[FIC|北方有嘉任]\\SƯƠNG MÙ THÁNG MƯỜI HAI ĐỀU HOÁ THÀNH TUYẾTAuthur: 闻川念暮Couple: Trương Gia Nguyên × Nhậm Dận Bồng (Phương Bắc Có Gia Nhậm)Bối cảnh hiện thực.Giả sử hợp đồng của Ngân Hà là hai năm rưỡi.Mọi tình tiết đều là hư cấu.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.Link post FB: https://www.facebook.com/charchukhongphaicha/photos/a.711404543057137/712645809599677/?type=3…
Doyoung không thể hiểu, tại sao mỗi lần nói dối em Bò thì người ta đều phát hiện ra.------------------Truyện vu vơ tớ bịa về otp =)))) quẹo lựa quẹo lựa.…
vận may là như nào? nó chỉ rõ hơn khi anh gặp được em. •lowercase. thể loại: showbiz, thích thầm, ngọt sủng...không áp dụng truyện vào đời thật hay tuyên truyền sai thông tin, sự thật. truyện dựa trên trí tưởng tượng nhằm thoả mãn sở thích cá nhân. writter by: kattiie__@kat.…
"Giấc mơ " là một khát vọng sâu sắc, nơi mà tâm hồn tìm thấy sự tự do và hy vọng. Trong giấc mơ ấy, em hình dung về một tương lai tươi sáng, nơi mà những điều tốt đẹp nhất trở thành hiện thực. Em có thể thấy mình đứng trên một đỉnh núi cao, ngắm nhìn cảnh vật bao la và xinh đẹp, nơi mọi khó khăn trở nên nhỏ bé và xóa nhòa.Trong giấc mơ đó, em không chỉ tìm kiếm thành công mà còn ước ao mang lại niềm vui và hạnh phúc cho những người xung quanh. Đó là ước mơ được yêu thương, được sống trọn vẹn mỗi khoảnh khắc, và không ngừng phát triển bản thân để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Giấc mơ ấy là động lực để em bước tiếp trên hành trình cuộc sống, không ngại đối mặt với thử thách, bởi em tin rằng một ngày nào đó, giấc mơ sẽ trở thành hiện thực.Nhưng có lẽ ông trời đã cứu em một lần sẽ lấy đi của em những thứ quan trong nhất từ gia đình , sự yêu thương đến những hy vọng , giấc mơ đang dang dở . Thế giới xung quanh em rốt cuộc dã tàn ác như nào khiến một con người lạc quan , yêu đời , luôn ước mơ về một tương lai tươi đẹp lại trở nên vô cảm , thờ ơ với cuộc sống ;con đường tương lai mù mịt , tăm tối dường như không có lối ra .... liệu rằng sẽ có ai hay thứ gì đó sẽ là ánh sáng dẫn đường cho em , kéo em ra khỏi cái thế giới tăm tôi đó không? Em không biết , cũng không ai biết ; có duyên sẽ đến ; ngày mà ánh sáng đó xuất hiện trong đời em một lần nữa và đưa em trở lại với những điều tích cực , đem lại nụ cười mà lâu nay em đã đánh mất nó....…
Author: Grab (Lofter)Editor: AliceCouple: Thành Tâm Thành Dực (Đỗ Thành - Thẩm Dực)Lỡ ume couple này từ "Lạp Tội Đồ Giám" nên phải tìm ngay fic để dịch cho mọi người thôi ~…
Trạm dao, trọng sinh, niên hạ, khôi hàiKim quang dao cùng Nhiếp minh quyết cùng nhau trọng sinh đến bái học năm ấyCó điểm ngắn nhỏ, thế giới thật lược vội…
Author: HolySmewLink ao3: https://archiveofourown.org/works/43856722/chapters/110269279Translator: chính là tôi, ngừi bạn vã hàng của mn đâyFic gồm 13 chương. Dịch chưa có sự đồng ý của tác giả.…
"We loved each other when we were young, and hoped to hold hands until the end of our lives.";‼️tất cả đều là giả tưởng‼️❌không áp đặt câu chuyện ở đây vào real life❌❌không mang nó đến với chính quyền, tôi sợ.❌❌không mang đi đâu, nhất là ra khỏi wattpad khi chưa có sự cho phép❌…
Đây không phải fanfic đâu chỉ là nơi mẹ Đậu muôn tâm sự hàng ngày với Đậu và các ứng cử vien con rể tương lai thôi. Và cả SSG Crown nữa.Nhắc trước:Tôi yêu cho roi cho vọt rất hay dùng những từ ngữ mà các cậu bé cô bé trẻ tuổi cảm thấy thần tượng của mình ko dc giữ giáNếu điều trên bạn nào không ưng thì mời bước ra ngay lập tức :))) Vào đây lằng nhằng mất thời gian đấy :))))…
Anh - người lạnh lẽo tàn khốc, có lẽ còn không biết yêu là gì. Nhưng định mệnh đã cho anh gặp cô vào tối hôm ấy, còn mang đến bao nhiêu hơi ấm cứu vớt cuộc đời cô.…
Mỗi lần hai người ân ái, cô sẽ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy anh ta. Nhưng anh lại thích chiếm đoạt cô, tra tấn cô, dùng giọng nói khàn khàn hỏi cô, " Yêu anh không?"Cô không trả lời, anh liền đổi cách khác tra tấn cô, khiến cô rên rỉ, khiến cô van xin tha thứ nói, " yêu, yêu anh......." Lần lượt chạy trốn, lần lượt bị anh bắt về, cuối cùng anh cũng tức giận, hai tay xốc qua người cô, thân thể cao lớn đè lên cô trên giường, đôi mắt màu đen nặng nềnhìn cô, lạnh lẽo nói với cô, " Mạc Tiểu Hữu, em còn dám chạy nữa có tin anh đánh gẫy chân em không, em không được rời khỏi anh!"Cô nhíu mày vì đau, đôi mắt cô mờ mịt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, " Phải như thế nào anh mới chịu buông tha tôi, buông tha tôi...." cô không kìm được hét lên. Trong mắt anh hiện lên nỗi đau sâu lắng,trái tim nhói lên, khuôn mặt lạnh lùng trở nên đáng sợ, " Anh nói cho em biết, Mạctiểu hữu, muốn rời khỏi anh, trừ phi em chết, hoặc là anh mất mạng...."Cô không có cách giết anh, bởi vậy cô tự giết chính mình.…