Tình tiết, nhân vật khác nội dung phim đều do tự chém gió, dựa một phần trên cốt truyện chính nhưng mà phiên bản nối tiếp mở rộng đậm chất hê hê hơn, ai cũng chợt mê đôi này qua High School Frenemy thì mời xuống hố.Lưu ý: 1. Mắt bão chỉ là hình ảnh ẩn dụ, không có bão lũ gì ở đây đâu nha.2. Viết vì sở thích cá nhân, nếu có gì bất ổn thì mọi người góp ý cho mình nhé, mình chân thành cảm ơn.3. Yêu thương người đọc rất nhiều hehe.…
Name: Lỗi định mệnh đưa ta lại gần nhau hơnWritten by: #RiaPairings: Takeru x Mako, Chiaki x KotohaDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả nhưng số phận do quyết định của tác giảExtraction:Con người là một sinh linh nhỏ bé ở trên trái đất này. Mỗi người đều có một cái guồng quay riêng của họ. Định mệnh lại là một bàn tay vô hình không biết hữu ý hay vô ý mà đặt guồng quay này với guồng quay kia. Những lần răng cưa của chúng chạm vào nhau người ta gọi là duyên. Đến khi răng cưa đó khít chặt thì người ta bảo là nợ. Mà chẳng có gì là hoàn hảo nên lâu lâu guồng quay ấy bị lỗi mà dừng lại, gắn chặt không thể tách rời. Guồng quay của anh và của em giống như lúc này đây. Nó đang chạm nhau và dần khít lại mãi....Warning:Please do not reupload without permission ^^…
Người Nhật có một thuật ngữ gọi là "Koi no Yokan", Heeseung đã từng nghe qua xong bỏ đó, để rồi đến tận khi gặp Sim Jaeyun thì anh mới chợt nhận ra rằng cái thứ mà bản thân từng coi là nhảm nhí ấy lại đang vận thẳng vào cuộc đời mình. ...Có người nói rằng đối diện với "Koi no Yokan" rất dễ; hoặc là bước đến gần hơn để châm ngòi cho trái tim đã một phần rung động, hoặc là phớt lờ đi để rồi cả đôi bên cùng lặng lẽ bước qua nhau. Ngày gặp Jaeyun, Heeseung đã không đủ dũng khí để chọn phương án lạnh lùng quay lưng lại. Anh đủ tỉnh táo để biết trái tim mình muốn gì, và nó không bao giờ thích việc trốn tránh hiện tại chỉ để ôm về lầm lỡ nuối tiếc cho tương lai. Written by @pppnhan.…
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm.Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra."Cậu ơi."Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân.Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả."Cậu?"Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào.Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại."Đi...đâu?"Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển."Con đi gọi người."Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy."Không được gọi."Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng."Cậu đang ốm.""Thì sao?"Tình sững ra.Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được?Ai đền cho nổi với ông lớn đây?…
× vui lòng k rcm ở đâu ×Tên gốc: Sau Khi Trùng Sinh, Cậu Chủ Thật Bắt Đầu Dưỡng SinhTác giả:Thính NguyênThể loại:Sủng, Đam Mỹ, Trọng Sinh97 chương chính văn+ 5 NT…
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.Cô được mệnh danh là "công chúa" của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là "con nhà người ta" trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. "Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?"Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ "em".Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.- 5 năm sau -Anh nhìn thẳng về phía cô: "Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?""Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em"…
Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn có một cái đuôi tên Almond.Một cái đuôi biết lắp Lego, ít nói, hay đỏ mặt và chỉ biết cười khi nhìn tôi. Người ta bảo nó đẹp như nam chính phim Hàn, còn tôi... chỉ thấy nó là đứa mít ướt cần được bảo vệ.Nhưng lớn rồi mới biết-hóa ra, không phải tôi che chở cho nó. Mà là nó, lặng lẽ theo sau tôi suốt cả tuổi thơ, để chờ một ngày tôi quay lại, nắm tay nó thật chặt.…
Chúng ta chạm tay tới đích, nhưng ngoảnh lại đã lạc mất nhau.___Nếu nói tới hai người đang rất nổi trong giới showbiz hiện tại, nữ phải nhắc tới Lâu Ngữ, nam chắc chắn là Bàng Bác Văn.Thế nhưng họ lại chẳng quen nhau.Lần hợp tác duy nhất giữa hai người là bộ phim mạng vớ vẩn quay lúc họ vừa ra mắt, về sau cả hai không còn liên lạc nữa.Nào ngờ mấy năm sau, họ đã hợp tác lần nữa trong một chương trình truyền hình thực tế.Bàng Bác Văn mặc vest, vẻ mặt hoà nhã đưa tay về phía Lâu Ngữ, cười nói: "Đã lâu không gặp."Cô cũng mỉm cười đưa tay ra bắt.Hai người nắm tay nhau như chuồn chuồn đạp nước, lịch sự lại xa cách.Không giống như năm đó, trong căn nhà thuê chặt chội, anh bấu tay cô tới đau nhói. Hai người chen chúc trên chiếc sofa cũ, cùng nhau hút chung một điếu thuốc.Đó là khoảng thời gian còn trước cả khi quay bộ phim mạng kia.Họ làm diễn viên đóng thế bóng* cho diễn viên chính, chỉ khi máy quay tắt họ mới có tư cách xuất hiện trước ống kính.*Là những người đứng vào vị trí cố định cho diễn viên chính khi nhân viên phim trường điều chỉnh vị trí đứng hoặc ánh sáng, đạo cụ cho cảnh quay của diễn viên chính.Khán giả không hề biết trong tấm áp phích phim điện ảnh nổi rần rần năm đó, bóng lưng của nam nữ chính lại chính là anh và cô.Ngày bộ phim ra rạp, Bàng Bác Văn đã chụp lại tấm áp phích đó, viết một câu giới thiệu cho tài khoản mạng xã hội của mình: "Em mãi mãi là nữ chính không ai biết tới của anh".Lưu ý: Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả ( vì tớ k biết liên hệ ntn)…
{PHẦN 1: chương 1-197}{PHẦN 2: chương 198 đến hết} Vào nhà tui tìm P2 để đọc tiếp.- Tên truyện: Trời đất! Diễn viên vô danh nhà ai vừa lên sân khấu đã hôn vai ác chó điên chứ!- Tác giả: Sơn Hữu Mang Đình- Trans: Thủy Tích Thanh Thanh- Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên thư, Giới giải trí, Thương chiến, Chủ thụ, Pháo hôi, Nhiều CP, 1x1, HE- Tổng chương: 223 chương chính truyện + 47 ngoại truyệnCP chính: Chó điên tàn nhẫn sủng thê công x Mười hạng toàn năng yêu nghiệt thụ…
• Tên gốc: Biệt lai vô dạng 别来无恙• Tác giả: Bắc Nam• Thể loại: Đam Mỹ• Nguồn: echkidieu2029.wordpress.com• Trạng thái: Full• Edit: Ếch Kì Diệu• Bản gốc: Hoàn (98 chương + 1 PN)• Bản edit: Hoàn• Thể loại: Đô thị tình duyên, hoa quý vũ quý, gương vỡ lại lành, nghiệp giới tinh anh. Cường thế cao phú soái lạnh lùng thâm tình ngầu lòi trong nóng ngoài lạnh biệt nữu hay não bổ công × phóng khoáng mặt trời nhỏ ngây thơ mỹ thiếu niên sau cứng cỏi mỹ thanh niên thụ, HE• Vai chính: Cố Chuyết Ngôn (công) x