Mỗi một người bước qua đời tôi đều để lại kỉ niệm và cảm xúc nhất định. Có người để lại niềm vui, hạnh phúc hay tiếc nuối, hối hận.Tôi cảm ơn những thực khách đó, họ làm cho cuộc sống tôi thêm nhiều sắc hương hơn và mỗi lần nếm là một mùi vị hoàn toàn khác nhau. Để tôi biết thế nào là ngon thế nào là không thể ăn nổi.Mục tiêu sống cuối cùng chính là hướng đến niềm vui và hạnh phúc. Còn hành trình đi đến cái kết dù có đắng cay chua chát thì cũng chỉ làm vị ngọt cuối cùng được nồng đậm hơn mà thôi. ''Trải nghiệm là mãi mãi và không có điểm dừng''.…
Cô là một cô gái mạnh mẽ thời hiện đại, vì vô tình rơi vào một vụ tai nạn trên đường về nhà. Cô tỉnh lại đã thấy mình trong một không gian khác với sự hiện diện của một hệ thống xuyên không, không biết từ đâu đến. Đối với cô đồng ý tham gia trò xuyên không làm nhiệm vụ của hệ thống này là vì sinh mạng bản thân. Còn đối với hệ thống chỉ là một cuộc thi qua môn mà thôi. Nhiệm vụ là giúp nam chính đăng cơ hoàng đế nhưng lại vì cô mà từ bỏ ngai vàng. Cô chỉ có 5 lần xuyên. Cuối cùng cô có hoàn thành được nhiệm vụ hay không ? Các bạn theo dõi nhé.…
Tác giả: Quẫn Hữu Yêu YêuTruyện này do add đọc thấy hay nên đăng lên để mọi người cùng đọc. Không phải truyện của add!!! Truyện có một số chỗ add sửa lại một chút. Mong mọi người đọc truyện vui vẻ và đừng quên vote cho mình nhé!Nguồn: truyencv.com/vo-moi-bat-luong-co-chut-ngotCảm ơn!!!! Mong mọi người ủng hộ truyện và add :3…
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, trung học trường học nữ thần nhưng lại trở thành hắn âu yếm nữ nhân,Ở nàng vụng về thông báo, cùng hắn trì độn ý thức được bọn họ nhưng lại yêu nhau lâu như vậy sau,Này đoạn ngây ngô yêu say đắm rốt cục nở hoa kết quả, hắn gấp bội che chở này đến không dễ cảm tình,Tuy rằng không rõ nàng như vậy nhà giàu thiên kim như thế nào coi trọng hắn này nghèo tiểu tử,Nhưng nàng không thèm để ý, toàn tâm thương hắn, làm hắn càng cố gắng công tác chỉ vì sớm ngày xứng đôi thượng nàng,Chính là thực tế giống dần dần thế khởi tường cao, làm tường cao càng trúc càng cao,Nàng có thiên nói, của hắn công tác bận đến không thời gian bồi nàng, của hắn tình yêu đổi không được bánh mì,Nàng lựa chọn cùng phú công tử đính hôn, hắn lựa chọn thành toàn, rời đi Đài Loan ra lại phát......Cho dù qua bốn năm hắn đã công thành danh toại, như trước không rõ nàng năm đó đột nhiên quyết định,Nhưng hắn ép chính mình đừng nghĩ nhiều một lòng hướng lên trên đi, chỉ có như thế mới có thể không hề bị như vậy khuất nhục!Chính là cách xa nhau nhiều năm hai người gặp lại, đúng là ở Đài Loan chợ đêm nóng xào bày ra?!Nhìn nàng thanh lệ như trước lại gầy thân hình xuyên qua ở đây trong ngoài rất bận rộn,Chết tiệt, nàng như thế nào gầy thành như vậy? Thế nào còn chưa có kết hôn làm sống an nhàn sung sướng thiếu phu nhân?Càng khó biết là, nàng bằng hữu như thế nào nói cho hắn, bởi vì nàng đến bây giờ còn yêu hắn......…
