tác giả : Bắc ĐằngThể loại: xuyên không, huyễn huyễn, sủng, hàiNhân vật chính: Vân Khê, Long Thiên Tuyệt, Vân Tiểu Mặc, Hách Liên Tử Phong, Nam Cung Dực, Đông Phương Vân Tường......Tình trạng sáng tác: đã hoàn rồi *tung hoa*Độ dài: 707 chính văn và 12 phiên ngoạiDịch: QT và Google ca ca…
Tác giả:Cống TràThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Cổ đại Thể loại: xuyên không, điền văn Nhân vật chính: Hạ ViênSố lượng: 629 trang (không chia chương)Editor: hoacodat Converter: ngocquynh520 * Chú ý: mình chỉ cop sang đây để đọc.Mẫu thân xuyên không mà tới, phụ thân lãnh diện tài trí, ca ca cùng Long Phượng thai tinh nghịch quỷ quái, bảy đại cô tám đại di (dì) lắm chiêu, đó là đống dây mơ rễ má của Hạ Viên.…
Giới thiệu:Một cái Thuật Sĩ chi phối hết thảy chủ vật chất bên trong vị diện. Cường đại Thuật Sĩ có được dời sông lấp biển lực lượng khủng bố. Bọn hắn bắt Thần Linh, nô dịch Ác Ma, thực dân chi phối lần lượt vị diện, phồn hoa cường thịnh tới cực điểm, khai sáng lần lượt phồn hoa sáng chói, cường đại vô cùng Thuật Sĩ Hoàng Triều.Thứ tám Thuật Sĩ Hoàng Triều xuống dốc về sau, cường đại Thần Linh, tà ác Ác Ma, giảo hoạt Ma Quỷ, cấm kị Yêu Ma lần lượt khủng bố chủng tộc rục rịch.ADương Phong mang theo một cái người máy trí tuệ nhân tạo Hi Tộc xuyên việt đến nơi này cái chủ vật chất bên trong vị diện , dùng thân phận luyện kim của Thuật Sĩ, bước lên Thuật Sĩ chi lộ, truy tìm suốt đời ảo diệu.…
Tác giả : HuyếtThể loại: nội tâm, yêu thầm đến yêu thật, hiện đại. ĐoảnVăn án:Tiêu Nhan yêu một người. Mộng Uyển yêu một người. Khi Mộng Uyển biết. Cũng là lúc Tiêu Nhan làm ra những thứ không tưởng. Cuối cùng hai người sẽ ra sao?…
Tác giả đổi tên bộ này thành Thứ 138 Lần Gặp Được Ngươi glID=3132683Phần 2 từ chương 200 trở lên. Tác giả: Vạn Ngôn Bất Trị Nhất Khối Tiền Đệ 1 thứ chuyển sang kiếp khác, vai ác bị nữ chủ tức chết rồi;Đệ 2 thứ chuyển sang kiếp khác; vai ác bị nữ chủ đánh chết;......Đệ 138 thứ chuyển sang kiếp khác, tâm mệt vai ác tính toán đi theo nữ chủ hoà bình ở chung,Vai ác: Cốt truyện mau kết thúc, ngươi rốt cuộc thích cái nào nam chủ a?Nữ chủ: Ta khuynh mộ cùng ngươi.Vai ác:???Phật hệ vai ác cùng vô địch nữ chủ không thể không nói chuyện xưa.Bổn văn với 2019 năm 12 nguyệt 20 ngày nhập V, hy vọng đại gia tiếp tục duy trì.Tag: Cường cườngTrọng sinhTương ái tương sátVườn trườngTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Không cần trông cậy vào đặt tên phế; ┃ vai phụ: Không cần trông cậy vào đặt tên phế; ┃ cái khác: Không cần trông cậy vào đặt tên phế; Một câu tóm tắt: Buông ra nữ chủ để cho ta tới…
Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, đa phu nhất thê, nữ tôn, HETình hình là vào một ngày đẹp trời, khi Vân Hiểu Nguyệt mở cửa, lập tức hứng ngay một ám khí, chiếc tất khá là bốc mùi đó khiến nàng ngửa cổ ngã xuống cầu thang, và xuyên không rất "kinh điển".Tình hình là nàng xuyên không vào thân xác Điệp phi vừa thất thân.Trong một cơn mơ, nàng gặp Vân Nhược Điệp - chủ nhân của thân xác này, sắp hồn phiêu phách tán, đáp ứng sẽ sống tiếp cho nàng. Nhìn linh hồn Vân Nhược Điệp tan vào hư vô, Vân Hiểu Nguyệt đã hứa rằng: "Cả đời này, tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ, cho dù là xã hội trọng nam khinh nữ thì thế nào? Phi! Bằng thủ đoạn của ta, ta nhất định có thể làm cho "Chơi đùa vạn bụi cỏ, một ngọn cũng không dính thân!" Ta đã đem mĩ nam trong thiên hạ ra làm thú chơi đùa, ai có thể ngăn cản? Bất quá, muốn cho ta gả, tuyệt đối không thể!"