Đôi khi mình sẽ gặp những giấc mơ thật đáng yêu và ly kì, để lưu lại nhưng câu chuyện nhỏ đó mình đã viết ra series này. Mình không giỏi văn và thương xuyên sai chính tả, mong bạn đọc thông cảm góp ý nhẹ nhàng, mình sẽ cố khắc phục ạ…
- tiểu học gà đuổi theo vợ thường ngày- có lưu bản thảo thời điểm muộn tám giờ càng TvTMười tám tuổi ngày ấy, Lục Tinh Diên cùng Thẩm Tinh Nhược cùng một chỗ sinh nhật. Sinh ngày thứ hai trời muốn thi thử, ban đêm, Thẩm Tinh Nhược thức đêm cho Lục Tinh Diên học bổ túc.Lục Tinh Diên cà lơ phất phơ chuyển bút, "Uy" âm thanh, hỏi: "Ngươi vừa mới đối bánh kem hứa cái gì nguyện, cho phép có thể khoảng chừng ba phút, nói ra nhìn xem, không chừng ta có thể giúp ngươi thực hiện."Thẩm Tinh Nhược không nhìn hắn, phối hợp lấy xuống trọng điểm, "Ta cầu nguyện, Lục Tinh Diên học kỳ này có thể viết xong một bản toán học Ngũ Tam, năm bản vấn đề nhỏ cuồng luyện, mười bộ thi đại học thật đề quyển, đọc xong cấp bốn từ đơn, cuộc thi cuối kỳ có thể lên bốn trăm điểm, đừng có lại làm cứt chuột cho nhất ban kéo thấp phẳng chia đều."Cứt chuột yên tĩnh ba giây, "Làm ta không nói."Thanh lãnh tiểu tiên nữ x bất thường Đại thiếu gia- ngày mùa hè trời trong, gió hôn qua gò má của ngươi.Weibo: Không chỉ là khỏa đồ ănNội dung nhãn hiệu: Đô thị tình duyên tình hữu độc chung dốc lòng nhân sinh ngọt vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Sau một cơn sốt cao lúc bảy tuổi, Phan Duy Khải bắt đầu nhìn thấy những giấc mơ... không phải của mình.Ban đầu chỉ là những hình ảnh lặp đi lặp lại: một cánh cửa gỗ cũ kỹ, một bàn tay nhỏ nắm chặt mép váy, và một người phụ nữ đứng trong bóng tối, khẽ nói: "Ngủ đi... Mẹ đang đợi con."Mười năm sau, những giấc mơ đó dần gắn liền với Thịnh - người bạn thân duy nhất của Khải. Nhưng có điều gì đó không đúng. Thịnh không nhớ những nơi Khải từng thấy. Không giải thích được những vết cào trên tay hay tiếng cười trong lúc ngủ. Và tệ hơn... Thịnh nói rằng mẹ mình đã mất từ tám năm trước.Càng tìm hiểu, Khải càng lạc vào mê cung giữa thực và mộng. Những ký ức không thuộc về cậu. Những câu nói lặp lại như bị ám. Những con mắt không nhắm.Và sâu trong giấc mơ... có thứ gì đó vẫn chưa chịu rời đi.…
-my dreams- Đây là những giấc mơ về một nơi nào đó có lẽ sẽ có thật hoặc không(?) Những câu chuyện có thể sẽ rời rạc vì có những nhân vật không biết tên Thông cảm nhé! *lưu ý : ĐÂY LÀ TUYỂN TẬP NHỮNG GIẤC MƠ CỦA ĐÀO ĐÀO KHÔNG PHẢI CỦA AI KHÁC!…
[Author:Bất Lộ Chi Nhã]Hết rồi phải không?Chết rồi là hết phải không?.....Tại sao lại cho sống lại chứ!?Sao không cho cậu chết quách đi chi rồi!?Mệt thật đấy..." Tôi không cho phép cậu chết!"…
Nơi tôi ghi lại những giấc mơ mình mơ thấy, với tất cả những gì tôi còn có thể nhớ. Những giấc mơ này đều là những giấc mơ có giá trị nghệ thuật cao và rất ý nghĩa đối với tôi, không hay xin đừng gạch đá.…
Đây là những câu chuyện được diễn ra hàng ngày, tất cả đều được dựa vào những giấc mơ của tác giả* Lưu Ý : Không phải mỗi ngày đều có thể mơ đến một câu chuyện nào đó, có ngày có ngày không. Vì đây là chuyện có thật nên tác giả chỉ có thể dựa vào giấc mơ mà kể…
Văn ánKhi cậu sắp rơi xuống biển hắn chuẩn xác nắm được tay cậu, mặc cho cậu vùng vẫy hắn nhất quyết không buông bởi lúc này hắn hối hận. Hắn hận sao mình không nhận ra tình cảm của cậu sớm hơn, hận mình làm tổn thương cậu,...Đột nhiên cậu hỏi hắn:- Anh có yêu tôi không?Hắn trả lời: - Yêu.- Vậy thì buông tay đi.…
