Sen Nở Bên Hồ Sương Tịch Mịch Gác Trăng Người Quán Bóng Phù VânDẫn: Những năm tháng ấy chẳng cần quá đỗi rực rỡ, mùa hoa qua nở rồi tàn, chiều nắng nhẹ phủ mái hiên, trang sách dở theo làn gió mỏng, tách trà uống cạn vẫn còn dư hương. Trà dư, hoa nở, một đời an nhiên.Nhân vật chính: Chiêu Thánh công chúa, Ngự sử Đại phu Lê Tần. Bối cảnh: Kì đầu Trần Thánh Tông đến đầu Trần Nhân Tông.…
Lần đầu tiên Mộc nhìn thấy Lâm là khi sang Nhật du học. Gương mặt của vị thầy giáo hướng dẫn du học sinh Việt Nam này với anh trai cô cực kì giống nhau, nếu không phải biết bố mẹ chỉ sinh có hai người con là cô và Trình thì có nói bọn họ là hai anh em sinh đôi Mộc cũng tin. Tuy nhiên sau khi bình tĩnh lại cô đã ngay lập tức cảm nhận được sự khác nhau giữa hai người. Nếu như phong cách và khí chất của anh trai cô luôn toát lên vẻ không đứng đắn thì Lâm lại mang đến sự trầm lắng, nhã nhặn, đôi khi lơ đãng lại có thể khiến cô cảm nhận được sự lạnh lùng nguy hiểm. Thời gian qua đi, quan hệ giữa hai người luôn là sự mập mờ không tài nào chọc thủng đi lớp màng mỏng manh ấy.Cho đến ngày nghỉ phép về nước, anh trai đến đón cô về nhà. Hai người đàn ông trông rất giống nhau, gặp nhau lại không có gì là vui vẻ.Thế rồi cả hai người đột ngột biến mất. Một tuần sau, anh trai xuất hiện trước mắt cô, cả người toát lên điên cuồng vô cùng đáng sợ. Tuy nhiên rất nhanh sau đó đã điều chỉnh tâm trạng mang cô đi dạo quanh thành phố trước khi quay về."Gỗ hoa, không phải bất cứ bài thơ nào cũng có thể tùy tiện đọc lên đâu."Âm thanh lạnh lẽo của anh trai khi nói ra những lời này làm cho Mộc cảm thấy rùng mình. Rốt cuộc, sau tất cả mọi chuyện, cho dù là biết rõ bản thân bị lợi dụng, cô cũng phải cắn răng theo lao để tìm ra chân tướng năm xưa bị che giấu...…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Lấy cảm hứng từ cuộc đời của vị nữ đế có số phận bất hạnh duy nhất trong lịch sử Việt Nam, Lý Chiêu Hoàng. Do hoài niệm về những thăng trầm của lịch sử, bởi những câu chuyển xưa, thành cũ, cùng mảnh tình khuất chứa đựng cả tâm hồn thơ ngây, mảnh tình khuất ấy chứa biết bao nỗi bồi hồi xúc cảm, bởi giọt nước mắt giai nhân, mảnh tình khuất ấy quẩn quanh dấu chân quân tử. Tôi xin mượn đôi lời của vị nữ đế ấy, giúp nàng kể lại mối tình tơ, họa lại thời khắc vàng son trong từng trang sử Việt.Trần Cảnh có từng yêu Chiêu Hoàng không? Nửa đời sau của Chiêu Thánh, nàng có đôi chút tình cảm nào cho Lê Tần không?"Là ta đã phụ nàng, Thiên Hinh..." Trần Cảnh." Biên cương nghìn trùng cách trở, ta vẫn sẽ dõi theo bóng hình nàng." Lê Tần." Trở về trong tình cảnh này hay sao?" Chiêu Hoàng----🍀🔊🔖Theo dõi thêm nhiều thông tin mới tại fanpage của tác giả (tên fanpage: Thăng Long Ngày Trở Lại) Link fanpage https://www.facebook.com/profile.php?id=61562582035806&mibextid=ZbWKwL…
Dũng khí🍀Tác giả: Ớt 🌶️🍀Nhân vật: Trần Vũ x Cố Ngụy🍀Thể loại: Cảnh sát x bác sĩ, đô thị, oneshot🍀Em yêu anh. Chẳng sợ biển người chen chúc. Dùng hết dũng khí cuộc đời này. Chỉ muốn gần anh thêm một chút.Bác sĩ Cố, đồng ý lấy em nhé. Dù có trải qua bất cứ điều gì đi nữa, hãy cùng nhau trải qua, cùng nhau hạnh phúc đến già…
