[Cảm hứng lịch sử] BAO LẦN MƯA TẠNH NẮNG HỬNG QUA
"Trong sát na, nàng dường như lường được ngày hấp hối, trên đèn kéo quân mình sẽ nhìn thấy cảnh gì.Có lẽ là bức họa phụ hoàng khoác chiến bào thường được mẹ giở ra xem những ngày đầu niên hiệu Quang Thái. Có lẽ là bóng cây xoan trước sân nở hoa tím ngát khi chuyển tiết xuân ấm, màu hoa hãn hữu lại hòa vào nền trời xanh trong dìu dịu. Có lẽ là những đêm trăng thanh, trên chiếc chõng tre trước nhà, mẹ hát ru nàng bằng một làn điệu nào mẹ học hồi còn con gái. Cũng có lẽ là đêm nay, khi mồi lửa lần lượt được vứt ở những nơi thưa người trong cung, cuối cùng là điện Bạch Ngọc, để nơi nơi bùng cháy, thành toàn cho sự hèn nhát của nàng.Ngọc Hiền đờ đẫn nối gót mẹ. Đường nối đường quanh co, Cấm cung lặng tờ và xáo động, thâm u và rực sáng, yên bình và đầy sóng gió trong thời mạt vận của một dòng họ, cuối cùng, khép lại sau lưng nàng."***Câu chuyện là sự kết hợp giữa các cột mốc lịch sử và chi tiết giả tưởng, như quyển hồi ký của một nhân vật lịch sử từ thời khói lửa Trần mạt - Minh thuộc, công chúa Huy Chân Trần Thị Ngọc Hiền. Phần lớn chi tiết trong truyện là hư cấu của tác giả, không có giá trị học thuật hoặc tham khảo về mặt lịch sử, mong độc giả không đánh đồng truyện với chính sử.Tên truyện lấy cảm hứng từ câu "Liễm vũ phiên tình hựu kỷ hồi" trích từ bài thơ "Vũ hậu tân cư tức sự" của Bùi Tông Hoan.***Xin gửi lời cảm ơn chân thành tới Hoàng Lan vì đã giúp mình lên ý tưởng và chỉnh sửa truyện. Cảm ơn chị Tú đã nhắc em phần footnotes. Cảm ơn website Truyện Nhà Ong hivestories.vn đã…