"Nhược thủy tam thiên, ngã chỉ thủ nhất biều ẩm"Cứ ngỡ sinh mạng hắn mang theo nhân duyên mà kết thúc, hóa ra lại là khởi đầu của một kiếp an nhiên. Đứng trước người, cả thảy đều không còn quan trọng, từng chút một muốn dâng hiến mọi chân thành. Sinh ly tử biệt không đáng sợ, hắn chỉ sợ người trong lòng không nhớ, không thương, không hối tiếc. Còn nếu đã có, hắn nguyện dành từng kiếp cùng người một đời bình an."Ta, Sơn Thần Anh Lỗi, nguyện dùng cả tính mạng để bảo vệ hắn, núi đao biển lửa quyết không buông."Lời thề hắn có thiên địa chứng giám. Mãi về sau người trong lòng kia mới rõ, hắn đã dùng một lời thề, giữ chặt chỉ đỏ, bảo đảm cho tương lai hắn sau này đều hạnh phúc.…
Truyện có pha thêm một chút 1S tại tui cũng có ship⚠️ LƯU Ý CỰC LỚN⚠️KHÔNG ĐƯỢC NHẮC HOẶC ĐEM BẤT CỨ THỨ GÌ LIÊN QUAN ĐẾN FIC RA TRƯỚC MẶT CHÍNH CHỦ.👉 Tớ có thể ship OTP hơi ngang 1 chút không hợp có thể không đọc ạ1. BângQúy(Jiro)2.RedKhoa3.CáĐạt…
" Dù có chết, tôi sẽ không còn hối tiếc.."" Thượng đế có vẻ vô tâm nhỉ ? Em chưa từng được ai ưu tiên hết, em đâu có chỗ dựa hay người đến dỗ dành !? "…
Tên gốc: 白色橄榄树Thể loại: hiện đại, bối cảnh chiến tranh, phóng viên chiến trường x quân nhân, song xử, ngược, kết HE hoặc SE (tuỳ cảm nhận của mỗi người).Nhân vật chính: Lý Toản, Tống NhiễmTỷ lệ người với người có duyên gặp gỡ là một phần bảy tỷ. Trong tỷ lệ hiếm hoi ấy, trong vài tích tắc ngắn ngủi trước khi quả bom phát nổ, số phận của nữ phóng viên Tống Nhiễm và chuyên gia gỡ bom Lý Toản bỗng gắn chặt với nhau bằng một sợi dây chỉ đỏ.Trải qua những phút giây hiểm nguy cận kề, những thời khắc tưởng chừng tất cả có thể nổ tung trong chớp mắt, hay khi bóng ma tâm lý bủa vây, họ vẫn luôn lặng lẽ dìu đỡ, chở che cho đối phương.Trên mảnh đất bạc màu vì bom đạn anh chỉ cho cô thấy một cây olive trắng. Màu trắng đó tương trưng cho bi thương, mất mát, nhưng cũng chính là màu của dịu dàng, thuần khiết, như chính tình yêu của họ."Cây olive trắng dưới bầu trời sa mạc xanh trong, còn họ ở bên nhau, chứng minh rằng mọi chuyện không phải một giấc mộng."1.Có bao giờ bạn suy nghĩ liệu bạn có thể làm gì trong vòng năm giây? Ví dụ như một cốc nước, đi một quãng đường? Nói một câu, đọc một trang sách.... Nhưng trong vòng năm giây,cũng có thể làm trái tim của em chứa đựng hình bóng của anh. 2.Em đây chính là Nhiễm Nhiễm, A Toản ah.3. Không có ai là một hòn đảo đơn độc, ngoại trừ anh.4. Ngày ấy, qua ô cửa sổ, anh nhìn thấy trên cánh đồng hoang rộng lớn kia, có một cây ô liu màu trắng.5. Em từng đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng anh là điều dịu dàng nhất trong trái tim em.…
"ôm em đi, trước khi em chạy mất,và thân xác lụi bại trước hoàng hôn......đỏ máu."warn: ooc, lowercase, nhân vật là những người có thật nhưng tất cả những tình tiết trong đây chỉ là giả tưởng, vui lòng không áp hai thứ thật giả này lên nhau, viết trong cơn vã nên xin đừng đánh giá (cũng đừng đánh tôi).…
Đây là lần đầu tiên mình viết,thiếu sót sẽ còn nhiều,mong sẽ đc góp ý :)))Mưa là định mệnh để hai người gặp nhauCũng là khoảnh khắc tìm lại nhau sau 10 nămCó thể cùng nhau bước tiếp đoạn đường dang dở trước kia không?Kết : OEThể loại: ngôn tình,nhẹ nhàng.Nhân vật chính : Mộc Phương ( nữ chính), Mặc Đình ( nam chính).…