Tất Cả Chỉ Là Vở Kịch
SETốn giấy😭…
SETốn giấy😭…
Câu chuyện này mình viết khi còn học lớp 6, nên có nhiều chỗ ko hay, tên truyện mình cũng chưa nghĩ ra....thôi mọi người cứ đọc đi, đừng chê nhé😁 Dự báo thời tiết đã nói đêm nay sẽ có bão, một cơn bão rất to, đủ để phi tang mọi tội ác, ẩn dưới màn đêm,không có lấy một vì sao sáng. Cũng chẳng thấy được một tia hi vọng! Phải rồi, tội ác đấy cũng sẽ được dấu nhẹ dưới đáy biển... Bão tố và sóng cả sẽ thủ tiêu mọi tang chứng vật chứng mà thôi!. Trên đôi môi to son đỏ ấy nở một nụ cười mãn nguyện. Điệu cười của sự khinh bỉ: Chả ai biết đó là đâu, vì đêm rồi, mà ông trời cũng đâu có mắt... .... Trong đêm bão to, từng đợt sóng đang cố nuốt chửng cành hoa nhỏ bé ấy! Một cành hoa màu trắng! Không...không phải, đó là một cô gái đang bị từng đợt sóng đánh cho đến khi...cô quên mất mình là ai! Một cô gái có khuôn mặt trắng bệch, chắc đã chết rồi, một cô gái mặc váy trắng. Một màu trắng tinh khôi nhưng tang thương…
Ảnh chế BTS…
Những câu chuyện muộn màng đời thường…
Tác giả: tiểu mạn bàlưu ý OOCBookcover by @phsa_hnloCp: Kochou HimenoxHyoma Chigiri…
Có ai đó gọi em trong giấc mơ.…
Mùa xuân luôn mang đến sự tươi mới, và với Hân, đó còn là dịp đặc biệt - sinh nhật của chính mình. Dù không chú trọng đến sự phô trương, cô luôn háo hức chuẩn bị cho buổi tiệc, vì đó là cơ hội để gặp gỡ bạn bè và tạo ra những kỷ niệm ngọt ngào.Một ngày trưa, khi Hân đang mua bánh kẹo cho tiệc sinh nhật, cô tình cờ gặp Thư, em họ của mình. Nhưng điều làm cô bối rối là lời nhắc nhở của Thư về "kẻ đeo bám" - người mà Hân chưa từng trò chuyện. Và người đó chính là Bảo, anh em họ mà cô chưa bao giờ thật sự để tâm. Nhưng sự thật về gia đình cô sẽ sớm được hé lộ, khiến mọi thứ thay đổi mãi mãi...…
tác giả: tiểu mạn bàlưu ý: ooc, lowercase, fic này chán, viết ngẫu hứng thôi :')))chưa rõ cp…
Chỉ là fake nên đừng ném đá bée otp :TakeRyuuno(shinkenger red×blue) …
Nàng là học sinh bình thường thời hiện đại. Quá đau khổ vì người con trai nàng đem lòng yêu thương nên đã tự vẫn xuống sông .Chàng là hoàng tử nơi quá khứ xa xôi.Mệt mỏi vì những luật lệ trong cung liền tìm cách bỏ trốn ra bên ngoài Hai người gặp nhau trong hoàn cảnh ...................(đây là lần đầu viết truyện, có sai sót nào mong mọi người góp ý và ủng hộ em nhá=))…
Cô gái men-lì và bản tính phóng khoáng yêu... gái đẹp đột nhiên sau 1 đêm trở thành loli đệ nhất dễ thương...Sau một trận mưa to bão lớn, loli "men-lì hụt" bị chuyển trường tới Đại học Amanaji, ngôi trường đỉnh cao quốc tế, trở thành một sinh viên năm nhất với bộ dáng bên ngoài giống như một đứa trẻ lớp 6, lớp 7 vậy!Một lần vô tình xích mích nhỏ với đại mỹ nam Khoa Xây Dựng, thế là một phút nông nổi đi đấu bóng rổ với người ta, xong chẳng hiểu sao đánh năm hiệp không phân thắng thua tự nhiên làm hòa thành bạn tốt.Sau đó, có lần về muộn, bắt gặp cảnh bắt nạt học đường trong truyền thuyết thế là ra tay tương trợ cứu được mỹ nhân, e hèm, chính là một mỹ nam ngại ngùng. Sau đó...Rồi lại sau đó, gặp được một mỹ nam piano ngồi đàn giữa... rừng...Dạ hội nọ... - Mo-ei, em nhảy với anh nhé!