thời học sinh ai cũng có chuyện buồn chuyện vui, bạn bè thì tất yếu ai cũng phải có vài ngườicâu chuyện học đường của chúng tôi vốn không có thật nhưng chúng tôi lại là bạn bè với nhauđôi khi gặp nhau không được nhưng vẫn cảm thấy ở bên cạnh nhauthis make by me_Rovian Avender…
Dựa trên câu chuyện tình Gia luật Hạo Nam ( Luư Hạo Nam - hậu nhân Bắc Hán) và Dương Bài Phong ( Nha đầu của Dương gia và cũng con gái nuôi của thái quân)…
Tôi quyết đinh là "Chính Tôi" ! bạn có là chính mình trong cuộc đời của bạn? hay bạn chỉ đi theo ý nghĩ và quyết định của người khác. Mở Đầu : Giới Thiệu Chung. . . Chương 1 : Sống chính tôi là gì? chương 2 : "Định kiến"chương 3 : Tôi Quyết Định Cho Bản Thân Mình chương 4 : Tôi có Quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Chương 5 : Tôi luôn là chính bản thân tôi. !…
"Đây là truyện mik tự tạo cho mỗi mik đọc:), nếu có vài đoạn bạn ko hiểu thì mik hiểu giùm;)Nói trước tôi viết dở lắm. Viết cái này vì lười vẽ"Misten là một con mèo sống trong khu dân cư nhỏ. Câu chuyện này sẽ xoay quanh về việc cậu làm trò và kết giao nhiều người khác trong hành trình phiêu lưu của mình.…
Tại một phòng thí nghiệm hoá chất của Việt Nam họ nghiên cứu một con virus có thể lây bệnh một cách nhanh đến chóng mặt và vô tình để nó thoát khỏi phòng thí nghiệm. Và một trong những nhân viên trong phòng thí nghiệm đã bị virus xâm nhập vào cơ thể biến họ thành thây ma biết đi và thèm khát thịt người . Nó cứ thế mà lây lan!!! Tại một ngôi trường danh giá của Mỹ những học sinh có IQ trên mức bình thường và những năng lực xuất xắc hơn bình thường và bệnh dịch đã lây lan tới ngôi trường . Có một nhóm học sinh tài năng nhất trường . Nhóm học ấy có thể sống sót trong đại dịch này ko.…
Năm ấy Hạ Mạc Thần vừa tròn 8, lại chứng kiến kết cục bi thảm của gia đình . Cha nằn nặc đòi ly thân với mẹ cậu , rước người đàn bà mà ông cho là người ông yêu nhất về . Mẹ cậu vì sốc mà trước cảnh gia đình êm ấm tan vở mà đổ bệnh nằm liệt giường . Cậu trong đêm mưa gió chạy đến nhà chính của Hạ gia khóc 1 đêm , vừa khóc vừa đập đầu , có thế thấy rõ huyết từ trán cậu đổ ra thấm đẩm mặt đất . Gia nhân trong nhà không nhịn được liền lén đưa chút tiền cho cậu để cậu cứu mẹ . kết quả chưa đi được ba bước , bị quản gia trong nhà phát hiện đánh người gia nhân kia đến **ết trước mặt cậu mặt cậu gào thét . Cậu nhìn huyết tươi tuôn ra từ người kia từ từ tràn lan đến mình mà không khỏi nôn nữa , rồi vùn vẫy chạy về cứu mẹ nhưng .. vẫn là không kịp về đến nhà mẹ cậu đã ra đi vừa sốc vừa bàn hoàng , cậu ôm mẹ khóc nấc , đến khi có người phát hiện thù đã 3 ngày sau . Thi thể của mẹ cậu đã bắt đầu phân hủy . Còn cậu bị ngất xỉu với hơi thở yếu ớt tưởng như không còn sống . Rất may ông nội cậu đã trở về nhà biết hết ông vội tìm đến đưa cậu đi khám chăm lo cho cậu nhưng cậu dường như lúc nhớ lúc không , trở thành một kẻ ngốc , lúc nào cũng đòi mẹ , không thì sẽ nói nhảm , rồi lại cuộn mình một góc cậu chân thành đến độ bị gạt bắt nạt cũg chẳng dám phản bác . cha cậu vì nể tình mẹ và vì ông mà giữ cậu lại . Nhưng vào một hôm cuộc sống của cậu bị đảo lộn rồi , cái cuộc sống tồi tệ ấy liệu nó sẽ ra sao?…
