rhycap verNgày thứ mười tám sau khi nói lời chia tay, hoàng đức duy đề nghị quay lại với người yêu cũ.- chuyện chia tay nửa mùa, chia như không chia của hai bạn trẻ. Nếu bạn là một độc giả khó tính, vui lòng cân nhắc trước khi đọcwarning : lowercasechuyển ver đã được sự cho phép của tác giả: 95_neyu97link fic gốc:https://www.wattpad.com/story/291429358-%F0%9D%91%A1%F0%9D%91%8E%F0%9D%91%92%F0%9D%91%94%F0%9D%91%A2%F0%9D%91%98-ng%C3%A0y-th%E1%BB%A9-m%C6%B0%E1%BB%9Di-t%C3%A1m-sau-chia-tay…
Thể loại: hiện đại,kinh điển ngược văn, 1×1, tra công, ngược thân ngược tâm, BEHắn nhìn mọi vật xung quanh không rõ ràng - hắn thấy một người con trai ngồi bên góc tường đã cũ có nhiều bông tuyết rơi đầy, ánh sáng của điện thoại tắt dần, nhưng cũng không tắt đi những lời nhắn thoại của người nhắn để lại.Trái tim không nguyện đập kia rốt cuộc ngừng phập phồng, gương mặt bị tuyết trắng bao phủ lẳng lặng ngủ, khóe miệng vẫn còn vấn vương người nọ, nở một nụ cười hạnh phúc hoài niệm.Khóc à... Có một số lời nói, cứ thoải mái nói ra.Có một số cơ hội, cả đời chỉ có một lần. Nhưng lại không biết nắm bắt.…
Tôi tỉnh dậy trong thế giới của Lời Nguyền Ái Cuồng, một câu chuyện nơi nữ chính Serena Vale mang lời nguyền kỳ lạ-bất cứ người đàn ông nào ở bên cô quá một tuần sẽ phát điên vì yêu và sẵn sàng làm mọi thứ để chiếm hữu cô. Nhưng may mắn thay, tôi không phải nữ chính. Tôi chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt tên Lilian Moore, không có đất diễn, không liên quan đến cốt truyện chính.Vậy là tốt rồi. Tôi có thể sống một cuộc đời bình yên, tránh xa mọi rắc rối.Nhưng vì sao ánh mắt những kẻ kia lại dần chuyển hướng về phía tôi? Vì sao tôi bắt đầu thấy những dấu hiệu bất thường? Có gì đó không đúng... và tôi không thể cứ thế mà thoát khỏi câu chuyện này.…
Tác giả: Tiểu NhịThể loại: Fanfic, đam mỹ, luân hồi, HE.Pairing: Bác Chiến (Vương Nguyệt, Tiêu Dương)Văn án:Mỗi linh hồn trước khi bước vào luân hồi đều phải để lại trên tấm bảng gỗ trước cổng sinh tử một câu, rằng: "Đời này của ngươi, có lời nào còn giấu kín?"Vị tướng quân cầm bút, nét chữ rắn rỏi, mạnh mẽ như vung đao trên chiến trường: "Ngai vàng đó vốn dĩ là của ngài, ta thân là thiếp thân thị vệ, thề chết cũng phải giúp ngài giành nó về."Quỷ sai thấy hắn đặt bút xuống, giọng nói lạnh tanh như từ cõi xa xăm vọng về: "Ngươi đã viết xong?""Đúng."Sau đó quỷ sai vung tay, từng chữ từng chữ như cát, trôi khỏi tấm bảng gỗ rồi trở về với đất. Một lời giấu kín cả đời, cuối cùng cũng chỉ là cát bụi."Nếu không phải ta vì muốn ở trước mặt ngươi, chính tay mình kết liễu Vương Đình, ta đã sớm gieo mình xuống con sông nào đó mà chết đi rồi." - Nhiều năm sau, trước cổng sinh tử, cũng tại vị trí tướng quân năm xưa từng đặt bút, vị hoàng đế vung tay, nét chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa. Là nét chữ của đế vương, nhưng sao lại bi thương đến vậy.Hoàng đế nhìn dòng chữ từ từ biến thành cát rồi rơi xuống đất, nhập làm một với đám cát vàng bên dưới, trên gương mặt băng lãnh của ngài thoáng hiện nét cười dịu dàng: "Có phải năm xưa, ngươi cũng từng gửi gắm một lời cho ta?"Về với cát bụi cũng tốt, như khi nhỏ ta viết chữ không đẹp, ngươi cầm tay giúp ta đồ lại từng nét. Sinh ly tử biệt cũng tốt, không phải lại được bước đi trên cùng một cây cầu hay sao?…
