Đêm qua tôi có một giấc mơ rất dài, rất dài...tôi thấy mình trở về tuổi 16, quay về lớp học cũ. Loại cảm xúc kiềm nén bấy lâu bỗng dưng bộc phát, tôi khóc rất nhiều, khóc như thể mình đã bỏ đi một thứ trân quý nhất vậy. Tôi nhận thức được giọt nước mắt của sự vui mừng và hạnh phúc. Dù đã nhiều lần mộng tưởng quay về tuổi trẻ, về tuổi thơ, về tuổi 16 để sống thật vui vẻ. Dù chỉ là một giấc mơ thôi, đã đủ khiến tôi tỉnh táo. Tôi thầm hỏi bản thân "thực sự đã quay trở về sao?"…
Vậy không cần rời khỏi anhTác giả: Nam Thư Bách ThànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình hiện đại, HE, Tình cảm ngọt sủng, Thanh mai trúc mã, 1v1CP: Dung Tự x Nghê CaCông chúa phiên dịch x Đại ma vương quân nhân. Edit: Hạ AnTình trạng gốc: Hoàn cvGiới thiệu: <Mốc dịch>Năm mười sáu tuổi Nghê Ca được đón về nhà lớn, đại ma vương thanh mai trúc mã bỗng nhiên trở thành chồng chưa cưới của cô.Thành tích của "chồng chưa cưới" xuất sắc nhất nhưng lại trái tính trái nết, hằng ngày cô đều phải dè dặt trốn anh.Cho đến kỉ niệm ngày thành lập trường, Nghê Ca nhảy xong lập tức chạy vào hậu trường của hội trường trong cái lạnh cắt da, giẫm vào gấu váy nên sẩy chân, ngã vào lồng ngực anh...Ngày hôm sau, tin đồn lan ra khắp trường:"Shit, hôm qua lúc lễ kỉ niệm kết thúc tôi quay về hội trường, các cậu đoán xem tôi nhìn thấy gì! Là anh Dữ đó, cậu ấy cởi áo ôm hoa khôi mới của trường chúng ta vào trong ngực!!"Mọi người đều không tin: "Không thể nào, Dung Dữ hoàn toàn không thích con gái cơ mà! Trong mắt cậu ta chỉ có mấy cái máy bay mô hình thôi!"Người tận mắt chứng kiến gào lên: "Thật đấy! Tôi lấy đầu mình ra đảm bảo! Tôi còn nghe cậu ấy nói, nếu bây giờ em không đứng dậy khỏi người tôi, thì sau này đừng đứng dậy nữa!"***Từ lâu Dung Dữ đã biết mình có một cô vợ chưa cưới sức khỏe yếu ớt như gà rù được nuôi ở bên ngoài, bởi vậy cuộc hôn nhân này do chính miệng anh yêu cầu.Trong bảy năm cô rời khỏi, anh không lúc nào không nhớ cô, nhưng bảy năm sau... cô lại quên mất anh.Buổi tối hôm kỉ niệm ngày thành…
Lê Niên Niên là một cô gái bình thường, hướng nội và nhút nhát. Chính vì vậy nên trong mắt người khác cô dường như không có ấn tượng. Cô cứ sống theo lời người khác như vậy cho đến hết cấp ba, khi đột nhiên phải chọn ngành học cô lại vì mẹ không muốn mình học quản trị kinh doanh mà chọn đại một ngành nào đó, vì chính bản thân cô cũng không biết mình thích gì. Cô cứ lơ ngơ sống hết 4 năm đại học, sau đó cô ra trường rồi kiếm cho mình một công việc nhẹ nhàng với mức lương ít ỏi, và cũng qua 2 năm ngây ngốc như vậy.