#WithMộcSongCô lấy tay lau vội đi những giọt nước mắt còn đọng lại, nấc lên thành tiếng." Tôi... Tôi không thể... Duyên số đã định sẵn như thế, tôi đành chịu."Hắn nhìn cô. Ánh mắt băng lãnh. Hơi thở của hắn phả vào không khí, ngước lên trời, phóng tầm mắt về phía xa nhất, nơi không có một gợn mây nào cả. Vòm trời ảm đạm như quang cảnh bây giờ đây." Tôi sẽ khiến cô trở thành một nàng công chúa kiêu hãnh, tỏa sáng. Cô sẽ không lu mờ đi dù cho thời gian có trôi nhanh như lời tôi vừa nói với cô, như lúc này."[...]" Đúng vậy. Tôi, chính tôi, sẽ đảo ngược số phận bất hạnh của cô." {EditBy Mộc Song Song}…
Xin chào mọi người!!!Đây là cái hố đầu tiên tớ đào nên mong được mọi người ủng hộNên mọi người hãy tự nhiên góp ý cho mình nha'Người ta thường nói, có những đứa trẻ dùng tuổi thơ để chữa lành hiện tại hoặc là dùng hiện tại để chữa lành tuổi thơNhưng mà tuổi thơ không trọn vẹn, hiện tại thì lại càng nát thêm. Trời đất rộng lớn như vậy, nhưng chẳng có một chỗ để dung thân. Chả biết nói sao nữa, những gì người khác nhìn thấy tất cả chỉ là một cái vỏ bọc'...Mình cũng không biết nên để thể loại gì, chủ yếu mình muốn viết về cuộc sống xoay quanh nhân vật chính, gia đình, bạn bè, học tập thoi hà... Hihi…
Văn án : Gia Thuận nguyên niên, nhị tiểu thư cùng tam tiểu thư Thượng Thư Lục thị tiến cung, nhị tiểu thư được phong Bảo Tiệp Dư. Vinh sủng như mưa, hậu cung ghen ghét. Từng bước từng bước lên hậu vị. Tâm tư, mưu kế này là do Trung Khuyển Hoàng Đế ban tặng, không thể không mang ơn.Tác giả có vài lời muốn nói : 1. Những chương đầu chuyện có hơi phần giống những truyện khác, mong chư vị bỏ qua cho, nếu không thích có thể bấm thoát.2. Hơi buff tâm kế cho nữ chính nhiều một chút, tại hạ biết là có người sẽ khó chịu, mong mọi người bỏ qua cho x2.…
Tác giả: A Bạch Bất BạchThể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNguồn: Cung Quảng HằngTrạng thái: UpdatingEditor: Quýt ĐườngGiới thiệu:Trước khi gặp Hòa Sinh, Thẩm Hạo chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình có hứng thú với nữ nhân. Đối với hắn mà nói thì nữ nhân chính là điểm yếu của hắn, bởi chỉ cần vừa chạm vào liền bị hoa đầu chóng mặt.Sau khi gặp được Hòa Sinh, Thẩm Hạo liên phát hiện ra rằng suốt hai tám năm cuộc đời hắn đã sống thực uổng phí, ôm ấp làm chuyện cá nước thân mật khiến hắn còn mê luyến hơn cả quyền thế."Ta đã từng gả cho người khác, trượng phu vừa mới bái đường xong liền chết, chàng sợ bị ta khắc chết sao?""Không sợ, van nàng gả cho ta ." Thần tử vì chuyện con nối dòng mà không ngừng dâng tấu.Thẩm Hạo: "Người trong thiên hạ đều biết trẫm có bệnh, trừ hoàng hậu ra, bất kỳ nữ nhân nào chạm vào trẫm, trẫm liền mắc ói, nếu muốn con nối dõi các ngươi đến hỏi hoàng hậu đi."Hòa Sinh: "Năm ấy là nàng cường thủ hào đoạt chứ có phải là cưới ta đâu, chưa lấy được lòng ta, còn muốn sinh con? không có cửa đâu!"…
Có những thời điểm, tôi chỉ muốn ngồi lặng yên 1 mình, chậm rãi nhìn lại mọi thứ vừa trôi qua và ghi lại các cảm xúc ấy. Tôi nghĩ rằng, ai cũng có lúc cần khoảng không gian - thời gian riêng để đối diện với cảm xúc của bản thân mình một cách thành thật nhất. Không phải để tiếc thương, không phải để oán hận, mà đơn giản là lắng nghe bản thân để biết mình đang sống cuộc đời như thế nào. Chẳng phải đây là cuộc đời đầu tiên và duy nhất của chúng ta sao?…