đây là một bộ truyện nhiều chap nói về những giấc mơ kì lạ mà tác giả trải qua trong mơ. gồm nhiều câu truyện về những giấc mơ khác nhau vì là giấc mơ nên mạch truyện có thể không nối liền và rành mạch và đôi khi cái kết của truyện không như mong đợi của độc giả.…
"Tiểu Hắc!Ra ngoài sofa ngủ đi""Hong mà Yao Yao~~"Đôi lời của con au:Đây là lần đầu tiên mk viết truyện mong mn giúp đỡ,mk mới 14t thôi nên chưa biết dùng từ nhiều.Nếu mn ko hài lòng thì có thể nói với mk.Cảm ơn mn.…
Một tác phẩm dựa trên những giấc mơ và một chút trí tưởng tượng của au. Bộ truyện này không chỉ để thưởng thức mà còn là nơi để trải nghiệm thế giới khác - không phải thực tại càng không tồn tại đúng sai...…
Mỗi lần nhắm mắt lại, tôi rơi vào một thế giới mà ở đó, tôi được gần em hơn một chút - và cũng xa bản thân mình thêm một đoạn. Trong những giấc mơ đó, tôi không ngừng yêu, không ngừng đau, và không ngừng đánh mất chính mình. Cho đến khi tỉnh dậy, tôi không còn chắc đâu mới là thật, đâu mới là tôi.…
Hắn là con quỷ ác độc thèm khát được chiếm hữu thế giới, uống máu tươi để sống. Hắn còn là động vật sống bằng nửa thân dưới. Cô là người "đặc biệt" với hắn, cũng vì vậy mà bản thân cô phải chịu bao nhiêu đau khổ vì hắn. Rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu?…
* toàn văn kết thúc, cảm tạ các độc giả nhỏ đối với Kiều Kiều ôn tồn ca hậu ái, a a cộc! Tiếp đương hiện ngôn « nàng như vậy đẹp như vậy » *【 khí phách hung tàn lưu manh lão đại vs nũng nịu bạch phú mỹ; theo mọi người nói là cao ngọt 】Nũng nịu bạch phú mỹ Thẩm Kiều, bị liếm máu trên lưỡi đao lưu manh đầu lĩnh Tạ Thanh coi trọng.Đêm nào, hắn hung dữ đem nàng ép góc tường, dao bổ dưa vỗ nàng tuyết nộn non gương mặt nhổ ngụm vòng khói: "Hôn ta một cái, ta liền thả ngươi!"Tiểu mỹ nhân dọa đến nhánh hoa run rẩy: "Tiểu ca ca, cầu ngươi dịu dàng một chút, ngươi, ngươi đem ta dọa sợ..."Có thể nam nhân lại càng nghe nàng khóc vượt hưng phấn: Dáng dấp câu người không tính, liền khóc đều TM dễ nghe muốn mạng!Không được không được, cái này không thể thả, tuyệt không thể thả..."Không cho phép khóc, lại khóc ta liền hôn ngươi!"Thẩm Kiều vạn vạn không nghĩ tới, lúc trước cái kia mỗi ngày dữ dằn muốn hôn nàng tiểu lưu manh, lại là ngày mai thiên chi kiêu tử, kim cương nam thần, nên nói nàng không may đâu, vẫn là gặp vận may đâu?Nội dung nhãn hiệu: Đô thị tình duyên ông trời tác hợp choLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Thẩm Kiều; Tạ Thanh ┃ vai phụ: Từ Phiên Nhiên ┃ cái khác: Nguyệt Mãn Triêu Ca…
Thể loại: 1x1, Ôn nhu công x Cường thụ, ngược, cổ trang, SM , H không dày , trọng sinh.- suy ngẫm rất lâu mới nhất tay gõ chữ, thơ văn dễ hiểu, trình độ siêu kém.…
#giả_tưởng#cung_đấuTriều đại: Vĩnh Minh triều (永明朝)Niên hiệu: Vĩnh Minh năm thứ ba"Tình yêu của đế vương - chỉ là ngọn lửa nhỏ giữa biển gió hậu cung. Ai không biết giữ mình, sẽ bị thiêu cháy trước khi kịp nở hoa."Vĩnh Minh năm thứ ba, giữa chợ hoa đầu xuân, hoàng đế Cơ Lẫm cải trang vi hành. Tình cờ bắt gặp một thiếu nữ bán đàn giấy với đôi mắt tựa hồ thu, yên lặng mà sâu thẳm - Diêu Tuyết Cầm.Một lần gặp gỡ, một ánh nhìn... Hoàng đế động tâm.Không lâu sau, thánh chỉ ban xuống - toàn quốc mở đại tuyển phi.Tuyết Cầm bị đưa vào cung, trở thành một trong hàng trăm nữ tử tranh sủng nơi hậu cung thâm sâu.Tưởng như là khởi đầu của vinh hoa, nhưng thực chất lại là màn đêm kéo dài không lối thoát.Nơi mỗi bước đi đều là dao găm giấu dưới gấm vóc, mỗi nụ cười đều có thể là lời phán tử.Nơi mà sự dịu dàng của nàng bị xem là giả tạo, lòng thật thà trở thành cái cớ để bị vùi dập.Giữa những đêm không trăng, nàng tự hỏi:"Chàng còn nhớ ta là ai, trong biển người nghiêng ngả này chăng?"…