Đến một ngày cô nhận ra là bản thân mình cũng từng có ước mơ và khát vọng, nhưng bị mọi người xung quanh tiêm nhiễm quá nhiều thứ tiêu cực, Cô đã bỏ mất khoảng thời gian thanh xuân của mình trong vô vọng trong sự mơ mộng hão huyền , cô hối hận bản thân đã không dũng cảm nổ lực, tranh đấu cho những quyền lợi của bản thânRồi một hôm cô chuẩn bị đi ngủ sớm để mai có thể thuận lợi dậy sớm đi làm, ngày mai là ngày đầu tiên cô đi làm trong công ty mới, đây là công việc thứ 3 của mình. Khi cô đang ngủ thì bị tiếng gọi của mẹ thức tỉnh, ...P/s: Truyện này nói về một cô gái bình thường, vì tính cách nhút nhát và tự ti nên cô đã mất rất nhiều thứ. Khi được quay về quảng thời gian thanh xuân đó cô tự nhủ bản thân sẽ thay đổi, không cần quá ngoan ngoãn.Các bạn có bao giờ vì sự ngoan ngoãn của bản thân và đánh mất điều gì ở quá khứ không? Nếu được quay lại khoảng thời gian đó bạn muốn mình sẽ thay đổi như thế nào?…
Thanh xuân của tôi là một khoảng thời gian đẹp nhưng ngắn ngủi, chỉ như một cơn sao băng vô tình lướt qua trên bầu trời đêm. Khi quay đầu nhìn lại, tôi chỉ biết cười ngượng rồi thầm gọi "Thanh xuân, tôi nhớ cậu nhiều lắm".Còn bạn thì sao? Thanh xuân của bạn là gì?( Mong các bạn ủng hộ và cùng nhau chia sẻ thanh xuân tươi đẹp)…
Quá khứ tôi và cậu cùng tồn tại trong thế giới của nhauTương lai liệu cậu và tôi có còn chung bước và hiện diện trong cuộc sống của nhau hay không?Mãi cho đến sau này, chúng ta mới có thể đủ dũng khí mà tìm ra câu trả lời ấy....Này người bạn thân yêu ơi, chúng ta hãy cùng nhau quay lại những năm tháng ấy nhé!Và rồi tôi sẽ lại chạy đến tương lai mà tìm gặp cậuHỡi bạn thân yêu...…
Tôi đã từng tự hỏi...liệu có gì là mãi mãi không?Câu trả lời hiển nhiên tự tôi biết rõ. Thế nhưng khi gặp cậu đáp án tôi đã quên đi mất rồi.Cậu cho tôi thứ trải nghiệm yêu đương lần đầu. Cho tôi cảm giác được bảo bọc, quan tâm và yêu thương.Và tất nhiên, trên đời làm gì có thứ miễn phí!Tôi phải đánh đổi một cái giá thật đắt, thật nhớ đời mới có thể hiểu rõ loại tình yêu này.Công bằng rồi đó, phải không cậu ơi?_ Bốn mùa xuân hạ thu đôngHạ đã li biệt chẳng mong ngày về Thu sang gió lạnh ùa vềNhưng mà ta đã quay về bên nhau._Truyện đã từng được đăng tải ở acc anhduong144810. Nhưng hiện tại do một vài lí do đã bị dời nhà. Mong các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ team❤️Bản quyền hoàn toàn thuộc về 14480 Team, không ai được đem nó đi đâu nếu không có sự cho phép.…
Mùa hè năm 16 tuổi, Thiên Bình trúng tiếng sét ái tình, cũng từ đó mà cuộc sống bình bình đạm đạm dần bị xáo trộn. Từ một cô nàng luôn sống khép kín, chỉ vì một chàng trai mà xé bỏ vỏ kén an toàn để chinh phục tình yêu." 10 năm trước, em chỉ là cô bé con suốt ngày lẽo đẽo theo anh tìm kiếm sự chú ý. 10 năm sau, khi em đã buông bỏ, anh lại xuất hiện, lần nữa khuấy đảo trái tim ngây ngô non nớt của em."" Nếu có một điều ước, anh ước được quay lại những ngày tháng đó, cùng em qua trọn từng khoảnh khắc trong đời..."…
Chuyện tình cậu phi công trẻ :vv--------------_ Chị ơi !! Em nhớ chị !!_ Sao chị lại bỏ em đi rồi :((_ Em muốn theo chị :(( _ Chị quay về với em được không ? :(( -------------…
