HunHan [ 10102017]
Seoul ~~ Bắc Kinh…
Seoul ~~ Bắc Kinh…
như trên…
"nắng đã phôi phai, người đã chẳng còn bên cạnh."[đã hoàn thành]warning: lowercase copyright by sylvia © 2020…
Một căn bệnh quái lạ thường xuất hiện ở những đứa trẻ trong khoảng 6 đến 15 tuổi. Bệnh không lây nhiễm nhưng luôn mang đến một cảm giác mờ ảo, không chân thật. Tuy nhiên càng dấn sâu vago lại càng thích thú. Khi thoát khỏi căn bệnh, không có bất kì biến chứng nào để lại. Trong thời gian mắc bệnh cũng không gây ra bất cứ nguy hiểm gì, chỉ đơn giản là một loại thuốc ảo tưởng nặng thôi. Truyện có nhiều chi tiết ảo tưởng, ít chân thực, hoàn toàn hư cấu, đừng nhiễm. Tác giả cũng đang mắc phải triệu chứng này nhưng vẫn sống hoàn toàn khỏe mạnh. Nhớ ủng hộ!…
Một câu chuyện về thế giới mà ko biết đây là tiểu thuyết hay hiện thực nữa. Nói về một bé thụ xuyên vào một bộ tiểu thuyết. Nhưng nói xuyên thì cũng ko đúng vì cậu trở về thời học sinh của mình mà. Rốt cuộc câu chuyện này là như thế nào, mời các bạn đón xem tác phẩm đam mỹ của mình nhé !!!LƯU Ý : ĐÂY LÀ THỂ LOẠI ĐAM MỸ, VÔ MÀ BÌNH LUẬN KÌ THỊ LÀ TỚI SỐ NHÉ. MÌNH KO NGẠI TẠO NICK MỚI SPAM TIN CHỬI MẤY NGƯỜI VÔ DUYÊN ĐÂU Ạ. NÊN TRƯỚC KHI ĐỌC XIN HÃY CÂN NHẮC NHÉ, OKI…
Trên sân thượng toà nhà 29 tầng, X. Phu ngồi nhìn bầu trời âm u chuẩn bị đổ thêm một trận mưa tuyết. Sắc mặt đầy mệt mỏi, đôi mắt màu đỏ không hồn. Khẽ cười nhẹ, X. Phu cất tiếng hát :" Gió lạ kia ơiMau mau về đây Mang theo em cùng những ánh mây u buồn.... ".X. Phu đưa tay lên ôm ngực cảm giác đau đớn mà cô đã phải chịu suốt 2 năm qua. Cánh cửa phía sau bật mở, bóng dáng ng con trai bận quần áo xộc xệch, tóc rối bời do chạy nhanh, mồ hôi đầm đìa. Tay cầm đt đưa lên và nói :" Tìm đc rồi trên sân thượng "......…
_Sao cậu lôi thôi thế nhỉ?…
vague (eng): không rõ ràng, mập mờ, mơ hồ.based on true story.…
Việt Nam khắc trong tim một lời thề: dù bom rơi, dù đạn nổ, nó vẫn sẽ đến trường. Câu chuyện là hành trình học vấn của Việt Nam. Nó lớn lên trong khói lửa, với sách vở là thứ xa xỉ, trường học là căn hầm tránh bom, và giấc mơ học sinh rực cháy trong những mẩu nhật kí cất kỹ trong hộc bàn. Từ những ngày đầu tập đánh vần bên tiếng súng đến khi nhận tấm bằng tốt nghiệp đại học năm 54 tuổi, và có thể sau đó nữa. ___________🔴 NO SHIP, NO HAREM✨ Viết truyện này như một lời khuyến học. Bởi có những người, cả một đời chỉ mong một lần được ngồi trên giảng đường, cầm lấy sách vở mà học. Nếu có đủ hoà bình, đủ tuổi trẻ, và một mái trường, xin đừng bỏ phí điều thiêng liêng ấy.____________________By: • @Sunari(*'▽'*) on Wattpad • Cá Con 🐟 on fb(Bản quyền bìa ảnh và tác phẩm đều thuộc về tớ)⚠️‼️Truyện mang yếu tố lịch sử, tuy nhiên không phải chính sử và không liên quan đến lịch sử. Không có tính chất tham khảo, càng không xúc phạm hay động chạm bất cứ cá nhân, tổ chức nào, không thích vui lòng CLICK BACK‼️⚠️…
Như tiêu đề…
Rồi biết sau…
Vài mẩu tin nhắn của gyujin…
À hi hi....…
Liệu cậu có muốn lặn?Khi nơi đất mẹ đã quá nhiều bão giông?…
Vào mùa hè năm cô 17 tuổi ấy, cuộc sống của cô hoàn toàn thay đổi, đó cũng là lúc định mệnh cho hai người gặp nhau. Mùa hè năm ấy, khi cô còn đang chìm trong đau khỏi vì nhớ nhung mối tình đầu, anh đã xuất hiện trong cuộc sống của cô như một cơn gió thổi bay ưu phiền.Anh là cơn gió đem đến cho cô sự bình yên, thoải mái. Còn cô như một dòng nước nhỏ ấm áp từ tù sưởi ấn trái tim anh.Nhưng liệu tình yêu ấy có vượt qua được mọi thử thách, chông gai???…