Tác giả:Ngàn đại tiểu thậtTiến vào thế giới này chỗ, lạnh băng máy móc âm liền ở bên tai vang lên:"Hoan nghênh đi vào tử vong trò chơi "Diệt" cửa thứ nhất. Phía dưới tuyên bố quy tắc trò chơi:""Thanh trừ -- nên phó bản sở hữu những người không phải người chơi."Trong bóng đêm quái vật rít gào muốn xé nát dám can đảm xâm chiếm chính mình lãnh địa người xa lạ, mang tai thỏ mũ thanh niên tóc đen nín thở ẩn nấp chính mình thân hình, nhưng chẳng qua trong nháy mắt chút gào rống thanh liền biến mất hầu như không còn.Thanh niên ngẩng đầu nhìn lại.Chỉ thấy phấn phát thiếu niên treo không mà đứng, hắn phía dưới rậm rạp chồng chất vô số quái vật thi thể, thiếu niên cao cao tại thượng phảng phất thần minh buông xuống.Thần minh ánh mắt lạnh lẽo.---- hắn kia phiền toái ca ca, tựa hồ lại cho hắn ra một nan đề.3-1=05-4=0Truyền thuyết, đây là cái thắng lợi giả có thể thực hiện bất luận cái gì nguyện vọng trò chơi.Cuối cùng chính mình sinh mệnh cũng vô pháp vãn hồi bi kịch, không biết ở chỗ này có không tìm được như vậy một tia nhỏ bé khả năng?Đầu bạc chú thuật sư kéo bịt mắt lộ ra cặp kia thương không chi đồng, tóc quăn băng vải tinh ở Yokohama mất tích, trọng lực sử bóng dáng sừng sững ở giữa không trung, tóc vàng cà phê phục vụ sinh cởi chế phục...... Bọn họ chỉ có một mục tiêu ----Tìm được ngày cũ kia đã qua đời người.Yare yare.Ở chuyện xưa chung mạt, phấn phát thiếu niên bị một đống lông xù xù sở bao phủ, thấu kính hạ đôi mắt mất đi thần thái.-- kia hỗn đản nhưng chưa nói quá...... Trò chơi này sẽ là cái…
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậuTác giả: Tang ỐcEditor: Lam Phi NgưSố chương: 144 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Dị thế , Ngọt sủng , Song khiết, Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , 1v1Thời An là cự long vực sâu cuối cùng trên thế giới.Vì quá buồn chán, cậu ôm đống tiền bạc châu báu của mình vui vẻ rơi vào giấc ngủ sâu.Năm vạn năm sau, Thời An cảm thấy mỹ mãn mở hai mắt ra.-cậu lại phát hiện tay chân mình đều biến thành hình dạng con người vừa nhỏ vừa ngắn.Cậu cúi đầu nhìn thân thể không biết sao lại thu nhỏ của mình, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh hang động trống rỗng của bản thân:"..."Thân thể to lớn mạnh mẽ của cậu đâu? Cái đuôi to của cậu đâu rồi?Quan trọng nhất là --- tiền bạc châu báu của cậu đâu mất rồi????????!!!!!Vất vả cực khổ tích trữ mấy vạn năm, ngủ một giấc lại về trước giải phóng.Năm 2202, xung đột giữa người và ma vật càng xảy ra kịch liệt.Phía ma vật tuy hùng mạnh nhưng loại