Thầm Yêu: Quất sinh Hoài NamTác Giả: Bát Nguyệt Trường AnThể Loại: Tình cảm, Thanh xuân, Hiện đại, HEĐộ Dài: 91chương, 4ngoại truyệnDịch giả: 3Team (Kitesvn)Giới Thiệu Nội Dung:"Lạc Chỉ yêu Hoài Nam mà không ai hay biết."Bạn đã từng yêu một người đến khắc cốt ghi tâm, nhưng lại không có ai thấu hiểu hay chưa?Chỉ bởi một lần gặp gỡ từ thuở còn ấu thơ, mà đi suốt mười một năm dằng dặc, trong tim Lạc Chỉ luôn có hình bóng thấp thoáng của Thịnh Hoài Nam.Lần thứ hai xuất hiện, anh toả sáng đến rực rỡ, từ đó về sau, nhật ký của Lạc Chỉ trở thành một vở kịch chỉ thuộc về một mình anh ấy.Lạc Chỉ rốn rén yêu, cẩn thận yêu, nhưng tình yêu đó cùng vô cùng kiêu ngạo. Mối tơ vương trong lòng cô bung nở rất nhanh, chẳng thể nào mà dễ dàng tháo gỡ.Người ấy ở đây, trong tim Lạc Chỉ, trong đôi mắt Lạc Chỉ. Chỉ cần bước thêm một bước là có thể phá vỡ khoảng cách của mười mấy năm.Nhưng khoảng cách xa nhất trên thế gian, không phải là em yêu anh nhưng anh không biết. Mà là yêu anh, nhưng không thể chạm tới anh.Giữa Bắc Kinh phồn hoa huyên náo, đại học P rộng lớn cũng chỉ giống như trường phổ thông Chấn Hoa Mãi nơi phương Bắc xa xôi, khiến Lạc Chỉ bơ vơ, không có nơi nương náu.*Quất sinh Hoài Nam: cây quýt mọc ở Hoài Nam (phía Nam sông Hoài). Quýt này khi chuyển đến trồng ở phía Bắc sông Hoài gọi là cây Chỉ, hay còn gọi là cây quýt hôi, cây tranh gai - một loại cây cùng họ cam quýt. Thành ngữ này ý nói rằng hoàn cảnh có thể thay đổi tính chất của sự vật, cũng như thực vật chịu sự ảnh hưởng của môi trư…
Tên truyện: 重生之拯救腹黑校草Tạm dịch: Sống lại để yêu anhĐộ dài: 83 chươngThể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường Lịch post: Tùy tiến độ của edit và betaVăn án:Lý Hiểu Nhạc nằm trên người Quý Duy Phó:"Học trưởng, không phải em cố ý ngã vào lòng anh đâu." "Vậy sao? Thế sao cô còn không rời môi của cô ra khỏi mặt tôi. . .""Học trưởng, anh có ngại không nếu em kéo chỉ số thông minh của con anh xuống thấp?" "Con của tôi có quan hệ gì với cô?" "Ừm. . . Bởi vì em muốn làm mẹ của con anh!" Cả đời yêu người ta nhưng đến trước khi chết mới nhớ rằng mình chưa từng thổ lộ điều đó. Trời cao có mắt để́ cô được quay lại lúc ban đầu khi chưa gặp anh, giống như mùa hoa vẫn chưa đến kì nở rộ.…
Tác giả: Tô Nhiễm ThanhSố chương: 138Tình trạng: lết ¯\_(ツ)_/¯Thể loại: đam mỹ, 1x1, cường cường, giới giải trí, ngọt văn, chủ thụ.Editor bổ sung: ôn nhu phúc hắc ngầm công x ngoài đường cá mập về nhà cá con u mê công không lối thoát thụ, song hướng u mê =)))Văn án:Tạ Chấp --- fan bạn trai của đỉnh cấp lưu lượng Nghiêm TứCậu nằm mơ cũng không ngờ rằng có một ngày mình có thể nhờ show truyền hình mà trở thành bạn cùng bàn của idol.Từ nay về sau, bất kể là đi học hay tan học, on-cam hay off-cam, đều cùng với đỉnh cấp lưu lượng tùy thời phát đường!Tạ Chấp: Nghiêm Tứ, cậu có để ý thấy máy quay đang quay không?Nghiêm Tứ: Thì sao?Nghiêm Tứ: Có vấn đề gì?Phạm vi phát đường trước khi chương trình phát sóng: Toàn trường. Hôm nay Nghiêm Tứ cùng Tạ Chấp lại phát đường hả? Ngọt vãi mèo!Phạm vi phát đường sau khi chương trình phát sóng: TOÀN MẠNG. Hôm nay CP nhan sắc đỉnh cao kết hôn đi! Tui trả 9 đồng cho!!