Ài, nếu Vi Tiểu Bảo thật sự sống lại, ắt cũng phải nghiêng mình kính cẩn cúi đầu. Hắn có 7 bà vợ như hoa như ngọc, còn Vân Hiểu Nguyệt nàng có 1, 2, 3, 4, 5...lên đến một số gồm 2 chữ số, ngọc thụ lâm phong, mĩ nam trong thiên hạ đều quy tụ ở hậu cung của nàng.Cuộc chơi đùa ấy có lẽ sẽ chẳng bao giờ kết thúc...Đọc "Tuyệt sắc yêu phi", để biết được chữ "yêu" thật sự là như thế nào nhéP/s: Post lên đây để đọc cho tiện ☺…
Nguồn QT: WikidichTấn Giang VIP 03/03/2020 kết thúc. Văn chương tích phân: 433,054,976Tô an đã ở mạt thế giãy giụa mười mấy năm, cùng tang thi hoàng đồng quy vu tận loại này anh hùng cách chết còn tính không tồi, tô an tính toán nhắm mắt lại như vậy an giấc ngàn thu.An giấc ngàn thu cái quỷ.Lại lần nữa mở mắt ra, tô an phát hiện chính mình về tới mạt thế trước, còn biến thành một cái người khác trong miệng mềm yếu khóc chít chít tiểu bạch kiểm, gì bản lĩnh không có liền mặt đẹp cái loại này.Tô an chỉ nghĩ ngửa mặt lên trời cười dài!Tiểu bạch kiểm hảo tiểu bạch kiểm diệu, tiểu bạch kiểm chỉ dùng cá mặn sảng.Sau đó...... Tô an phát hiện thế giới này nghiêm khắc tới nói cũng không phải mạt thế trước, nó cũng đang ở trải qua mạt thế.-- sở hữu sinh hoạt tài nguyên chỉ có thể từ trong trò chơi đánh quái rơi xuống cái loại này mạt thế.Tô an nhìn trước mặt cái này cưỡng chế toàn dân tham dự trò chơi, mang theo đầy mặt lệ khí đi vào, hơn nữa biết được trong trò chơi quái là tang thi.-- lại là các ngươi! 【 tử vong xạ tuyến.jpg】Lại sau đó --# tân nhân một đêm đăng đỉnh ## làm tang thi đều sợ hãi nam nhân #Trò chơi cùng hiện thực, tất cả đều bạo.Tag: Xuyên qua thời không mạt thế sảng vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tô an ┃ vai phụ: Đồng đội, tang thi…
Tác giả: Tần Nguyệt Bí MộngThể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên HiệpTình Trang: FULL-----o0o-----Một đôi thiên nữ - thiên ma, vì khối tình si mà khổ ải luân hồi ba kiếp. Chốn nhân gian, có người chỉ vì mất đi hồng nhan tri kỷ, một đêm đã bạc mái đầu.Tan mộng mười năm, tâm đầy oán hận, chàng xả thân nhập vào ma đạo... Gặp lại người xưa, lòng chìm trong mơ, nàng ngu ngơ lạc lối sai tình. Ái tình chân chính, nhưng đầy đau thương. Cuộc đời khổ ải, lệ khóc vì ai?Ruột đứt từng đoạn, mất cả nửa cuộc đời, nhưng ... không oán thù ... không hối hận! Một thanh ma kiếm, chém đến vạn trượng trời cao, để lại xương khô muôn đống, Một cỗ ma đao, đánh khắp phù thế trần ai, chém sạch vạn đoạn tình li. Kiếm chỉ tam giới, vì trời không dung, ta phải nghịch lại trời! Đao hỏi lục đạo, kiệu hoa phù phiếm, ai cùng ta tranh phong? Nhìn lại nhân gian, thành kiếm giả thiên đạo, rồi để được gì? Ân oán tình cừu của thế gian, người si nào hay biết? Dõi mắt nhìn trời cao... hứng gió mát ... hút cho hết mây gió ấy