Viết về những vui-buồn-hờn-giận mà Phạm Hương và Lan Khuê phải trải qua khi đã thuộc về nhau... Và chắc chắn, không thể thiếu được chữ "Ghen"- yếu tố quan trọng để hai người nhận ra mình yêu người kia biết nhường nào...…
Phù Vân - thứ nữ gia tộc nhà họ Lê, một dòng họ quyền thế bậc nhất kinh thành Thăng Long, có sức ảnh hưởng mạnh mẽ được truyền qua bao đời. Gia đình nàng vốn đã từng rất đỗi hạnh phúc, êm đềm và đầm ấm cho đến khi một bi kịch ập xuống... Mẫu thân nàng đã mất tích khi nàng chỉ mới lên hai. Không, người hoàn toàn biến mất vĩnh viễn chẳng lấy một lời từ biệt nào... Không một ai biết tung tích, không ai rõ sống chết. Chỉ biết rằng người sẽ không bao giờ quay trở lại một lần nào nữa... Lưu ý: Tiểu thuyết hoàn toàn là tác phẩm hư cấu, mọi chi tiết đều không có thật trong lịch sử Việt Nam. Các nhân vật và sự kiện trong cốt truyện đều là sản phẩm từ trí tưởng tượng cá nhân. Tiểu thuyết dựa vào bối cảnh và được lấy cảm hứng từ triều đại Hậu Lý ( 1010-1225 ). Tiểu thuyết có đề cập đến một số yếu tố y học cổ truyền, tuy nhiên, xin lưu ý tất cả các phương pháp đều chỉ mang tính chất tham khảo, tuyệt đối không áp dụng các phương pháp có trong cốt truyện nếu không có hướng dẫn chuyên môn. Đây là tiểu thuyết đầu tay của mình, rất mong nhận được sự đón nhận và những góp ý chân thành về sai sót của mình dưới bình luận để mình có thể hoàn thiện hơn trong quá trình sáng tác! Xin chân thành cảm ơn!…
--- Một người là giang hồ Đất cảng, còn một người là tiểu thư Sài thành đài các. Hai số phận, hai gia cảnh khác biệt đã đẩy họ tới đau thương ly biệt. --- 5 năm sau vô tình gặp lại. Một người vừa mới chập chững bước vào showbiz, còn một người trở thành tổng tài của một tập đoàn giải trí lớn nhất nhì Việt Nam. Tình yêu một lần nữa có chớm nở giữa hai người họ? Hay sẽ có một người ôm mối hận, sợ tổn thương mà không dám mở lòng yêu thêm một lần nào nữa. Những cung bậc cảm xúc của tình yêu: ngọt ngào, nồng nàn, say mê, day dứt, đau khổ,... tất cả sẽ làm nên một câu chuyện tình yêu đầy màu sắc giữa Hương và Khuê.----1 sản phẩm của trí tưởng tượng--Author: Cáo C-lô…
Đây là tác phẩm thứ hai mình viết về Hương Khuê. Tác phẩm này có rất nhiều sai sót nên mình cũng mong các bạn bỏ qua cho mình. Mình chưa có kinh nghiệm viết tác phẩm nên vẫn còn nhiều sai sót. Nên mình mong có thể nhận được nhưng lời góp ý từ các bạn! Hãy comment cho mình biết nhưng sai sót của mình để mình sửa chửa. Và mình cũng rất mong có thể nhận được sự ủng hộ từ các bạn. Cảm ơn vì đã đọc mấy dòng này của mình!…
Liễu ơi, liễu à liễu còn nơi đấy.Liễu rủ, liễu tàn lời ca ai hay.Dương Liễu nơi hồ xuân còn động lại tiếng ngâm.Câu ngâm tình của ai ca, câu oán hờn của ai khóc.Người chờ một kiếp tình, dưới bóng một Tử Đằng.Người chết một kiếp tình, dưới bóng một Dương Liễu.Dương Liễu ở chốn xưa còn tiếng người ca ngâm.Ai đó ở chốn nào liệu còn nhớ thanh âm?"Liễu thanh ca" đơn giản là câu chuyện của họ, của những kẻ với đầy bí mật đem ẩn dấu chúng.…
"Trọng Khê Ngọ." Nghe được giọng nói mình ngày đêm mong nhớ hắn quay đầu lại, ánh mắt đau xót xen lẫn vui mừng khó nói. Hoa Thiển nằm trên giường hơi thở yếu ớt, sắc mặt nàng tuy xanh xao nhưng ánh mắt đã có thần. Khóe mắt nàng hơi ướt, gắng sức ngồi dậy dựa vào thành giường lạnh lẽo. Trọng Khê Ngọ ngồi bên giường từ đầu đến cuối nắm chặt tay nàng, chặt đến nỗi hắn sợ nàng sẽ thực sự biến mất thêm lần nữa. Hoa Thiển khẽ nhếch môi, "Chàng xúc động cái gì chứ, nằm mơ cũng không yên.""Từ giờ về sau, bất cứ chuyện gì ta đều sẽ cùng nàng đối diện." *Lưu ý: Mình viết fic này đơn giản vì muốn thỏa mãn đam mê do cái kết phim không như ý. Hi vọng các bạn đọc xong không vui thì bỏ qua đừng ném đá tội mình. Mình cảm ơn.…
