Này! Anh có lạnh không?
With Anh…
With Anh…
Đây là oneshot thứ hai t viết ạ =]] Mong m.n ủng hộ ạNếu thấy hay m.n nhớ follow @Poongg nhá :** (tranh thủ ấy ấy tí ạ =)))Câu chuyện này viết về một cô gái vô cảm xúc.Nhưng rồi đến một ngày, phép lạ đã xảy ra với cô...#Pongg'ss~shiii…
Đọa Bích Nhi 1 cô gái năng động thích chóc phá người khác nhưng về chuyện tình cảm thì lại rất e dè. Cô và hắn thích nhau nhưng chẳn ai chịu mở miệng chỉ nhìn nhau và câu chào lúng túng...…
Ánh Năng Qua Tán Lá - giữa những ngày mỏi mệt, ánh nắng vẫn len lỏi qua tán cây, mang theo những câu chuyện nhỏ bé nhưng đủ sưởi ấm lòng người.…
Tình yêu của kẻ hay quên, mong một ngày tình yêu đến . .…
Chỉ là một đoạn thui…
Đã từng tin tưởng họ quá nhiều để rồi nhận lại từ họ muôn vàn cay đắng.…
Ở đây có những mẫu chuyện ngắn, những mẫu chuyện do chính mình viết nên. Nhằm mục đích thoả đi cảm xúc của lòng, cảm ơn vì đã ghé đến chốn này.…
Đây là những câu chuyện trong cuộc sống của tôi.Từng cảm xúc cứ thế xuất hiện,tạo ra tôi của ngày hôm nay...…
Vương Tuệ My, tuổi 17- Là một cô gái không quá đẹp, ưa nhìn và thương người, gia thế rất giàu nhưng ba mẹ đã ly hôn từ lúc cô vừa lớp 5. Đang sống với ba- Vương Trọng ĐạtTô Gia Bảo, tuổi 17- Chàng trai mà bao cô gái mong ước, nhiệt tình, thân thiện, học rất giỏi, gia thế không mấy giàu nhưng nhà cũng có công ty riêng và ba mẹ cậu rất hạnh phúc. Ba : Tô Xuân Trường, mẹ: Nguyễn Thuỵ Tuyết2 người quen nhau hồi còn lớp 1, lúc ấy Bảo và gia đình vừa dọn về. Từ đó 2 đứa cứ từ đó mà thân với nhau cho đến bây giờ......…
Một câu chuyện nhỏ là sự gặp gỡ của vạn xúc cảm tí hon trong suy nghĩ của một đứa con gái bc sang tuổi 20. Chẳng có một cốt truyện, nó chỉ đơn gỉan là những cảm xúc, nhưng giấc mơ trong t.Và tôi cũng mong rằng, ở đâu đó trong đây bn sẽ bắt gặp một suy nghĩ, một giấc mơ nào đó đang ngủ quên trong 20 của bạn. Bởi chúng ta đã và sẽ đều 20...." Chúng ta không ngại thay đổi, chúng ta sợ nhưngx đổi thay không báo trước.."Tôi không viết một câu chuyện, tôi viết những đồng điệu cảm xúc cho chúng ta!…
Tôi từng ảo tưởng bản thân mình khi đã tiếp xúc được gần cậu sẽ có thể ích kỉ kéo gần mối quan hệ này lại. Nhưng, rồi mơ cũng phải đến lúc tỉnh, sét đánh ngang tai khi cậu đã ngỏ lời tỏ tình người trong lòng mình...…
Giống như tên truyện. Chuỗi ngày dở khóc dở cười rồi cạn lời với những suy nghĩ từ cô bạn Aline trong 3 năm cấp 3 của mình. Đây vốn là nhật kí của cô ấy cho nên mọi người có bình luận gì thì nên dùng từ ngữ chuẩn mực của tiếng việt, không viết teencod. Nếu có bình luận tiêu cực thì không chửi thề nha, nói thẳng ra thôi. Tác giả sẽ trả lời nếu có thể.…
Thế giới có hàng tỉ người, chuyện chúng ta vô tình gặp cũng bình thường và cũng bình thường thế thôi!…
MẶT NẠ CẢM XÚCTìm ký ức - Đối diện cảm xúc - Chữa lành chính mình.Cậu tỉnh dậy trong một thế giới kỳ ảo, nơi không có lấy một mảnh ký ức thuộc về bản thân. Tất cả những gì còn lại là những mảnh ghép rời rạc, những chiếc mặt nạ mang theo cảm xúc kỳ lạ... và một cô gái phù thủy với đôi tai mèo bí ẩn luôn nhìn thấu cậu bằng ánh mắt dịu dàng.Cùng nhau, họ bước vào hành trình xuyên qua các vùng đất tượng trưng cho cảm xúc - từ Rừng Biết Nói đến Hồ Phản Chiếu Sự Thật. Mỗi chiếc mặt nạ là một thử thách, một ký ức bị chôn giấu, một phần con người cậu từng lãng quên. Và mỗi lần tháo bỏ mặt nạ, cậu lại tiến gần hơn tới bản ngã của chính mình.Thế giới này kỳ ảo, nhưng cảm xúc là thật.Chỉ khi dám đối diện, ta mới có thể tìm thấy con người thật của mình.…
Tác giả: Uyên Dặt DẹoCấp phép đăng tại lại cho tài khoản @783TEAM…
Yêu đơn phương một người có đáng sợ? Liệu tình yêu có thể vượt qua mọi khoảng cách, từ địa vị đến giới tính? Liệu tôi có thể nói với cậu 3 từ "Tôi yêu cậu" không?…
Thành Hạ vì chấn thương do bị bắt bạt từ nhỏ cậu mất hoài toàn cảm xúc đối với bất kì thứ gì đặc biệt là sợ hãi. Cậu sống như một cái xác không hồn, cha mẹ cậu cũng vì vậy mà ly dị. Cố gắng sống qua từng ngày mệt mỏi cậu thi đại học với số điểm thủ khoa tỉnh vì thế cậu được tranh dành của các trường đại học dù biết tính cách cậu lập dị họ vẫn không ngần ngại mời chào. Nghĩ rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, nhưng vào một tối nọ cậu lững thững đi về căn nhà tồi tàn của mình. Đến trước cửa cậu mở cửa đi vào miệng than vãn nhưng đâu ngờ cậu lại bước vào một nơi đỏ thẩm với từng bóng ngờ mờ ảo họ cảm thán 'lại đến một người nữa à-mong cậu sẽ sống sót'. Không hiểu gì cậu quay lại tìm cánh cửa nhưng cánh cửa đã từ khi nào biến mất cậu ngạc nhiên thốt lên hỏi 'đây là đâu vậy?' một người đi ra khỏi làn sương nói với cậu rằng đây là "nhà" của chúng ta cậu không hiểu gì định hỏi thêm thì bỗng xung quanh tối lại -cậu ngất đi-.…