Một chuyện tình học trò dịu dàng, ngọt như kẹo. Là lớp vỏ hoàn hảo cho một chuỗi án mạng ghê rợn được giấu kín sau cánh cổng trường.Đôi khi, ranh giới giữa ảo tưởng và hiện thực chỉ mỏng như một lớp đường. Chạm nhẹ vào, và mọi thứ vỡ tan.Thể loại: Kinh dị, bí ẩn, lãng mạn. Một chút tâm linh, vài lát trinh thám, và rất nhiều máu được gói ghém trong những nụ cười tuổi học trò.Mời bạn-Bổ chiếc bánh này ra. Xem bên trong ngọt hay mặn, hay... có gì khác đang chờ.…
(Fic Chuyển Ver đã có sự cho phép của tác giả)Tác Giả: allbouttgTruyện lấy bối cảnh Sài Gòn hoa lệ những năm 70.Cậu công tử họ Hoàng không biết tự bao giờ đã đem lòng yêu mến một cậu nhóc tên Nguyễn Quang Anh đang giúp việc ở một tiệm may có tên là Viễn Đông.Và cũng không biết từ khi nào mà Nguyễn Quang Anh đã trở thành những điều rực rỡ, đẹp đẽ như trăng sao trên trời đối với cậu công tử Hoàng Đức Duy Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/343825729?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=tracybooboo…
Trong thanh xuân, ai cũng có những kỷ niệm đắt giá luôn muốn giữ mãi trong tim và rồi sẽ trở thành điều khiến ta bật cười khi đến độ trưởng thành. Nếu được, hy vọng trong quãng đường ấy không có gì phải nuối tiếc..."Chỉ tiếc là, chúng ta ngày ấy không thể quay lại nữa."Bìa: Hi Bờ Lu Gơ23/08/2023…
Warining : Muốn conment gì cũng được , muốn hỏi gì cũng được , tốt hay xấu , cta cùng bàn Ai k thích cứ việc bấm comeback , k tiễn Tôi k phải kẻ hay viết truyện vì tôi là con trai…
12 học sinh-12 năng lực và 1 bí mật không ai dám nhắc tênMỗi người trong lớp S không chỉ mang năng lực đặc biệt-mà còn mang theo những bí mật của riêng mình mà chưa từng được tiết lộ. Khi cánh cửa lớp S đóng lại, mọi thứ thuộc về thế giới của họ- thế giới của những người có năng lực khác người bình thường mới thật sự bắt đầu.…
"Cô thường hay uống trà vào buổi tối à?""Ừm, thành thói quen rồi. Em có muốn thử không?"Châu Đông Vũ khẽ cười: "Nếu là thói quen của cô, em cũng muốn thử."Cô im lặng một lúc, rồi dịu giọng: "Vậy từ nay, nếu em muốn đánh nhau, ít nhất hãy nói cho tôi biết trước."Đông Vũ nhướng mày: "Cô cho phép em đánh?""Không!" Hà Vũ Giang gõ nhẹ lên trán em, nghiêm mặt: "Tôi muốn em biết rằng em không cần phải tự mình giải quyết mọi chuyện. Tôi ở đây, tôi sẽ giúp em."…
Tác phẩm: Mơ Ước Đã Lâu (肖想已久)Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (讨酒的叫花子)Thể loại: Oan gia, gương vỡ lại lành, thanh mai thanh maiNhân vật chính: Kiều Tây, Phó Bắc (Thợ xăm hình x Giáo sư đại học)Số chương: 79c + 6PNVăn ánNgười trong đại viện đều biết, xưa nay Phó Bắc luôn ổn trọng, tính tình ôn hòa, hoàn toàn khác biệt với một Kiều Tây lệch lạc từ nhỏ. Khi còn niên thiếu Kiều Tây không biết, thời điểm mối tình đầu vẫn luôn không quá thanh tỉnh, không tự ý thức được, chỉ ngây ngốc quấn quít