- Không được, Mo-ei senpai, nhảy... nhảy với em đi!- Bông hoa nhỏ, hân hạnh cùng anh được không?- CÁC... CÁC NGƯỜI>>>Her name is MOE SHINOTAMA…
Lý Bạc Văn • Tất Bồi Hâmㅏcrushbyblueㅓ…
Hôm ấy trời mưa rất to, rất rất to cũng như tiếng lòng cô vậy. Mẹ vừa mất, cô bị dượng ép lấy một gã nhà giàu để gán nợ. Cô muốn tự tử nhưng bị ngăn cản. Cô gặp anh tại bờ biển nơi an nghỉ của mẹ cô. Anh khuyên cô bỏ trốn. Cô đồng ý. Anh nói cô nên đi cùng anh. Cô tán thành. Cô biết mình thật ngốc nghếch khi tin vào người con trai xa lạ này. Dần dần cô thấy được niềm vui anh mang lại cho cô, dẫn cô thoát khỏi bóng tối. Nhưng cũng chính là anh đã đẩy cô sâu vào bóng tối hơn...- Xin lỗi nhưng anh chỉ coi em là em gái.- Xin em hiểu cho anh.- Xin em đón nhận cô ấy.- Xin em sau này chú ý hơn về mối quan hệ của chúng ta.- Xin anh, lắng nghe em thêm một lần nữa được không?…
Những hồi ức còn đọng lại trong đứa trẻ của những niềm đau.…
ー hãy ở bên cạnh tôi.…
#prayforjonghyun…
Diluc dừng tay, tim anh đập loạn lên khi thấy máu đỏ thẳm chảy ra từ vết chém. Không, anh không thể làm vậy. Nhưng cậu là kẻ phản bội cơ mà, cậu xứng đáng với điều đó, đúng không? Anh có quyền làm như vậy mà đúng không? Nhưng đó không còn là vấn đề về việc anh nên làm gì với một tên gián điệp nữa, con tim anh không cho phép anh làm điều đó. Anh biết rõ, nó đang nhói lên từng đợt nhưng ngọn lửa giận dữ quá lớn, nó như muốn thiêu rụi thứ cảm xúc mong manh đó và tất cả những kỷ niệm xưa cũ, thứ mà anh vừa nhận ra rằng nó chỉ là một vở kịch dối trá.-Chết đi- Anh thì thầm rồi đưa kiếm lên cao-Anh không thể nghe tôi nói một lần à? -Cậu gào lên đầy bất lực. Những tia băng không biết từ đâu phóng ra từ tay cậu và găm vào Diluc, người lúc này đang mở to mắt vì cảnh tượng trước mặt.Thật sao? Vision? Cho một tên phản bội? Thần linh có thật sự có mắt không vậy? Tại sao chứ?Anh kêu lên một tiếng ngắn. Một vài tia băng đâm vào tay anh buộc anh phải hạ kiếm xuống. Cái lạnh buốt giá của chúng chỉ làm vết thương càng thêm đau chứ chẳng thể giảm được nhiệt của ngọn lửa của anh. Đôi mắt đỏ rực ấy đanh lại mà nhìn người kia đầy căm ghét.Kaeya lúc này vẫn còn bối rối trước thứ sức mạnh mà mình vừa có được, ánh nhìn của cậu chợt va phải đôi mắt hình viên đạn của Diluc. Cậu ghét nó, cậu không muốn anh nhìn cậu như vậy. Cậu thấy máu nhuộm đỏ cả một mảnh lớn trên tay anh mà cứng đờ người. Không, cậu không muốn như vậy, tại sao cậu lại lao vào trận đánh vô nghĩa này? Cậu không muốn tổn thương Diluc,…