụ tự sát...Nhưng càng về sau....những cách nạn nhân chết dần trở nên kì lạ và quái dị hơnCô bắt đầu nghi ngờ những vụ án mạng kia ko phải là tự sát ! mà đã có ai đó nhúng tay vào?Trong lúc đang lần theo những manh mối về các vụ giết người, thì cô đã vô tình gặp đc Vương Giang Minh-một anh chàng ấm áp và hiền lành-Hai người quen biết và bắt đầu hiểu nhau hơnVà rồi rất nhanh chóng...cô đã có tình cảm với Giang MinhNhưng....Mọi chuyện ko kết thúc ở đây, nó dần dần bắt đầu trở lên đen tối khi cô biết đc những sự thật khủng khiếp đằng sau cái chết của mọi người trong trường !...Liệu cô sẽ đối mặt với sự thật như thế nào? Chấp nhận hay lảng tránh nó?...Mn cùng đón xem nhé :D💫---------------------------Cảnh báo: truyện có mang yếu tố máu me, kinh dị, những ai yếu tim hay nhát gan thì vui lòng out truyện ra nhéNếu mọi người đọc cảnh báo rồi mà vẫn lờ đi, rồi có chuyện gì xảy ta thì tụi mình sẽ ko chịu trách nhiệm !TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD…
Tác giả: Cật Thảo Đích Lão Dương (Lão Dương Ăn Cỏ)Thể loại: Nữ Cường, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Kinh thương , Báo thù , Trọng sinh , Làm giàu , Hắc bang , Vườn trườngEditor: Diệp Thanh Yên…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…
Định Mệnh Không Thể Tuyên Án"Anh thừa nhận đã giết cả gia đình họ. Không ai buộc ép. Không ai chứng kiến. Không ai sống sót.Chỉ có một người không tin là tôi, người tuyên án tử cho anh."Nakhon Ratchasima, Thái Lan những năm 1990.Daou Pittaya, một thanh niên 27 tuổi, bị kết tội giết hại bảy người trong cùng một gia đình. Không nhân chứng. Không động cơ rõ ràng. Nhưng Daou thú nhận dứt khoát và lạnh lùng trong mọi phiên thẩm vấn: "Là tôi làm. Một mình."Thẩm phán trẻ tuổi Offroad Kantapon, người trực tiếp xử án, cảm thấy có điều gì đó sai lệch. Lý trí buộc anh tuyên án tử. Nhưng trái tim không cho phép anh ngừng tìm kiếm sự thật phía sau lời nhận tội ấy.Giữa những đêm thăm trại giam, những đoạn đối thoại lặng lẽ, và ánh mắt như đã chấp nhận cái chết một mối liên kết kỳ lạ dần hình thành giữa tử tù và thẩm phán. Một mối tình nghịch lý nảy sinh trong lằn ranh giữa đạo đức và số mệnh, luật pháp và cảm xúc, công lý và niềm tin.Nhưng định mệnh có thể bị xét xử không?Hay có những bản án mãi mãi không ai đủ tư cách để tuyên?Mười năm sau ngày xử bắn, bí mật mới được lật lại. Liệu còn ai để trả lời hay tất cả chỉ là một kiếp người luân hồi trong im lặng?…
Lưu ý xin hãy lưu tâm: Đây không phải một chuyện về tự do.Càng không phải một trang truyện về đôi ba chuyến hương xa, được phủ lên một lớp nhạc điệu viễn du và hừng hực mùi của những miền cõi mênh mông nơi chân trời góc bể. Đây là câu chuyện được viết nên từ hương kỳ nam.Chuyện trải dài theo bước chân đầu tiên của người đàn ông xứ Phù Tang nọ đặt lên thềm quán rượu nhỏ bé nào đó tại thành Okayama đến những xúc cảm ta hoàn toàn biết rằng nó tồn tại nhưng tên thì lại chẳng có để đặt. Khởi đầu từ hương kỳ nam bên túi kẻ Vô Danh và cũng kết thúc bằng mùi hương gỗ kỳ nam lơ lửng. Đậm. Anh. Và dẫu sao đi nữa, đó cũng không phải là tự do.*Nguồn ảnh: Thiếu nữ bên hoa sen___Tô Ngọc Vân.…
"Sự thuần khiết không phải lúc nào cũng là ánh sáng - đôi khi, nó chính là cái bóng phản chiếu sự méo mó nhất trong lòng người." Sau một tai nạn xe khiến cha mẹ cậu bé Rin tử vong, cậu bị sang chấn tâm lý nặng và xuất hiện các dấu hiệu hoang tưởng, ảo giác nhẹ. Được chuyển vào một bệnh viện tâm thần tư nhân cao cấp, Rin - một đứa trẻ 15 tuổi với vẻ ngoài như thiên thần - lại khiến nhiều bác sĩ gặp khó khăn vì sự im lặng tuyệt đối. Đến khi bác sĩ Mizuki - một bác sĩ nữ trẻ tuổi, nổi tiếng tận tâm với bệnh nhân trẻ - tiếp nhận điều trị, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mizuki bị cuốn hút bởi sự im lặng dị thường của Rin, đôi mắt như hồ nước không đáy, và những câu nói thì thầm lúc nửa đêm tưởng như không thật. Cô bắt đầu cảm thấy... được hiểu. Được cần. Và rồi, cô không còn biết đâu là điều trị - đâu là sự lệch lạc trong chính mình.Khi dấu hiệu giữa họ vượt khỏi ranh giới, bệnh viện bắt đầu có những vụ việc kỳ lạ: bệnh nhân mất tích, nhân viên phát điên, những đoạn ghi âm không ai dám phát lại. Và cuối cùng, chỉ còn Mizuki và Rin - trong một "trò chơi tâm trí" đầy mơ hồ và bệnh hoạn. Một ám ảnh u tối giữa hai linh hồn méo mó - thuần khiết hay lệch lạc?…
Xoay quanh nhân vật Mạnh Yến Thần trong Khói lửa nhân gian của tôi.Nhiều thể loại, có thể có CP hoặc không.Cảnh báo: Không thích hợp dành cho fan của nam nữ chính.Nhiều tác giả.Editor: Nhược ThủyNếu có sai sót, mong nhận được sự góp ý! Luv u <3…
Một trận hỏa họa thêu hủy tất cả tình yêu của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan. 5 năm sau cô huy hoàng trở về đòi lại công lý. Đứa bé cô mang về lại có bản lĩnh hơn cả cô. Đứa bé đứng trước mặt Diệp Ân Tuấn nói : " Chú có thể giúp cháu một chuyện được không ? Xin chú đó " Diệp Ân Tuấn cảm thấy...…
chuyện của mấy đứa loi choi ở một xóm văn hóa nọlowercase…