lấy Phó Bắc không tha, cũng không để ý sắc mặt, không biết sớm đã bị chán ghét qua bao nhiêu lần, mọi người xung quanh cũng không nhìn được nữa âm thầm nói không ít lời khó nghe. Lúc ấy chính là tự cảm thấy hài lòng, còn không tự biết khiến người chán ghét, ganh tỵ khắp nơi. Sau này khi đã hiểu được. Cô đã thông suốt, rời bỏ dứt khoát, việc gì nên làm thì đều làm, không nên trêu chọc thì cũng sẽ không chọc, sau đó dứt khoát chạy lấy thân. Sau này, một Phó Bắc nhã nhặn đứng đắn lại không buông tha cô, tình khó kiềm nén mà hôn môi, khắc chế mà ẩn nhẫn, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Cô không nói gì chỉ cười cười, hỏi: "Thế nào, luyến tiếc sao?"…
Tôi ngưỡng mộ một người, không phải vì cậu ấy học giỏi hay mang vầng hào quang chói lóa. Đơn giản là vì cậu ấy đánh nhau trông rất ngầu, cái nết lại có chút bất cần, mở miệng ra là phàn nàn nhưng hành động thì ngược lại. Có thể cậu cá biệt trong mắt người khác nhưng với tôi, cậu luôn đặc biệt. Ngày viết 11/1/2025Ngày đăng tải: 22/1/2025Ngày hoàn thành: 16/6/ 2025Số chương 30 chương + 1 phụ chươngNguồn ảnh bìa: https://pin.it/1RTqgbtON…
Tên gốc: 学霸攻略 - Học Bá Công LượcTác giả: 陆尚恩 - Lục Thượng ÂnTag: tác phẩm gốc, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt ngào, học đường, cường x cường, yêu thầmTình trạng bản gốc: Hoàn thành (72 chương chính truyện + 5 chương ngoại truyện, ~200k chữ)Tình trạng bản edit: Hoàn thành (chương cuối được đăng tải vào ngày 16/06/2025)Edit + Beta: Cacao Kem TrứngGiới thiệu:Hà Thanh: Cậu có thể đừng học nữa được không? Ở gần cậu làm tôi thấy peer pressure (áp lực đồng trang lứa) quá đi mất.Lâm Duy Trình: sự tồn tại của cậu chính là pressure đấy.Công nam thần ngọt ngào khoa tiếng Pháp x thụ ngoài lạnh trong nóng trùm Viện Y học(sau: phiên dịch viên Liên Hợp Quốc x bác sĩ tổ chức xuyên biên giới)Câu chuyện này còn có tên khác là "Tôi chỉ xem cậu là bạn cùng bàn, thế mà cậu lại âm thầm muốn cưa đổ tôi bao nhiêu năm".Vì cậu, cả ngàn lần rồi.Một câu chuyện nho nhỏ về chữa lành, về lý tưởng, về những ngã rẽ lựa chọn trong cuộc đời, tuyến thời gian chủ yếu ở thời đại học, trung học chỉ là hồi tưởng~Có cậu để ngưỡng vọng khi tôi chưa đủ mạnh mẽ, có tình bạn và sự công nhận của cậu trên con đường trưởng thành của tôi, cuối cùng có được tư cách không thể bàn cãi để đứng cạnh cậu - đó là chuyện lãng mạn và hạnh phúc nhất mà tôi có thể tưởng tượng.Vở kịch nhỏ:"Có nghiên cứu cho thấy, trong não người có một khu thần kinh đặc biệt, qua thực nghiệm, khi nhìn thấy người thương hoặc nghe thấy tên của người đó mới có thể tỏa sáng.""Trong não tôi cũng có một khu thần kinh, chỉ sáng lên vì cậu."Ý chính: Yêu …
Lần đầu thử với thể loại học đường. Mong được ủng hộ. Sẽ không có một tổng giám đốc họ Phạm người người khiếp sợ. Sẽ không có một Lan Khuê danh gia vọng tộc, tiểu thư con nhà quyền quí.Mà chỉ có hai người trẻ với tình yêu mãnh liệt. Truyện ngọt, không ngược nhiều.…
