Câu truyên nhỏ
Một chút điều vui buồn…
Một chút điều vui buồn…
Đọc đi gùi biết hhii…
Đây là một câu chuyện về thời thanh xuân của các cô cậu bé thiên tài.…
Tôi kể lại chuyện tình của tôi và anh…
Một Cập Xuyên Triệt ngốc nghếch và một cô bạn Bạch Thiên Ân đanh đá, liệu sẽ có một câu chuyện gì diễn ra với hai người bạn học này? Là một cuộc tình dài lâu hay chì là một kỉ niệm quá khứ nơi thanh xuân? Chúng ta hãy cùng nhau trải qua một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết cùng họ nhé.…
Tag:họcđường,boylove,gươngvởlạilành,trùngsinh Người ta hay nói tình yêu tuổi Thanh Xuân là những kỉ ức không thể quên là sự hồn nhiên nồng nhiệt và cả sự ngại ngùng của tuổi thiếu niên "tình yêu tuổi thanh xuân như ti sáng ấm áp giữ ngày đông,ấm áp nhưng mong manh có thể biến mất bất cứ lúc nào......"chiều thu năm ấy em gặp anh như một người xa lạ ngày ấy năm sau liệu có thể thấy lại hình bóng ngườiRốt cuộc anh là ai ?…
Tôi " đã từng " thích cậu - một " mặt trời " đi đến đâu cũng tỏa sáng đến kì lạ . Và luôn ấp ủ trong tim một điều rằng chắc chắn cậu sẽ thích mình dù có phải đợi bao lâu đi nữa. Vào ngày hôm đó ... tôi mới nhận ra đó chỉ là tình cảm tôi đơn phương từ một phía .... Lầm tưởng " mặt trời " sẽ chiếu sáng cho riêng tôi mà thật ra ....Có lẽ tôi chẳng thể chấp nhận sự thật đó đâu , vì tôi " yếu đuối" ;yếu đuối trước cậu ; trước những hành động, lời nói từ cậu ; trước tình cảm đơn phương tôi dành cho cậu kéo dài 3 năm . Cuối cùng tôi đã mạnh mẽ hơn , mạnh mẽ hơn để từ bỏ thứ " tình yêu " chấp niệm ấy sang một bên rồi vùi đầu vào học tập . Để rồi tôi đỗ vào ngôi trường cấp 3 mà mình hằng mong ước ...…
- Em có thể đợi anh , đợi anh cả một ngày xuân , đợi anh cả mùa xuân , đợi anh đến hết tuổi trẻ của em ... Nhưng em không thể đợi mãi một người sẽ chẳng bao giờ coi em là tất cả ...…
Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…
📌Tác giả: Iris📌Đây là lần đầu mình viết truyện còn sai sót mong mọi người bỏ qua. 🤷♀️ Truyện có những yếu tố khiến các bạn không thể tin là có thực.Truyện không có thời gian ra cụ thể ạ. Mong mọi người ủng hộ.P/s: Iris'story…
Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạn Mình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình. Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót. Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Chôcopie của ai. Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu. Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bóng cậu. (Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.)…
Ngẫm lại , ta đã từng yêu một người như thế . ta yêu một cách trong sáng nhất của tuổi trẻ , lấy hết nhiệt huyết để yêu . Rồi dù tình có đẹp hay tan vỡ , trong tim ta hình bóng người vẫn ở đâý . Vào những ngày đông mưa phùn gió rét , ta lại lôi trái tim ra tỉ mỉ khâu lại , vì người ở trong đó , ta sợ người lạnh . • Bìa truyện by ellene…
Tên Truyện: Xe TangThể loại: Kinh DịTác giả: Tam cảo học sinhConvert bởi : thiensat12214trạng thái: Đang ra (~400c) Hàng ngày mọi người đều bận rộn.Con kiến hàng ngày cũng đều đang bận rộn.Vấn đề là con người đang bận cái gì, con kiến đang bận cái gì?Người hay kiến bận bịu đều là vì tìm kiếm đồ ăn để hòng no bụng. Nhưng có một số ít người lòng dạ không tốt, vì để cho mình có thể thưởng thức đồ ăn càng ngon hơn, lại cố làm ra một số chuyện vi phạm đạo đức!Tin thật việc thật 1: đường số 14 tài xế xe buýt khi còn sống liên tục đi làm 43 