Tôn Cẩn Cẩn không dự đoán được liền chia tay loại sự tình này, hắn đều cần mượn người khác miệng nói ra. Đi hắn thề non hẹn biển, cô nãi nãi ta không hầu hạ !Quăng uất ức bạn trai trước, nàng hoa đào nhi cư nhiên trong một đêm nhiều lên. Nhất là cái kia không biết nơi nào toát ra đến đồ cổ.Nàng đều nói là hà cua , hắn là nghe không hiểu còn là muốn xảo trá? ! Suốt ngày ** nàng còn chưa tính, còn mạnh mẽ đem nàng bắt đến dân chính cục, hắn đến cùng muốn làm thôi?Diệp Triển Dực tự nhận là là cái truyền thống ở nhà hảo nam nhân! Không có ham mê bất lương, tiến tới lại nỗ lực, còn quy củ thủ thân như ngọc.Nhưng hắn thế nào đều không nghĩ ra, hắn đều khẳng phụ trách , cái kia làm bộ làm tịch nữ nhân vì sao hội lặp đi lặp lại nhiều lần trốn tránh hắn, giống như hắn có cầm cảm cúm dường như!Ngày khác tư đêm tưởng, vận dụng sở hữu quan hệ, đem nàng theo mí mắt phía dưới cấp đào ra, mục đích chỉ có một: phụ trách!…
🌽 Tình trạng raw: Hoàn🍄 Số chương: 129🍠 Editor: Tĩnh Tĩnh Yên Yênhttps://www.wattpad.com/story/234120748-edit-tôi-bán-nông-sản-ở-giới-giải-trí-mạch-nha🍓 Đây là quá trình gia nhập thế giới con người của một cô nàng xà yêu sống sâu trong núi với một đám yêu giở hơi nhưng vui vẻ, hiền lành. Bạn xà yêu dần dần chinh phục con người bằng những đặc sản núi rừng ẩn chứa những lợi ích không ngờ tới. Vì làm giàu cho thôn mà bước chân vào showbiz lúc nào ko hay, trên đường còn bị một ông chồng có tiền có quyền tiện tay vớ về làm vợ. Có điền văn làm giàu, có showbiz. Đấu đá, cao trào, hay kịch tính gì đó chỉ là gió thoảng mây trôi~~Motif không mới nhưng vì đang thích thể loại này nên t edit. Bạn nào yêu thích thì dừng chân ghé lại xem thử, bạn nào không thích thì xin đừng nói lời cay đắng nhe~ 😘😘 Hoan nghênh mọi người ghé hố 🥳🥳🥳…
Hai người ngồi cạnh thềm, không ai nói với ai câu nào, bàn tay đan chặt mười ngón vào nhau. Bầu không khí thân mật như được Chúa Trời chúc lành, tiếng Chuông không hẹn lại vang lên theo từng hồi. Cả hai xoay mặt vào nhau, hơi thở hòa quyện.Giữa cái lạnh thấu xương của mùa đông, họ cất lời:"Giáng Sinh an lành."oSumary: về những câu chuyện đời thường ngốc nghếch của hai kẻ yêu nhau.oPairing: Draco Malfoy x Harry PotteroAuthor: Noni Cricktoson• Warning: siêu siêu OOC, tôi viết tất cả những điều ngu ngốc nhất mà có thể diễn ra trong đầu tôi mỗi ngày, thế nên không thể đảm bảo sẽ giữ vững hình tượng của nhân vật (thật ra thì ai cũng ngu).• một lần nữa, đây là truyện giải trí tôi viết để tự an ủi chính mình sau quá nhiều tháng ngày đau khổ về thứ tình yêu vốn chưa từng tồn tại giữa hai nhóc tì trong nguyên tác, nếu bạn đọc không chịu nổi sự cợt nhả thì xem như ta bước qua đời nhau để không làm nhau đau.Thân ái.…