(khi kết hôn bên trung phải đóng 9 đồng làm thủ tục)Idol thành bạn cùng bàn của tui, mà....CP của chúng tôi thế mà còn nổi tiếng???Tạ Chấp: Thật ra... Chúng ta chỉ là bạn bè ha?Nghiêm Tứ: Lớp trưởng nói đúng!Nghiêm Tứ: Quả thật, bạn trai cũng là bạn :)Đỉnh cấp lưu lượng phú nhị đại tùy tâm sở dục công X nội tâm như vũ trụ mặt ngoài thanh lãnh thụ, thụ cực kì ngoan với công.Truyện edit phi thương mại và chưa có permission của tác giả. Vui lòng không mang đi đâu khác.…
TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC !Tên truyện : Xuyên Không Tôi Xách Quần Chạy Tám HướngCouple : AllkookThể loại : Đam mỹ, hiện đại đô thị, thanh xuân vườn trường, ngọt sủng, nhất thụ đa côngTác giả : BabyKido02 (Duệ Lão)Truyện bản gốc chính thức chỉ có ở wattpadTóm tắt : Tôi bất ngờ xuyên vào một bộ tiểu thuyết ngôn tình máu chó, sau khi thông suốt vốn dĩ muốn làm một mỹ nam yên tỉnh lánh đời, đứng từ xa chúc phúc cho họ nhưng mọi thứ lại bị xáo trộn rối tung..Sáu nam chính kia sao đột nhiên lại quay xe nhắm vào tôi???Không thể được..tôi phải chạy !!!...*KHÔNG REUP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ*…
Điều tuyệt nhất của chúng ta Tác giả : Bát Nguyệt Trường AnThanh xuân vườn trườngThanh xuân giống như một cơn mưa rào dù bị cảm lạnh thì ta vẫn muốn đắm chìm vào cơn mưa ấy. Truyện "Điều tuyệt vời nhất của chúng ta" sẽ đưa các bạn quay lại thời thanh xuân qua những câu trích dẫn hay để có thể thấy được giá trị của thời thanh xuân tươi đẹp !…
Mưa rào dù có tắm bao nhiêu lần cảm xúc vẫn như ngày đầu tiên.Mỗi bài hát là 1 chiếc két sắt chứa đựng một kỉ niệm.Thì ra mưa tắm lâu sẽ bị cảm, còn kí ức mãi mãi không thể đắm chìm. Bắt đầu khi tôi 18 và hãy kết thúc khi tôi 25. Hãy để lại một kí ức trọn vẹn.…
Khánh Mai là một cô học sinh trung học , năm nay 17 tuổi. Đối với tương lai , Khánh Mai chẳng có chút hứng thú , cô đi học nhưng đầu óc lúc nào cũng luôn ưu tư. Nói thẳng ra , cô học hành chẳng giỏi giang , ngoại hình cũng bình thường cô đem lòng thích cậu trai nhỏ tuổi lớp chọn. Cuộc sống vỡ mộng bắt đầu!…
Tên truyện: Yêu Thêm Một LầnTác giả: @itsailieyuThể loại: ngôn tình, ngược, sủng, good endingTình trạng: đã hoàn thànhĐã đăng tải: 5.24.2018Độ dài: 50 chươngBìa: by ReyJ-@TapDoanMeo20~~~~Yêu, rồi không nói. Xa, rồi lỡ quên đi. Yêu, rồi bỏ lỡ một lần."Nếu ông trời đã quyết định chia cắt đôi ta, vậy thì em mạn phép làm trái ý trời, yêu anh thêm một lần nữa."~~~~⚠️KHÔNG EDIT HOẶC CHUYỂN VER KHI CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP⚠️BỘ TRUYỆN ĐẦU TAY CỦA TỚ ĐƯỢC RA MẮT, CÒN NHIỀU THIẾU SÓT, XIN NHẬN MỌI Ý KIẾN GIÚP TRUYỆN HOÀN CHỈNH HƠN…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…