vào lòng. Sống, Yêu và Hạnh Phúc, chỉ là sự trải nghiệm! Nếu không, tại sao Thiên ma lại nhắm mắt quay lưng, gạt bỏ ngoài tay bao nhiêu hồng nhan mỹ nữ trong thiên hạ? Nếu không, Bàn Cổ khi hết thiên mệnh, sao lại tiến nhập nhân gian làm bách tính bình thường? Tất cả... tất cả... đều là để trải nghiệm! Và đọc từng câu chữ hào hùng nhưng đầy đắn đo khúc mắc do tác giả Tàn Nguyệt Bi Mộng viết ra âu cũng là một sự trải nghiệm đầy sinh động nữa vậy. ----oxo----~~enjoy~~…
VĂN ÁNLần đầu tiên: cậu chỉ là mang hợp đồng đến mà thôi, lại bị hắn hạ dược, hắn mang theo cười lạnh nhìn cậu đau khổ giãy dụa dưới sự khống chế của dược vật. Lần thứ hai: hắn lạnh lùng yêu cầu cậu cởi quần áo ra... Hắn chẳng qua đem cậu trở thành công cụ phát tiết, mà cậu, chỉ có âm thầm chịu đựng. Lần thứ ba: "Anh muốn thế nào mới có thể buông tha tôi?"Khóe miệng hắn gợi lên nụ cười ma quỷ, tay xoa bụng cậu, "Mang thai đứa nhỏ của tôi.... Sau đó bị tôi giết chết!" Trong mắt hắn hiện lên tàn ác cùng hàn quang, bàn tay nặng nề bóp chặt bụng cậu. "Nếu như em giống như cô ấy chết đi, anh có thể buông tha cho em không?" Tay cậu vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, nhìn làn xe cộ qua lại không dứt."Chết? Quá tiện nghi cho cậu! Tôi muốn cậu sống không bằng chết, muốn nhanh được giải thoát như thế, không dễ dàng như vậy!" Ánh mắt hắn tức giận, khóe miệng mang theo vẻ cười lạnh. "Thực mệt mỏi..." Đáy mắt cậu một mảnh thoáng lạnh, "Thật xin lỗi, em ko thể làm cho anh quên đi hận thù. Thật xin lỗi, không thể để cho anh hành hạ đến tận hứng. Thật xin lỗi, em không cách nào khống chế mình, em yêu anh...." Nói xong, thả người ngã vào làn xe đang chạy. "Xuy -" thanh âm chói tai phá vỡ sắc trời ảm đạm...…
Ngôn tình, trọng sinh, cổ đại, sủngTrạng thái : fullAi cũng biết rằng Phủ Trấn Quốc công chính là dương thịnh âm suy, đến đời của Giang Diệu, một phòng tất cả đều là nam nhân.Tam phòng mà chỉ có một vị nữ nhi duy nhất xuất ra từ đại phòng tên là Giang Diệu, trên nàng có 3 ca ca ruột và 7 đường huynh.Nàng chính là hòn ngọc quý trên tay họ, từ nhỏ thích gì được nấy, ai bắt nạt nàng thì đúng là gặp phải tháng xui xẻo.Sau khi lớn lên, tiểu nữ nhi phấn điêu ngọc mài ngày xưa đã bị Tuyên Vương Lục Lưu bắt về nhà "ăn".Tuyên Vương sát phạt quả quyết, quyền khuynh triều chính, Giang Diệu cảm thấy, chính mình gả cho hắn có thể nghênh ngang mà làm chuyện xấu. Đoạn trích nhỏ:"Tuyên Vương: Sinh một đứa nhỏ, bản vương cõng nàng điGiang Diệu: vậy nếu ta sinh 2 đứa nhỏ thì có thể "cưỡi" lên cổ chàng sao?"- Nữ chính: bề ngoài giống con thỏ nhỏ, nhưng nội tâm hung tàn, tuyệt đối không bao giờ để mình chịu thiệt.- Nam chính: mạnh mẽ, phúc hắc thâm tình, đối với nữ chính chỉ có sủng ngọt và ngọt (*^◯^*)Nhân vật chính: Lục Lưu và Giang Diệu…