『 hãn thê đương gia: Phu quân, cầu không sủng / tác giả: Nam lương tương 』悍妻当家:夫君,求不宠☆Converted by Trangaki0412 ☆*: .。. o(≧▽≦)o .。.:*☆『 trạng thái: Đổi mới đến: Đệ 904 chương Cố Nam cảnh phiên ngoại (1)』『 nội dung giới thiệu vắn tắt:(1v1 ngọt sủng) một khi xuyên qua, y nữ biến nông thê, phu quân ma ốm, gia cảnh hảo nghèo túng, thôn nhân chế giễu, thân thích tìm đến tra? Lâm Hạ Nhi tỏ vẻ gì cũng không sợ, thân có linh tuyền hảo bàng thân, linh khởi tay áo săn thú vật, cực phẩm thân thích tống xuất môn, mọi thứ đồ ăn phẩm đều đã làm, chủng lên núi ăn cơm quán, kinh thương bán đồ ăn bôn tiểu khang, chính là phu quân thân mình dưỡng tốt lắm, nàng cũng không tốt lắm."Nương tử, vi phu trắng đêm trồng trọt, ngươi như thế nào còn như vậy ghét bỏ?" Mỗ lưu manh cúi người cắn cắn của nàng hai má, ở nàng nhĩ sườn cười khẽ.Lâm Hạ Nhi đen mặt, nàng như thế nào gả cho cái như vậy không biết xấu hổ , còn mỗi ngày lôi kéo nàng làm không biết xấu hổ chuyện.…
Thể loại: Đam mỹ, vườn trường, HE,...Số chương: chưa biếtLịch đăng: tùy hứngVăn Án: Thanh xuân trôi qua tựa như một giấc mộng, chỉ cần thức giấc mọi thứ đã trở thành quá khứ.Cậu chân ướt chân ráo vào ngôi trường cấp 3, mọi thứ tưởng như thay đổi hết nhưng cậu lại gặp lại thằng bạn thân hồi cấp 2, việc đi học lại được tiếp thêm động lực.Cậu rất vui khi gặp người đó, con người tuy lạnh lùng nhưng tốt bụng biết bao, nếu hắn chịu chơi với cậu thì...* Đôi lời tác giả: Truyện lần đầu viết, lời văn còn non nớt mong được mọi người chiếu cố, có chỗ nào sai sót sẽ cố gắng khắc phục. Tớ sẽ cố gắng để truyện không bị drop, mà nếu có cái hố nào quên không lấp thì các bác tự biên tự diễn mà bù đắp. Xin chân thành cảm ơn!!!Welcome to my story...…
Nguồn : www.a3manga.com Tác giả : Thất Hỉ Hoàn TửNhóm dịch : A3Thể loại: Comedy, Drama, Manhua, Romance, Shoujo Tình trạng : Đang tiến hành"Không được động vào mẹ bọn tôi!"Hai đứa nhóc một nam một nữ, chặn trước mũi của ác ma thiếu tổng tài. Người phụ nữ hắn nhắm tới, không chỉ bị người ta ăn trước mất, lại còn tặng kèm hai cái đuôi!"Quân ăn cướp, mau ra đây!"Đối diện với tràng cảnh max máu chó này, người mẹ nóng bỏng vừa đơn thuần lại vô tội... N năm trước, vô ý bị người ta cướp mất thanh bạch, là lỗi của nàng ta sao? Làm ơn hiểu giùm cho, người ta cũng là kẻ bị hại à nha! Hơ? Sao mà cái tên này với con trai mình lại hao hao nhau thế? Lẽ nào...…