"476.95" là biển số xe của cậu.Trích đoạn:17 tuổi."Mày nhớ được những gì?"Khi đám bạn hỏi đã nhớ được bao nhiêu công thức toán hình thì thứ duy nhất xoay quanh đầu tôi lúc này là "476.95".Tôi vừa biết những con số này vì sáng nay vô tình gặp cậu đang dắt xe vào trường. "476.95" là biển số xe của cậu.Xe Cub vàng có biển "476.95" là xe máy của cậu. Cho nên bất cứ khi nào thấy xe Cub, tôi sẽ nhìn biển số xe. Bởi vì tôi hi vọng chúng ta tình cờ gặp nhau, trên cuộc đời chẳng ai biết trước được điều gì này.Truyênn được đăng tải duy nhất tại Wattpad(toilaaitoiodau).…
Đây là phần truyện sau khi kết thúc cuộc tranh đấu với chính quyền Azami. Erina- chan đột nhiên tránh mặt Souma. Cậu ta cứ đến gần là cô lại mắt đỏ tim đập nhanh. Cùng lúc đó, có vẻ chuyện tình của Megumi và Aldini cũng đã có tiến triển !…
Là đoạn tình cảm học đường của 2 nhóc gà bông. Bộ này sẽ là "Hikaru" chứ không phải Hikaru nhé. Hikaru cá cược với đám bạn, không cưa đổ bố mày cắt cu.Chắc là chắc là sẽ có séc ớ, um tui nghĩ v.…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
Vô tình gặp và làm quen một người. Thời gian gặp mặt không quá lâu, hầu hết chỉ có những dòng tin nhắn lạnh lẽo mà cùng nhau tán gẫu. Nhưng hình như người kia có tình cảm gì đó.- "Mày thích tao à? Nếu thế thì từ bỏ đi. Chỉ làm mất thời gian của nhau thôi"- "Nếu tao làm được thì sao?"- "Đừng có đùa. Từ bỏ đi."- "Mày vẫn còn thích nó?"- "..."Vào một buổi mưa như định mệnh. Người đó tiến lại gần đây, âm thầm nghiêng ô cho người kia, mặc kệ một bên vai đang ướt của mình.Nhưng cũng không lâu sau đó, chính người kia là người kết thúc câu chuyện này:-"Xin lỗi. Tao đúng là không làm được."-"Mày thích người khác rồi à?"-"Ừ"Chúc may mắn. Tạm biệt. Sau này rất có thể không còn gặp lại nhau nữa rồi.Mưa vẫn chưa dứt. Tháng 5 mưa nhiều, người đó cũng hòa vào cảnh mưa mà biến mất.Sau này gặp lại, tưởng đã quên từ lâu nhưng kí ức lại như thủy triều ùa về.Đành mặc kệ số phận thích trêu đùa lòng người vậy.…
Châu Lâm học lớp 9A2, lớn hơn Vy một tuổi . Vy học lớp 8A1. Cả hai vốn đã quen mặt nhau vì ngày nào Lâm cũng ghé qua dãy lớp của Vy, nhưng chỉ là những ánh nhìn lướt qua, chưa từng nói chuyện.Một chiều tan học, trời bất ngờ đổ mưa lớn. Vy đứng loay hoay vì không mang theo áo mưa. Đúng lúc ấy, Lâm đi ngang qua, không nói gì nhiều, chỉ đưa cho Vy chiếc áo mưa của mình rồi quay đi, đội mưa về nhà. Cử chỉ ấy khiến Vy bất ngờ và xúc động.Từ sau cơn mưa đó, họ bắt đầu nói chuyện nhiều hơn ,đôi khi chỉ là vài câu chào hỏi, đôi khi là những lần vô tình gặp nhau ở hành lang trường. Cơn mưa hôm ấy đã mở đầu cho một mối quan hệ nhẹ nhàng mà đầy ấm áp nơi hai người từ "quen mặt" trở thành "thân thiết hơn".…