Tác giả: Châu SaTrời xanh, mây trắng, gió nhè nhẹ thổi.Chiếc váy trắng tinh khẽ tung bay theo từng cơn gió.Cô ngước nhìn bầu trời xanh trong vắt, miệng khe khẽ hát, trên môi vương nụ cười.Thế giới thật tĩnh lặng, cô nhớ đến khuôn mặt anh, nhớ nụ cười rạng rỡ, ấm áp như nắng.Nhưng nụ cười đó không thuộc về cô.Hạnh phúc của anh không có cô.Hình ảnh cuối cùng xuất hiện trong trí nhớ là bóng lưng lạnh lùng, tuyệt tình của anh vào ngày ly hôn.Cô sai rồi. Cô không nên ép anh ở bên cô. Cô lại nhoẻn miệng cười, nụ cười bi thương mà chua xót. Cô nghe có người gọi tên mình:"Tịnh Hy, xin em....đừng buông tay...Tịnh Hy....."Tiếng nói đó sao thê lương và tuyệt vọng đến thế. Cô cố gắng quay đầu, nhưng cơn đau ập đến khiến cô đau đớn. Ngón tay giật giật nhưng không đủ sức để nhấc lên che đi ánh nắng chói mắt.Cô cảm nhận sự sống đang dần trôi khỏi cơ thể, nghe thấy tiếng hít thở của mình dần trở nên nặng nề. Đâu đó trong không gian vang lên những câu hát nghe nao lòng. Một giọt nước mắt trong suốt trượt qua đôi mi nhắm lại, lăn xuống và biến mất vào lớp tóc mai.Cô nằm đó, chiếc váy trắng tinh điểm xuyết những giọt máu đỏ tươi, trên môi là nụ cười đằm thắmNếu thời gian quay trở lại,Ngày anh và em gặp nhau,Em vẫn sẽ yêu anh từ ngay phút giây đầu gặp gỡ.Nắng vẫn rực rỡ, gió vẫn dịu dàng.Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên.Mãi yêu anh như thuở ban đầu.Lần đầu viết. Có gì sai sót mn bỏ qua nhé…
"Aaaa...Lumineee... Lumine... Tại sao?... Tại sao mà...em... Ai đó làm ơn.. Nói đi! Tại sao????!!!"Than khóc, tiếc nuối, rên rỉ đó là những mĩ từ có thể miêu tả tâm trạng đại đa số người tham dự lễ viếng tang hôm nay của em, Lumine.Bạn bè, thầy cô, hàng xóm không thể tin được đứa trẻ chăm chỉ, ngoan hiền, tháo vát như em lại ra đi ở độ tuổi còn quá trẻ như thế. Họ khóc cho em, khóc cho thanh xuân chưa qua, khóc cho hoài bảo còn dang dở, khóc cho tương lai rạng rỡ phía trước. Nụ cười ấm áp tựa ánh mai hồng, đôi má đỏ hây hây, cặp mắt long lanh thuần khiết giờ chỉ còn là kí ức của ngày hôm qua.Trừ anh, Scaramouche. Đã vài ngày trôi qua, xác em đã được vùi lấp bởi đất và hoa, ảnh thờ em đặt ngay ngắn trong phòng, anh trai em sáng nào cũng đều đặn thay hoa, thắp nhang cho em, cầu mong linh hồn em được an nghỉ. Tại sao anh vẫn không đến thăm em?(...)Scaramouche lặng người, ánh nhìn đăm đăm vào màn hình, cổ họng nghẹn lại. Scaramouche nhớ rằng trước đây bạn bè anh có kể về ứng dụng Time Travel Letters, một ứng dụng được mọi người sử dụng nhằm gửi gắm tâm tư của người gửi đến tương lai thông qua e-mail. Họ sẽ đặt địa chỉ người nhận, hẹn ngày nhận thư và sau đó lá thư sẽ xuất hiện vào đúng ngày đó. Một công cụ thông minh giao tiếp giữa quá khứ và tương lai."Thì ra đây là sự trả thù của em sao? Em tàn nhẫn thật đấy" - Scaramouche lẩm bẩm…
🌵 Wallpaper - tự design !!!🌵 Những tâm sự, những yêu thương, những quan tâm,... - dành cho EXO !🌵 Ảnh được lấy từ Pinterest nên không biết nguồn của ai. Nếu ai biết thì cứ comment thể tớ thêm vào ^^🌵 Là nhiệt huyết, là tấm lòng, đừng vì những ý nhỏ mà gây thù cả đời !!!…