Chỉnh trang lại váy áo cho Lan Quỳnh cẩn thận, Xuân ôm chiếc hộp gỗ theo sát phía sau nàng. Ánh mắt cô bé đượm buồn, môi khẽ mở như muốn nói gì đó rồi lại thôi. Lan Quỳnh quỳ trước chính điện cung Long Đức, nước mắt lăn dài trên má."Đại lễ đã thành, mong bệ hạ thương xót bề tôi đã khuất mà đưa bảo vật trở về chốn cũ, cũng để mọi thứ quay về nơi bắt đầu."Về lại nơi bắt đầu, dẫu có hóa thành cát bụi cũng là cát bụi của Đại Cồ Việt. ***Truyện được lấy cảm hứng từ thời vua Lý Thái TôngLưu ý:* Truyện lấy cảm hứng từ lịch sử , đa phần tình tiết và nhân vật là hư cấu.* Độc giả vui lòng không đánh đồng với chính sử, không xem truyện là tài liệu tham khảo.* Truyện không mang tính xúc phạm bất cứ một nhân vật lịch sử nào. Nếu có điều thắc mắc hoặc góp ý, mong bạn hãy gửi tin nhắn riêng cho mình nhé.…
Đây là lần đầu tui viết về HK mấy bạn ủng hộ tui nhaFic là của tui nhưng ko hẳn là của tui :3Vì đây là fic, tui sẽ viết nó hoàn toàn khác xa thực tế, kể cả tráo đổi thể trạng của cả hai nhân vật chính…
Nào Hay Xuân Mênh Mông, nguyên gốc Hán Việt là Bất Tri Xuân Dĩ Quy, là một câu trong bài Xuân Hiểu của Trần Nhân Tông.Xuân hiểuThuỵ khởi khải song phi,Bất tri xuân dĩ quy.Nhất song bạch hồ điệp,Phách phách sấn hoa phi.(Ngủ dậy mở cửa trôngNào hay xuân mênh môngCó một đôi bướm trắngVỗ vỗ cánh vờn bông)Fanpage: nào hay xuân mênh mông. Bản audio mn lên youtube gõ tên truyện là ra.…
Một câu truyện giả tưởng được lấy cảm hứng từ lịch sử. Truyện chỉ mang tính chất viết cho thỏa đam mê, không có tính chất dùng để tham khảo hay nghiên cứu. Truyện là giả thiết cá nhân. Không liên quan tới chính sử. KHÔNG đánh đồng với chính sử.Chuyện có thể sẽ có thể phản bội niềm tin và quan điểm lịch sử.Mình sẽ cố gắng bám sát chính sử và tham khảo các tư liệu lịch sử chính thống. Nhưng cũng sẽ tồn tại nhiều thiếu xót nên mong được các bạn góp ý để truyện hoàn thiện hinw. Mình xin tiếp thu các ý kiến góp ý thiện chí và hy vọng các bạn ủng hộ ạ!Chân trọng cảm ơn các bạn đã đón đọc !…
Vị hầu gia trẻ tuổi bị người đời tưởng rằng đã tử trận nơi chiến trường trong đại chiến Mông Nguyên lần 2. Thay tên đổi họ, làm một chức lệnh úy lục phẩm cỏn con tại miền quê xa kinh thành Thăng Long.Tiểu thư con nhà phú hộ, giỏi cầm kì thi họa nhưng lại không chịu ngồi yên chốn khuê phòng, nổi danh lộ Trường Yên với tài năng phá án xuất thần.Hai con người này tình cờ cuốn vào vụ án làng thêu đến điều tra ra bí mật đủ sức chấn động triều cương.1 câu chuyện viết theo hình tượng của Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản.*Đoạn trích: Sau ngày biết lệnh úy đại nhân là Hoài Văn hầu, Ninh Anh tìm chàng để nói lời cáo biệt. Hoàng tộc nhà Trần không cho phép kết hôn với người khác họ. Nếu muốn, chỉ có thể nạp làm vợ lẽ.Tuy rằng cô chỉ là con nhà phú hộ, nhưng cũng là lá ngọc cành vàng của cha mẹ, tuyệt đối sẽ không sống kiếp chung chồng.Lệnh úy đại nhân - lúc này phải là Hoài Văn hầu nhìn nàng với ánh mắt phẫn nộ,"Ngày đó, chính nàng là người đã trêu chọc ta trước. Chính miệng nàng nói rằng sẽ cưới ta về làm rể. Bây giờ nàng muốn qua cầu rút ván phải không?"Ninh Anh:"...."Chú thích:*lộ Trường Yên: thuộc Ninh Bình ngày nayMốc thời gian được viết trong truyện năm 1295, khi vua Trần Anh Tông mới lên ngôi được 2 năm.Toàn bộ ý tưởng đều là hư cấu.…