Điền viên hỉ sự chi nông gia cẩm tô Tác giả: Hiên viên phương lê Thanh bần thôn trang, Bạch gia nhị cô nương xúc động, bị vô nghĩa nhân ấu đả ốm đau trên giường. Phụ thân bất đắc dĩ chỉ có thể bán đi nhu nhược đại cô nương vi nhị cô nương chữa bệnh, mẫu thân thiện tâm không đành lòng đại cô nương bị bán, muốn từ nhân nha tử trong tay cướp người.Khẩn yếu quan đầu, nhị cô nương tỉnh lại, xuống đất, một tiếng quát lớn, dùng nhất chiêu thay mận đổi đào, chính mình đi theo nhân nha tử đi rồi. Còn cho là trời cao nhâm điểu, không ngờ mẹ mìn sinh ra sớm ác ý, mua nàng tiến nhà giàu xung hỉ.Như thế nào thúc thủ đi ngủ, thiên hắn là cái mĩ nhược thiên tiên một ma bệnh, với tâm không đành lòng, quải hắn đi làm ruộng. Từ đây mặc kệ là non xanh nước biếc, ngư ca xướng vãn, vẫn là quỷ dị triều đình, ngươi lừa ta gạt, luôn có hắn như hình với bóng, họa phúc cùng.Không đồng dạng như vậy làm ruộng văn, phiến dược, cưỡi ngựa đạo, ăn cơm điếm, xưng bá phương bắc, dưỡng bánh bao, đấu thân thích, phù tỷ đệ, hô mưa gọi gió, này nhạc vô cùng!…
Tôi là Trâm. Tôi đang học cấp 2 và tôi đang Crush 1 bạn NỮ siêu cute. Tuy bạn ấy học không đc giỏi nhưng bạn ấy rất dễ thương, hòa đồng, lạc quan và biết giúp đỡ người khác.Vào sáng thứ 2 đầu tuần, ngày nào cũng như ngày nào tôi đều thức dậy lúc 4h sáng để vscn, chuẩn bị bài vở và làm bữa sáng cho bạn ấy. À! Quên nhắc 1 điều nữa là bạn ấy tên Nga. Lúc 6h sáng tôi đang ở trường chờ bạn ấy đến để dùng bữa sáng tôi tự làm.Đây đã là 1 thói quen vào mỗi buổi sáng nên khi ko làm có cảm giác như là thiếu 1 cái gì đó.À..cuối cùng bạn ấy cũng đã đến!Trâm: Chào buổi sáng!Nga: Chào cậu! Hôm nay cậu nấu món gì vậy? Nhìn hấp dẫn quá!Trâm: Là món cơm nấm cá hồi và tớ có pha 2 ly sữa nóng.Nga: Nghe hấp dẫn quá. Ăn liền đc ko?Trâm: Ok! Trâm: Mà cậu đã làm bài chưa đấy?Nga: Ấy chết! Tớ quên mất! Mà làm bài gì vậy?Trâm: Bài 1,2,3,4 trang 5,,6 Toán.Nga: Haizz! Hôm qua tớ học thêm về trễ nên là ko làm bài nào hết!Trâm: Thế ăn nhanh tớ sẽ giúp cậu làm bài.Nga: Cậu đúng là người bạn thân tốt!Khi nghe 2 chữ bạn thân từ Nga Trâm rất buồn! Vì Nga chỉ xem mình là bạn thân.30p sauNga: Ăn xong rồi. Đồ ăn cậu làm ngon ghê!Trâm: Bây giờ mình làm bài tập nha!Nga: Ok!20p sauNga: yeah! Cuối cùng đã làm xong bài tập rồi!Trâm: Còn 10p hay chúng ta ra căn tin nhỉ?Nga: ok ik thôi!10p sau tiếng chuông báo hiệu tới giờ vào lớp vang lên.Reng...reng...rengTrâm: Chúng ta vào lớp thôi!Nga: nhưng mà mình còn chưa ăn uống hết mà (tiếc đồ ăn/uống)Trâm: kệ đi bỏ đi ra chơi chúng ta mua cái khác! (Giụt bánh và nước ngọt)Hết phần 1…
Cẩm Nhược chỉ cúi nhìn mũi giày của mình không dám nói gì cả Trung Ân thật sự ghét cay ghét đắng cái bộ dạng này của cô " Đúng ! Anh thích em . Thích đến nổi danh dự liêm sĩ đều vứt hết . Cho nên nể tình chúng ta là chỗ quen biết mà thích anh có được không ?"Cẩm Nhược nghe bà mát lòng , cmn liêm sỉ cũng nên vứt đi rồi !" Gọi ba tiếng 'chị Cẩm Nhược', chị đây sẽ nể tình cậu" "..." Trung Ân nhất thời cứng họng , tức muốn chết , từ lúc nào tuổi tác lại trở thành điểm yếu của anh vậy " Hay cho câu chị Cẩm Nhược. Chờ khi tôi tóm được em , xem em còn mạnh miệng được không "Nét cười trên mặt cô càng rõ hơn " Chưa tóm được đã hù doạ , cậu không sợ tôi bỏ chạy sao ?"Trung Ân cười lạnh haha hai tiếng " Không chạy nổi !"Cẩm Nhược "..."…
