[DuongHieu] Đồng hồ ngược chiều
vài mẩu short về Dưn Híu…
vài mẩu short về Dưn Híu…
꒰ ‧₊˚🪐✩hieuthuhai - negav - hurrykng x reader. lowercase…
phỏng từ mụt câu xuyện có thật (không hẳn)…
ở đây có Negav.…
Chuyện là em đăng dương của ngành diễn viên điện ảnh nghe đồn anh hùng bên khoa thanh nhạc được tỏ tình nhiều đến nỗi một ngành có thể nhận lên đến hàng chục tin nhắn tỏ tình. Nghe vậy em đăng dương (đang cực kì thích anh hùng) liền nhắn tin tỏ tình người ta, với suy nghĩ chắc người ta sẽ không đọc đâu ai ngờ tin nhắn vừa gửi đi cũng là lúc chữ seen hiện ra phá nát cõi lòng của em đăng dương…
Một câu chuyện ngọt ngào giữa hai anh mà tui đã cất công nghĩ ra sương sương.Toàn bộ câu chuyện chỉ là hư cấu, tưởng tượng.Tác phẩm chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad.…
"đừng có hẹn hò với giáo viên chủ nhiệm của em, biết chưa?"pairing: trần minh hiếu x lê quang hùng…
"tao ghét mày!""nhưng tao thương mày!..""..."_______________truyện này tui sẽ viết theo chủ đề của từng bài nhạc nha (chap có chap ko) , hmm... ko bt giải thích sao với mn nữa... hoi, đọc đi là biết liền =))))))))…
Một vài oneshot nhỏ nhỏ trong lúc chạy deadline nhưng vẫn ham hố viết fic…
Đối tượng hẹn hò trên mạng của tôi là nam ??…
Chuyện tình của em an và anh hiếu[tất cả đều là ảo tưởng của riêng tớ]…
Ởmột nơi, Tú không phải tâm điểm của mọi cơn ồn ào mà ở đó là một chàng trai hoàn toàn xa lạ…
người thật TRUYỆN GIẢ…
khi bé an có một anh người yêu mặt thang…
Đặng Thành An- lớp 12A4 một trong những thành phần cá biệt trong lớp, cậu ghét tên Trần Minh Hiếu kia, người lùn lùn mà cái mỏ thì hỗn.Trần Minh Hiếu- lớp 12A4 học giỏi, xuất sắc cả trong lẫn ngoài, đẹp thì hết nói là lớp trưởng 12A4.cùng một số nhân vật phụ khác.truyện làm theo sở thích là chuyện không có thật không đem truyện ra khỏi wattpad…
Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dậpChính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình ngườiGiấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa…
mập mờ cũ là một cái gì đó...…
Yêu đơn phương ????Cứ nghĩ là mình đơn phương người ta nhưng lại không biết người ta cũng thích mình Tình trong như đã mặt ngoài còn e…
chuyện tình iu của bé sao đỏ gương mẫu và anh học sinh cá biệt…
Truyện lấy bối cảnh trước và sau đêm concert thứ 5 của ATSH tại TP.HCM - khi những giông bão ngoài kia tạm lắng xuống, để lại một khoảng trời bình yên đủ để một người ngã vào vòng tay người kia.Giữa ánh đèn sân khấu rực rỡ và những tràng hò reo không dứt, có một cậu bé vẫn cố mỉm cười dù người đang sốt cao, và có một người âm thầm dõi theo từng bước, từng nhịp thở...Một concert không chỉ là âm nhạc - mà còn là nơi trái tim lên tiếng."Sau sân khấu là trái tim" là fanfic mà mình viết ra, chỉ vì quá thương Negav - thương sự cố gắng của em trong từng bước đi, từng nụ cười, dù đôi mắt có mệt nhòe. Mình cũng thương HIEUTHUHAI - người luôn lặng lẽ ở cạnh, dõi theo, bảo vệ em nhỏ trong những lúc chênh vênh nhất. Truyện là chút tưởng tượng, chút ước ao, chút thay em nói lời "em mệt", và thay anh nói "anh luôn ở đây".Nếu bạn cũng thương hai người đó như mình, mình mong bạn sẽ thấy được cả một thế giới dịu dàng phía sau ánh đèn sân khấu.…