Văn phong và tác giả đều giống như nhau (nhu cut). nhân vật ko liên quan tới lịch sử hay gì cả, không ám chỉ một ai đấy ngoài đời thực.nói là countryhumans nhưng cứ coi nó như là cá nhân trong một nc đó thôi nhé. nhưng vì tg thấy tiện khi gọi mấy nv đó bằng tên nc:))(ALL X VIETNAM - bn nào không thích thể loại ALL thì xin hãy đừng đọc, vì truyện này gây khó chịu rất nhiều nha. Thậm chí đôi khi bất cẩn hơn thì lại thêm mấy cái bịa đặt, tất cả tình tiết chỉ là giả tưởng, cho vui. Tg bông tuyết, tg dễ tổn thương lắm💔)…
Bỗng nhiên tôi cảm thấy mọi người trở nên xa lạ.Thật ra họ vẫn y như thế, vẫn hình dáng đó, vẫn tính cách đó, nhưng mà lại trở nên kì quái vô cùngĐiều này khiến tôi nghi ngờ, cả thôn này, có khi cả chính gia đình tôi, đã không phải là người trên dương thế nữa.Thôn của chúng tôi có một tập tục, mỗi một đứa nhỏ khi chào đời đều sẽ có một người giấy của riêng mình, vẫn luôn được thờ phụng thẳng đến khi người qua đời.Nhưng hiện tại toàn bộ người giấy trong thôn đã biến mất một cách đầy quỷ dị, hơn nữa thôn dân đều trở nên sợ lửa, sợ ánh nắng mặt trời....…
-Thủ đoạn của anh thật quá hèn hạ.-Cô cay nghiệt đay nghiến anh. Chỉ thấy bỗng dưng anh ôm lấy cô, rồi ngã xuống. Máu chảy thành dòng. Thấm đỏ bộ đồng phục trắng của cô. Anh đã đỡ đạn cho cô. Cô hốt hoảng, một lần nữa lại không biết làm gì. Tâm trí rối loạn. Tiếng chuông điện thoại réo rắt. -Cô xong việc rồi đấy. Anh đang nằm kia, trên một vũng máu, trên người không biết đã ghim bao nhiên viên đạn nữa. Nhưng miệng vẫn thều thào. -Nghe....nghe anh giải thích.....không phải như vậy đâu....không phải.... Cô nắm chặt bàn tay nhỏ của mình, kìm chế bản thân trước cơn xúc động dữ dội. Ko phải cô muốn anh chết sao? Chỉ cần anh chết, tất cả sẽ dừng lại. Cô và gia đình, bạn bè sẽ được sống bình yên, trở lại cuộc sống như trước đây. Không có anh. Một lần nữa, cô đưa tay gạt nước mắt. -Xin lỗi anh, em rất nhẫn tâm phải không? Nhưng đây chính là con người thật của em! Xin lỗi! Rồi cô- với cơ thể run lẩy bẩy, nhiệt độ cơ thể đã lên tới 38 độ- bước đi. Phải, ngày hôm đó cô đã bỏ anh lại mà bước đi như thế. Họ chỉ như hai người xa lạ..... Truyện ban đầu tình tiết hơi chậm do phải giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh nhân vật đan xen khá phức tạp *rối não lắm luôn á* càng về sau tình tiết càng nhanh và bất ngờ , cao trào lên xuống yêu thương rồi căm thù vô cùng dữ dội *chớp mắt*. Xã hội đen, giết chóc, trả thù, tranh giành trộn lẫn. Nhiều pha hành động giật gân *hú hồn* Một tình yêu bất diệt lớn lên từ máu và nước mắt.…
Chương 2 và 3 sẽ ở bên FB𝐭𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉: 雪碧太甜了𝐝𝐢̣𝐜𝐡: 𝐓𝐢𝐞̂̉𝐮 Đ𝐚̀𝐨 Đ𝐚̀𝐨♛┈⛧┈┈•༶Bạn có biết "Mặt nạ thẩm mỹ" không?Bạn cùng phòng của tôi nhờ chiếc mặt nạ thẩm mỹ, trở nên xinh đẹp tuyệt trần, thu hút không biết bao nhiêu người theo đuổi.Nhưng tại sao cuối cùng, tất cả đều biến thành những con búp bê gốm tinh xảo bên cửa sổ......…
Tôi tên là Lục Tiêu Lẫm còn cậu ấy tên là Bạch Nam Y. Tôi với cậu ấy là bạn thân nối khố, từ nhỏ lớn lên lúc nào cũng như hình với bóng cho đến năm cấp 3 tôi chợt ra là tôi đã thích cậu ấy mất rồi! Tôi sợ hãi với tình yêu này. Vì sao ư? Vì tôi sợ định kiến xã hội , miệng lưỡi của thế gian, áp lực từ gia đình ,... mọi thứ đều đè lên người tôi. Nó như tảng đá vậy, nặng nhọc mà không thể buông bỏ được. Không biết cậu ấy đã biết tôi thích cậu ấy không mà toàn tránh né tôi thôi, người ta nói tình yêu con trai với con trai là một tình yêu kinh tởm, biến thái, bệnh hoạn ,... Tôi sợ cậu ấy biết lắm. Nhưng không ngờ là cậu ấy cũng thích lại tôi cũng sợ tôi nhận ra tình yêu ấy lên đã trốn tránh tôi. Cậu ấy can đảm tỏ tình với tôi,hạnh phúc đến bất ngờ khiến tôi xúc động đồng ý. Có lẽ chúng ta sinh ra là để cho nhau, dù có kiếp sau hay kiếp này chúng ta mãi mãi ở bên nhau. Dù cho miệng lưỡi thiên hạ, định kiến xã hội sẽ không ngăn cản được chúng ta. Gia đình là một chấp niệm nhưng rồi họ sẽ hiểu cho chúng ta thôi. Vậy lên chúng ta cùng nhau bước tiếp nhá. Khi thần Cupid bắn tên thì sẽ không phân biệt giới tính. Chúng ta được định sẵn là định mệnh được tơ hồng dẫn lối mãi mãi sẽ hướng về nhau dù có ra sao nữa. Mãi mãi chỉ có người trong lòng phía trước! Nguyện dùng cả trái tim để được cân đo với lông vũ của nữ thần Justitia. Trái tim sẽ hướng về người như hướng dương hướng về mặt trời vậy, mãi mãi... Được lấy cảm hứng từ 2 bộ truyên : "Mai táng tuổi 18, Câu ây chết năm vào mùa…
Zem viết bộ tiểu thuyết này viết về thời kháng chiến chống Mỹ. Những ngày tháng năm trong tiểu thuyết chỉ là Zem đặt thôi , để thuận tiện cho việc viết truyện. Mong mọi người đọc và ủng hộ Zem nhé.…