Cặp chính: Dương Phong Duật × Châu Quế ĐanThể loại: Trâu trà gặm cỏ non, H văn, Chiếm hữu, Nam chính tự vả, Nữ cường , Nữ chính có quá khứ bất hạnh, Ngọt ngược, Hắc đạo, He,....Số chương: 65 chương (Sau này sẽ phát sinh thêm chương)Văn án:Châu Quế Đan là con nuôi của một gia đình nhà họ Châu, vốn tưởng sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc nhưng nào ngờ gia đình nhận nuôi cô còn không bằng một con cầm thú. Bọn họ hàng ngày đánh đập, hành hạ, sai vặt cô, không cho cô ăn cơm mỗi khi cô bất cẩn làm sai việc gì đó.Biết được bọn họ định bán cô cho một Lão đại khét tiếng nhất nhì cả nước, cô đã van xin dữ dội đến nỗi khàn cả giọng nhưng không thành. Cô cứ nghĩ cuộc đời của mình sẽ vô cùng bi thảm khi bị bán cho người Lão đại đó, nhưng điều cô không ngờ tới là hắn lại rất cưng chiều cô, lo cho cô từng bữa ăn giấc ngủ. Còn những thuộc hạ đắc lực nhất của hắn thì lại trở thành những người ba nuôi của cô.Cuộc sống của cô như được chiếu sáng kể từ khi gia đình cũ bán cô cho hắn.Mọi người đều cho rằng Châu Quế Đan chính là ngoại lệ duy nhất của Dương Phong Duật, bởi vì ngoài cô ra thì không ai được phép trêu chọc hắn.Tác giả: Đào Mẫn Thanh…
Nữ chủ thị giác:Khương biết duệ là nữ tôn thế giới thiên phượng hướng đích Đại tướng quân, vừa cảm giác tỉnh lại nhưng lại thành cả nhà tam đại lý duy nhất đích nữ oaBị chịu yêu thương không giả, nhưng trời sinh mang bệnh, thân thể suy nhược.May mà tướng quân phủ đi theo nàng cùng nhau mặc lại đây, mỗi nguyệt đều có thể từ giữa lấy ra chút ít đồ vật này nọ đến.Cường thân kiện thể đích gói thuốc, củi gạo du diêm, kê áp ngưu dương. . . . . . Chỉ cần là nàng từng có được đích, đều có cơ hội đủ hiệnNgười mang thần lực, trồng trọt người phóng khoáng lạc quan!Thường thắng tướng quân, vũ dũng vô song đích truyền kỳ, ở thế giới kia cũng có thể kéo dài!Nam chủ thị giác:Làm đến từ 21 thế kỷ đích phú hai đại, quan tịch vọng đột nhiên thành bình thường gia đình công nhân đích tiểu nhi tử, đang ở thanh niên trí thức xuống nông thôn đích xe lửa thượngKia một khắc, hắn là tuyệt vọng đích, hội họa thư pháp kỹ năng điểm mãn lại như thế nào, không riêng điền không ăn no bụng, thậm chí sẽ bị thời đại này sở lên ánTrải qua một ngày đích vất vả môn thủ công, quan tịch vọng nhìn thấy tay chân thượng đích bọt nước, khóc không ra nước mắt, rốt cục cắn chăn đặt lễ đính hôn quyết tâm:Hắn, nhất định phải ăn thượng một chén nóng hầm hập đích nhuyễn cơm!…