Trang Phàm Tâm (thụ)• Summary :Ba năm trước, hai người đụng phải nhau,nhưng cũng chẳng có tia lửa nào xẹt ra cả.Ba năm sau, hai người lại trở thành hàng xóm của nhau. Không chỉ vậy còn trở thành bạn học. Tiện đà trở thành mối tình đầu của nhau. Thế nhưng cuối cùng vẫn là chia tay...Mười năm trôi qua, lần thứ hai gặp lại, lại phát hiện sau khi mất đi mới biết quý trọng, người này sao đã thay đổi tính cách rồi...Sẽ chia làm thời niên thiếu và thời trưởng thành, cũng chính là mười năm trước mười năm sau, chứ nếu viết xen kẽ thì sẽ bị tâm thần phân liệt mất.Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài. Mong rằng lan toả được bộ truyện này tới nhiều người hơn, xin cảm ơn!…
đây là một câu chuyện mình tự lấy chất xám của chính mình để viết lên vì vậy mình mong sẽ ko ai sao chép nó thành một bản khác khi chưa có sự cho phép của mình. Lần đầu viết mong mọi người góp ý.…
Đan Ny lười nhác, tùy tiện, được nuông chiều từ bé có phải là cô thiên kim chân yếu tay mềm? Bá Chủ của Quảng Châu được mệnh danh là " Vương Gia " sẽ thay đổi cuộc đời Đan Ny như thế nào?…
Nếu 1 ngày team Boru -Sara -Mitsu bị lôi ngược về quá khứ dưới tác dụng của đồng hồ do Orochimaru tạo ra. Tất cả đã phải du hành thời gian với chiếc vé "1 đi không trở về " . Cả team đã gặp gì ở quá khứ thế ? Và Sasuke ở tương lai phải dùng Rinneran quay về cứu bọn nhóc ..... Sau đó chuyện gì xảy ra đây ?…
Tên gốc: Trọng sinh chân thiếu gia khai thủy dưỡng sinh dĩ hậuTác giả: Thính NguyênThể loại: Hiện đại, đam mỹ, nhẹ nhàng, học đường, yêu sâu sắcTruyện được đăng duy nhất tại @catky0308Truyện hoàn: 03.08.2024 - 31.10.2024…
Thể loại: Hiện đại, fanfic, lãng mạn, học đường.Số chương: 36Tình trạng: HoànHyuk bình thản cầm laptop đi về chỗ, ngồi xuống bên cạnh anh.Hanbin hí hứng kéo cậu lại thì thầm "Được lắm quỷ sứ, anh không ngờ em siêu vậy luôn."Hyuk cười gian "Em nỗ lực lắm đó nha, anh phải thưởng cho em cơ.""Em muốn gì?"Hyuk ranh mãnh ghé sát tai anh, phả hơi nóng "Hôn em cái coi."Hanbin giật mình đẩy cậu ra, anh nhìn ngó xung quanh liền nhẹ giọng mắng "Em điên à, đang trên lớp đấy. Bao nhiêu người nhìn kìa.""Kệ người ta chứ."Hanbin hít một hơi thật sâu điều chỉnh cảm xúc, anh giả vờ đánh rơi bút xuống sàn.Anh cúi người xuống tay vươn ra xa."Hyuk à, lấy dùm anh đi anh không với tới."Hanbin không nói dối, bút thật sự bị anh ném lên tận chỗ bạn bàn trên ngồi trước cậu.Hyuk khoái chí cúi người "Ôi, để em nhặt dùm Hanbinie nhé ~"Ngay khi cậu cúi xuống, Hanbin lập tức hôn chụt một cái lên má cậu. Hyuk vẫn chưa thỏa mãn, cậu lấy tay chỉ chỉ lên môi.Hanbin giận đùng đùng đánh yêu cậu một cái vào đùi. Sau cùng vẫn là nhường nhịn bạn nhỏ, hôn môi một cái nữa.Hanbin hai má đỏ bừng ngồi dậy, hiện tại thầy giáo nói cái gì anh cũng không nghe thấy. Đại não bây giờ chỉ hiển thị cảnh ban nãy anh hôn cậu mà thôi.Hyuk thỏa mãn nhặt bút lên đặt trên bàn, còn không quên vuốt nhẹ tay anh.Nhìn anh nói bằng khẩu hình miệng 'Anh ngoan thật đó~'Hanbin xấu hổ quay sang chỗ khác.Trời ạ, mất mặt quá đi!Truyện do mình tự viết, cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật. Vui lòng không áp đặt lên người khác!❌Vui lòng không…