Truyện này là một ý tưởng mới mình tự nảy ra và muốn viết. Mình đã hoàn thành xong fic này. Mình sẽ đăng từ từ, sẽ không lâu đâu. Chúc các bạn có khoảng thời gian vui vẻ khi đọc nó. Hãy ủng hộ fic này của mình nhé!**LƯU Ý: Mọi người chịu khó đọc theo thứ tự số chap giùm mình ạ! Không biết lý do làm sao Wattpad tráo số chap của mình nên mong mọi người thông cảm và đọc đúng theo thứ tự chap ạ! Cảm ơn các bạn!…
Chào mọi người Au đã quay trở lại với một chuyện cover, mong mọi người ủng hộ nha 😆😆😆😘😘😘 _______________________________Giới thiệu sơ về chuyện nha 😁😁😁Cô là một cô gái lạnh lùng ,vẫn như hằng ngày cô đi đến công ty đón anh trai tan tầm , về đến nhà cô gặp một nhà ba người lạ đến hỏi cưới cô vì muốn mẹ vui lòng nên cô bắt buộc phải kết hôn với Chị . Chị là một Phạm Tổng của Phạm Thị cao ngạo cũng có đôi chút lạnh lùng, xinh đẹp với cái nhìn đầu tiên Chị đã thích cô và khiến cô rung động trước mình nhưng với bản chất đào hoa của mình Chị đã làm cô tổn thương... Liệu cuộc hôn nhân này sẽ vẫn tiếp tục, Cô sẽ tha thứ cho Chị ..... Mong mọi người ủng hộ fic này nha !!! cảm ơn mọi người... 😘😘😘Đã xin phép chuyển ver và cũng đã nhận được sự đồng ý của bạn Au fic này nha , cảm ơn bạn Au nhiều nha 😚😚😚…
✨Thể loại: Cảm hứng lịch sử Việt Nam, Hài hước, Yếu tố Logic ✨Truyện lấy cảm hứng từ lịch sử và các nhân vật, sự kiện có thật tuy nhiên các tình tiết trong truyện đều là hư cấu, vui lòng không đánh đồng với chính sử, truyện không có giá trị tham khảo về mặt lịch sử.💥chuyện níu về 1292 khi Trần Nhân tông còn trị vì những cuộc báo đời của Trần Thuyên ( Trần Anh tông) khi sắp lên ngôi…
Chớ tham ngồi mũi thuyền rồngTuy rằng tốt đẹp nhưng chồng người taChớ ham vóc lĩnh trìu hoaLấy chồng làm lẽ người ta giày vò.- Lời chèo cổ, trích "Những làn điệu chèo cổ chọn lọc", NXB Văn hóa thông tin, 2007 - Một vài lưu ý gửi đến bạn đọc:- Bối cảnh truyện là sản phẩm hư cấu, việc sử dụng tên gọi cung điện lẫn địa danh thời Lý-Trần hoàn toàn do người viết lười nghĩ tên mới và cảm thấy tên gọi các cụ đặt hay rồi, không cần phải biến tấu làm gì.- Tên các nguồn tư liệu tham khảo sẽ được viết tắt, chú thích tùy hứng.- Truyện được trình bày thành các đoạn dày chữ vì người viết không thích tách đoạn.- Đây là fanfic Tấm Cám phiên bản sân si, toxic, không khuyến khích các độc giả thích đọc ngôn tình cung đấu.- Tác giả viết đến đâu đăng đến đấy nên lỗi type và chính tả còn kha khá, sau khi truyện hoàn tất thì tất cả các lỗi này sẽ được chỉnh sửa lại.…
* Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử Việt, các chi tiết là sản phẩm của trí tưởng tượng.* Vui lòng không coi chính sử và truyện là một.* KHÔNG LẤY TRUYỆN LÀM TƯ LIỆU, TÀI LIỆU THAM KHẢO.* ĐỂ CÓ CÁI NHÌN CHÍNH XÁC VỀ CÁC SỰ KIỆN CŨNG NHƯ CÁC NHÂN VẬT LỊCH SỬ ĐỘC GIẢ HÃY TÌM ĐỌC NHỮNG TÀI LIỆU LỊCH SỬ CHÍNH THỐNG.* Mọi thắc mắc vui lòng liên hệ tác giả để được giải đáp. Tác giả: Chann DennCâu chuyện lấy bối cảnh cuối triều Lý đầu nhà Trần, gồm ba nhân vật chính Trần Cảnh, Lê Tần, Lý Thiên Hinh và cuộc kháng chiến chống quân Nguyên- Mông lần thứ nhất.Năm đó khi nàng khi Trần Cảnh đứng từ trên tường thành nhìn nàng biến mất sau cánh cổng lạnh lẽo hắn đã nói- Đại Việt Ta Thay Nàng Bảo Vệ…