ngày, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi 4 tiếng, bất ngờ mệt chết (Tài xế sức khỏe đang tốt, nhưng người đang khỏe mạnh vì sao lại đột nhiên mệt mà chết?).Tin thật việc thật 2: cô gái trẻ tiểu tiện trên xe buýt ngay trước mặt mọi người, móc ra bvs ném trên mặt tài xế (Người bình thường lẽ nào lại làm được việc như vậy? Nhưng ai biết đượccô gái kia tinh thần rốt cục có bình thường hay không?).Tin thật việc thật 3: đang giờ tan việc, đường số 37 đông nghìn nghịt không thể tả, xe buýt chen lấn xảy ra tai nạn khiến 1 chết, 3 bị thương (Lái xe buýt chứ không phải biểu diễn xiếc, bạn có chắc là người kia bị chen chết, chứ không phải là chết vì những nguyên nhân nào khác?).Tai nghe chưa hẳn là thật, mắt thấy cũng chưa chắc là thật!Đằng sau các câu chuyện quỷ dị, có thật sự giống như trên tin tức đã nói?Tai nạn giao thông đáng khiếp sợ, ngươi đã từng ngồi trên xe buýt, không nhất định chỉ chở người sống.PS: Truyện rất thật, bút lực tác gi…
( Cảnh báo: Mọi tình tiết trong fic này đều là giả tưởng, lấy cảm hứng từ hai bài hát hai bạn làm center là Người thuần hoá và Way Up, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên, có thể bị OOC quá mức ) ( Này là một phần của dự án fic choose your own ending, nghĩa là kết thúc của tác phẩm này như nào đều phụ thuộc vào các bạn. Mình sẽ viết hai end dựa vào phản ứng của các bạn và mình sẽ cmt 1 hay 2 dưới cmt của các bạn. Nên là trò này có hơi nhân phẩm xíu )Xếp hạng cao nhất: #7 phongdudongchau #11 chauthien #42 txcb3…
Thích làm điều gì đó thật đặc biệt…
Khoảng thời gian hạnh phúc của tôi và cậu đã bắt đầu từ lúc ta 16.Thanh xuân của tôi có cậu, hạnh phúc của tôi do cậu, nỗi buồn của tôi là cậu.Đặt bó hoa lưu ly xuống ngôi mộ. Loài hoa cậu thích. Tôi đến thăm cậu rồi đây.Tôi nhớ cậu.…
Mỗi chap là mỗi truyện khác nhau , vì tớ nổi hứng và siêu thích kiểu này nên mong các cậu đọc thật vui nha!. Hãy comment nhé , nó làm tớ hôq cô đơn ✍…
Chuyện kể về một thằng giỏi môn xã hội bị bố ép học ban tự nhiên. Và tất nhiên thằng bé này sẽ học ngu như bò, nhưng đừng lo thằng bé sẽ tìm được một người yêu giỏi môn tự nhiên thôi. Cứng ngắc, hòa đồng tuấn tú thụ x đẹp trai, nhà giàu, mè nheo công (túa). Văn án: Một hôm thi nọ: 0: chết rồi, trượt cấp 3 mất! 1: đừng lo, có tui nè!Một hôm thi khác 1:chết rồi, trượt cấp 3 mất! 0:đừng lo, có tui nè! Đỗ 1: giúp nhau trong hôm thi được là định mệnh rồi chúng ta yêu nhau đi!!!!!! 0: ơ???…
"Em muốn chúng ta ở bên nhau" - Hạ Vi dồn hết sức lực của bản thân hét lên. Cô muốn Hoàng Dương nghe thấy, muốn anh ấy chạy về phía cô ôm chặt và nói "Được". Thế nhưng,...Bối cảnh của truyện xảy ra tại một đất nước XXX ở châu Á.Hoàng Dương, cậu thiếu gia một tập đoàn lớn mạnh nhất nhì thế giớiLâm Hạ Vi, cô tiểu thư có bối cảnh gia đình phức tạp.Cả hai đều có quá khứ mất mát đau thương. Chính sự đồng cảm ấy đã đem hai trái tim đến gần với nhau. Xuất phát từ tình yêu lứa tuổi học trò, Hoàng Dương và Hạ Vi đã có những tình cảm thuần khiết nhất.. Thế nhưng, đấu tranh gia tộc, xã hội phức tạp đã khiến cho cả hai rời xa nhau. Sau bao năm xa cách, họ đều đã thay đổi. Liệu họ có tìm lại được tình yêu ban đầu của mình để vượt qua những cám dỗ của cuộc đời để đến bên nhau.Truyện có chút bi pha lẫn chút hài hước. Truyện không ngược, nếu ngược thì là do lỗi của người viết.Truyện dự tính viết 50 chương. Mỗi tuần một chương, ra vào thứ 7 mỗi tuần. (Cái này tuỳ vào độ siêng của tác giả)…