"Này anh hàng xóm liệu có thể cho tôi ăn nhờ một bữa cơm được không? Tôi bị mất ví tiền rồi.." Bấm chuông cửa nhà bên cạnh, Triệu Thanh Huyền cố gượng.Tất cả chỉ là vì tên chết tiệt nào đấy đã giật túi xách của cô, nếu không thì cô đã không phải mặt dày đi xin ăn như thế. "Này cô gái tôi bảo này nếu cô còn ấn như thế-" Lưu Thành Đông ngán ngẩm mở cửa ra, chuông cửa sắp bị cô ta làm hỏng mất thôi."Anh-!""Cô-"Lưu Thành Đông ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt. Không thể nào chứ? Trùng hợp vậy sao?--------------------------------------------------------"Này Triệu Thanh Huyền! Lúc nào cô cũng chết đói như vậy sao? Tôi không giành ăn với cô đâu." Lưu Thành Đông thở dài."Nhưng mà bác sĩ tâm thần, anh nấu không những ngon mà làm bánh cũng thật ngon quá. Tôi phải ăn thật nhanh, kẻo anh đổi ý rồi lại giành mất phần." Triệu Thanh Huyền miệng ngậm đầy bánh, cười tít mắt."Ăn thoải mái đi." Anh lắc đầu. "Tôi phải đi đây có ca mổ gấp.""Về sớm chứ? Tôi đợi anh." Triệu Thanh Huyền hỏi. Nếu anh ta mà không về thì cô chết đói mất thôi."Chìa khoá đây. Đồ ăn trong tủ lạnh, lấy ra mà hâm nóng. Không cần chờ tôi, tôi về trễ. Ăn xong nhớ khoá cửa." Anh đặt chìa khoá lên bàn rồi bước đi."Được. Tạm biệt." Triệu Thanh Huyền cười.--------------------------------------------------------"Ngày đó đưa tôi một nghìn tệ để làm gì?""Để cho em thấy sự hào phóng của tôi." Lưu Thành Đông cười."Tôi thấy anh giống một tên dại gái hơn. Đồ điên.""Em cứ mắng tôi đi. Tôi dại có mình em thôi mà." Nụ cười trên môi anh càng rạng rỡ hơn."Anh không sợ tôi l…
Tôi vừa bước chân vào nhà sau một ngày làm việc và chiến đấu với thời tiết ngày hè nắng nóng, oi nồng khiến thân thể tôi như muốn nhão nhoét cả ra.Nhìn thấy tôi, thị nhà tôi hớt hơ hớt hải chạy ra, tay thì nâng cặp, tay thì nâng ví, mắt thì long lanh, mồm thì cất lời.- Anh, em mua được đất rồi, ở gần đây thôi, anh cất đồ rồi ra mình bàn kế hoạch.Tôi hoang mang vô cùng liền hỏi lại.- Nhưng...Chưa thốt đc ra thị đã chặn họng.- Không nhưng nhị gì cả, em quyết rồi, em xong hết thủ tục rồi.Tôi vã mồ hôi còn nhiều hơn cả bởi cái tiết trời Hà Nội ngày hôm nay, xua tay phân bua.- Nhưng mình đang sử dụng căn chung cư này còn chưa đủ sao?- Thì chính vì ở chung cư nên em mới phải mua đất, dù sao thì mình cũng phải làm cái gì đó để có cái thú vui lúc tuổi già chứ.Tôi điên mất, thị không biết tôi vẫn đang thiếu tiền chữa bệnh sao?, thị không biết tôi đang phải vật lộn sao? Thị không biết để có đc căn nhà gia đình tôi đã ở tôi đã phải chạy vạy và ăn mì tôm hết date bao tháng ngày không?Tôi ngồi thừ người ra và suy nghĩ về viễn cảnh tiếp theo của đời mình. Mới đc ăn cơm giờ lại tiếp tục mì tôm hết date, sao tôi chịu nổi.Đang hoang mang suy nghĩ thì thị kéo tôi ra ban công đĩnh đạc nói.- Em mua được chỗ đất mới này, một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa. Sáng sáng, chiều chiều mình ra chăm bón, tưới cho tốt tươi, chẳng phải thú vui lúc tuổi già sao?Thị chỉ tay vào nào là rau, nào là hoa rồi tiếp.- Chính vì ở chung cư nên mình mới phải mua đất và tận dụng chỗ ban công này chứ. Nào treo lên giúp em cái.Tôi vỗ tay vào tr…