ảo tưởng tung hoành ngang dọc đại lục ngày xưa đã dần dần biết mất.Thời An, con trai nhỏ Thời gia, năng lực giả nổi tiếng với ma lực bằng 0 ở học viện.Học kì mới vừa bắt đầu, một lần nữa đến kì kiểm tra ma lực.Thời An nhìn ba dụng cụ kiểm tra nổ tung trước mặt, vẻ mặt vô tội:"Úi! Mấy món đồ này chất lượng không được tốt lắm nhỉ?"Trong lúc huấn luyện thực chiến, ma vật cấp thấp đều chạy trối chết khi Thời An tới gần.Thời An nhìn chăm chú bóng lưng hận không thể bay lên của chúng…
Tác giả: 如此甚好Tình trạng nguyên tác: Hoàn 46 chươngTình trạng edit: Hoàn"Cùng chồng cũ tình một đêm kết quả bị giam lỏng trong tiểu khu. Chạm mặt 24 giờ một ngày muốn tránh cũng không tránh được ngượng ngùng. Trong tình huống này có nên tái hôn lại không? Online chờ gấp!"「Lời tác giả:Độc giả chỉ nhìn tiêu đề hoặc mới đọc chương đầu tiên có thể không nhận ra thiên văn này ngốc nghếch đến mức nào.Cụ thể là bao nhiêu ư? Sương sương 1823% đi?Khoảng khoảng đó.Mặt khác, lấy "tình hình dịch bệnh" làm đề tài thực sự chỉ để niêm phong cay đắng của bản thân, hoàn toàn không có ý định đùa giỡn một vấn đề nghiêm túc như vậy. Muốn dán nhãn lên những điều buồn khổ một chút ngốc nghếch vui vẻ mà thôi.」Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu!…
"gì chứ? đời nào tao lại thích quang anh?-"bé đã bao giờ rung động với tao dù một lần chưa..quang anh?"tên cũ : ai rồi cũng khóc vì tình .tên truyện đã beta .…
;mấy anh có biết cách tán lại người yêu cũ không ạ;;định cua lại chị đó à riki ?;;thằng nào hôm trước tuyên bố không bao giờ yêu chị ấy nữa ấy nhỉ ?;/𝒕𝒆𝒙𝒕𝒇𝒊𝒄//𝒍𝒐𝒘𝒆𝒓𝒄𝒂𝒔𝒆/started : 18/11/2021finished : 15/12/2021…
Không biết bằng một cách nào đó mà cậu Phác nhà ta lại đi yêu và kết hôn với người yêu cũ của mình được :>Dăm, tục, chửi bậy, ai không thích có thể kickback…
Tác phẩm: Xuyên nhanh chi nữ N hào muốn thêm diễnTác giả: Tàng Thanh TúcTác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuTác phẩm thị giác: Chủ côngTác phẩm phong cách: Nhẹ nhõmTác phẩm tiến độ: Hoàn tất (345 chương)Số lượng từ toàn văn: 1093653 chữTác phẩm tích phân: 188,135,120Nội dung nhãn mác: Tình hữu độc chung vả mặt ngọt văn xuyên nhanhTìm kiếm từ khóa: Nhân vật chính: Thường Tiểu Du, đại phản diện ┃ nhân vật phụ: Rất nhiều ┃ cái khác: Lại sảng lại ngọtRaw: novelid=6914120Published: 01/06/2022 - 20/01/2023…
- Có lẽ đã lâu rồi không ngủ với nhỏ nào nên mới trút hết lên mày. Lần gần nhất hắn ngủ cùng bạn gái cũ đã là hơn một tháng trước. Hôm đó vì không đạt đến cực đỉnh mà hắn mong muốn nên sau đó liền chia tay người ta. Tính ra từ trước tới giờ người khiến hắn đạt cực khoái chỉ có vài người, trong đó có cậu. Hắn lại tiếp tục nói đùa một câu.- Chết rồi! Khốn nạn như vậy sau này làm sao mà lấy vợ đây?Cậu cũng cười hưởng ứng theo câu nói đó.- Vậy thì sau này cứ xem tao là vợ mày mà trút hết lên tao đi. Hắn nhếch mép một cái quay sang nói với cậu.- Nhưng mày đâu có sinh được con cho tao!…