Thể loại: Trùng sinh, sủng - sủng - và sủng. Hình tượng thê nô chính hiệuTác giả: Huyền Nhai Nhất Hồ TràNàng vốn là trưởng nữ của Tể tướng, thế nhưng lại bị phụ thân ghét bỏ, từ nhỏ đã nhấm nháp mùi vị bị ghẻ lạnh;Nàng vốn được gả cho Thái tử đương triều, không ngờ mẹ kế hãm hại phải gả cho Vương gia ngốc nghếch;Vốn muốn tùy ngộ nhi an * cả đời, nào ngờ nàng vẫn bị ám toán khiến hương tiêu ngọc vẫn ** ở hai tám cái xuân xanh.(*) tùy ngộ nhi an: ở đâu thì yên đó.(**) hương tiêu ngọc vẫn: hương tan ngọc nát - chỉ cái chết của người đẹp.# 1:Ha ha, con cọp không phát uy, thật sự coi nàng là mèo bệnh? Cho dù chết, nàng cũng muốn kéo xuống mấy đệm lưng!Trước khi chết, nàng thề nặng: nếu như có kiếp sau, có thù báo thù, có oán báo oán.Trời cao chăm sóc, làm lại cuộc sống, nàng không kiêng nể gì, phát huy bản tính cuồng vọng đến tận cùng.Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia.Lại nắm tay Vương gia ngốc lần nữa, phụ xướng phu tùy -Lật đổ Thái tử, Phế truất Tể tướng,Nâng đỡ Tân đế.# 2:Mọi việc hài lòng, tướng công thương yêu, vợ chồng hòa thuận, cuộc sống mỹ mãn, nàng lại dần phát hiện...Nàng nhìn Vương gia tướng công có vẻ đầu chứa nước, giống như không phải ngốc như vậy?Trích lời Vương gia ngốc:Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!…
Tác giả: Hạ Nhiễm TuyếtNam nhân từ phía sau mang ra một tờ giấy ném ra trước mặt nữ nhân, nữ nhân hai tay run run cầm lấy, vừa nhìn thấy, mắt rốt cuộc không nhịn được trào lệ ra ngoài. "Vì cái gì, vì cái gì muốn ly hôn?" Cô khóc, không cuống cuồng, cũng không gạn hỏi. Âm thầm như tự nói với chính mình. "Y Y mang thai con của tôi, tôi không thể nào để con của mình là con ngoài giá thú được." Nam nhân vô tình nói, từ trên cao nhìn xuống gương mặt rơi đầy lệ của nữ nhân, con ngươi đen hiện lên tia do dự, cuối cùng trầm tĩnh lại. Nữ nhân cầm tờ đơn ly hôn trong tay, bị ánh mắt bức bách của nam nhân, bàn tay cô run run, thậm chí, ngay việc cầm chiếc bút cũng khó khăn, viết xuống những dòng chữ ngoằn ngoèo khó coi. Đi ra khỏi cổng lớn, cô chỉ xách theo một chiếc vali nhỏ, tay nhẹ nhàng vỗ về bụng mình,"Thực xin lỗi, cục cưng, là mẹ vô dụng, không làm cho cha con yêu mẹ được." "Đem con đưa cho tôi." Nam nhân nghiêm mặt, lạnh như băng nhìn nữ nhân ôm đứa trẻ đáng yêu ở trong lòng. Toàn thân không ngừng run run. Nữ nhân ôm chặt đứa nhỏ ở trong lòng, lui về phía sau. Miệng cô không ngừng liên tục nói. "Không phải, nó không phải con anh, nó là của tôi, của tôi." Khi tôi yêu anh, anh không thương tôi, để đến khi anh yêu tôi, tôi đã không còn yêu anh. Lúc ấy, anh muốn tôi ra đi, tôi đi, nếu, anh muốn tôi trở về, thật có lỗi, đã đi xa rồi, trở về không được.…
Chậm rãi tiên đồ - Tuyệt Thế Tiểu Bạch Nguồn tangthuvien Cv nothing_nhh ta tạo bài này để tiện cho ta đọc offline trên ĐT thôi. SR TTV và bạn CV vì ta chưa hỏi ý kiến trướcVăn án:Trước giả vân: hết thảy phồn hoa giai mây bay, phàm ta sửa giả, sửa đến bờ đối diện, mới vị chính đạo.Ngu dốt như nàng nhiều lần trải qua ngàn năm gian khổ mới đủ giật mình.Tiên lộ từ từ, dữ dội tàn khốc, cho dù từng kinh tài tuyệt diễm, quang hoa thêm thân thì tính sao, đến không thể trường sinh bờ đối diện, còn không nếu thường thường thản nhiên sơn dã bên trong làm một gã tiêu diêu tự tại mãng phu.Thông tục bản:Một cái sỏa nữ nhân bị nhất siêu cấp lớn "Cơ duyên" tạp miệng phun máu tươi, toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa cách thí, năm trăm năm tu vi tẫn hủy, linh tư bị sửa.…