Tôi là một học sinh của 1 trường nhỏ ở nông thôn nhà tôi cũng chẳng giàu và tôi cũng chẳng học giỏi nhưng ở đâu đó trong cái tôi có 1 điểm nào đó bí ẩn , kì dị mà tôi ko nhận ra được.Năm lên 14 tuổi tôi được lớp đặt tên là bà mẹ thiên hạ,có tên gọi tắt là "loa loa" vì cái tính nhiều chuyện chuyện j cũng biết nên bọn chúng rất nể..Còn thằng bạn thân tôi là "kimochii" Thân nhau khi nào chẳng biết vì cậu ấy cũng có những nét tương đồng như tôi hiểu ý tôi vag lại còn quan tâm tới tôi ,nhưg năm lên lớp 10 cậu ấy chuyển nhà lên thành phố ở bởi tính chất công việc ba nóTôi yêu thằng bạn thân, yêu nó thật sâu thật nặg tình càng ngày 1 dồn nén lên dường như ko có kết thúc, nghe thật buồn cười vì tôi là con trai tại sao lại yêu con trai mà ko yêu con gái..Tôi tự hỏi và trả lời mà cũng chẳng biết trả lời ra sao nên hôm nay viết truyện với cái tiêu đề là: "Yêu anh"Truyện tuy ko hay nhưng mong các bạn theo dõi và đọc và kb nếu như ko hài lòng thì comment, mình sẽ sữa lại nha thank!…
Cái gọi là tình yêu, cái gọi là nhân sinh, rốt cuộc hẳn là như thế nào một cái bộ dáng Một người sinh hoạt 30 vài năm, nàng trả lời không được vấn đề này, ăn cơm, ngủ, kiếm tiền, . . . Không phải là như thế này sao, 3 thiên là như thế này, 30 thiên là như thế này, 300 thiên còn có thể là như thế này Có lẽ đến thế giới này sẽ có sở bất đồng đi, dù sao có này đó cái gọi là người nhà Nàng khả để bảo vệ bọn họ, có thể cho bọn họ quá ưu việt cuộc sống, có thể cho bọn hắn báo thù rửa hận Nhưng là cái gọi là tình yêu, cái gọi là nhân sinh, đến tột cùng hẳn là như thế nào một cái bộ dáng. . . PS: Chính là một cái cô độc tịch mịch ích kỷ quán nữ nhân ở nam nhân cùng người nhà quan tâm cùng yêu trung học hội yêu cùng bị yêu chuyện xưa, nữ chủ vốn định lui tẫn kiếp trước duyên hoa làm đơn giản bình thường nhân, nề hà thành yêu nhân hòa người nhà, từng bước một biến thành tam quốc sau lưng thao bàn thủ chuyện xưa. Nam sinh tử, Tiểu Bạch văn, chậm nóng, sủng ái văn. . . . . Cho tới nay đều muốn lập một cái xinh đẹp chuyện xưa, cấp mọi người một chút yêu gợi ý cùng dũng khí. Đối với tình yêu, hy vọng các ngươi có thể tin tưởng, ít nhất, không cần như vậy sớm tan biến. Nội dung nhãn: xuyên qua thời không bố y cuộc sống trọng sinh Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: lý hựu nhiên, tần thư mạn, thanh thiên chiếu, triệu tử kiệt ┃ phối hợp diễn: hàn vận, ┃ cái khác:…