trần đăng dương × phạm anh duy" ánh dương về muôn nơi với hoa rơi khắp trờiđi đâu người hỡi khi thơ ai nhẹ khơi?.. "!!OCC!!Vui lòng không mang đến trước mặt chính chủVui lòng không mang truyện của tôi đi đâu cảTất cả mọi chuyện xảy ra trong câu truyện đều không có thật. -HOÀN-…
Đam mỹ hiện đạiTác giả: L.T (Là tui, Linhtora or Linh Trần = ̄ω ̄= )Băng lãnh, độc chiếm công x bình phàm, tự ti thụ, ngược thân ngược tâm, HE.Tóm tắt: Thụ từng hiến mắt cho công rồi thầm yêu công. Công không yêu thụ, còn nghe người ngoài nghi ngờ thụ vì tài sản mà hiến mắt. Thụ không thèm giải thích, còn thừa nhận nên bị tống cổ ra đường. Thụ bị kẻ thù của công lợi dụng, còn có tình cảm với nó nữa. Về sau thụ được nó thay mắt cho, nhưng lại nghe nói công lấy vợ nên mò đến xem. Thằng đểu kia nó thấy, nó lôi thụ ra đánh, sau đó thụ bị tai nạn. Sau đó thì... dài quá ngại gõ lắm ^(oo)^ các bạn tự đọc thì rõ nhé! ≧﹏≦ Số chương dự kiến: chắc chưa đến 20 đâu = ̄ω ̄= ~ Có lẽ sẽ có xôi thịt đóa ~O(∩_∩)OXin tôn trọng tác giả, nếu các bạn muốn đem truyện đi đâu thì phải xin phép trước nha. •﹏• Nghiêm cấm chuyển ver!!!…
Tân mắc chứng nghiện hôn - một cơn khát không thể cưỡng lại, khiến môi anh luôn thèm muốn va chạm, khiến tim anh cháy bỏng mỗi khi thiếu hơi ấm. Chứng bệnh đã từng đẩy anh vào vực sâu chia ly, để lại vết thương ngấm ngầm dưới lớp mặt nạ lạnh lùng.Bước vào Tân Binh Toàn Năng, Tân gặp Sơn - người cùng phòng với đôi môi khiến anh phát điên. Sơn không chỉ là liều thuốc giải, mà còn là đồng minh duy nhất trong cuộc chiến cơn nghiện ấy. Nụ hôn của họ không chỉ xua tan cơn thèm, mà còn là một trận chiến nảy lửa giữa khao khát và kiểm soát, giữa đam mê và lý trí.Mỗi lần môi chạm môi, cả thế giới như ngừng lại, nhịp thở dồn dập, cảm xúc vỡ òa. Họ chơi đùa với lửa - hôn không chỉ để chữa lành, mà còn để chiếm đoạt, để đắm chìm trong khoái cảm không hồi kết. Nhưng khi ánh đèn sân khấu tắt, sự thật và cám dỗ bắt đầu lấn át. Liệu tình yêu có thể trở thành liều thuốc hay chỉ là thứ khiến họ càng say đắm đến mức nguy hiểm?Hãy thử đắm mình trong "Thắt Hôn" - nơi những nụ hôn không chỉ là cơn nghiện, mà là cuộc chơi đầy mê hoặc và ám ảnh.…
Minh Phúc của lớp 12 thấy kì lạ lắm,Hình như em thích bạn cùng bàn của em mất rồi, nhưng em đâu có thấy người ta đúng gu em, vậy mà em chẳng thể gạt đi hình bóng và cái tên người ta ra khỏi đầu mình - 3 chữ Phạm Duy Thuận.…
chủ yếu là Instagram về otp, hếtđăng 1 nơi duy nhất là Wattpad và không đăng ở bất kì nơi khácngày bắt đầu tác phẩm: T6 23/8/2024-------------------------ngày kết thúc tác phẩm: T7 16/11/2024…
Lần đầu dấn thân vào con đường edit, mong mọi người ủng hộ! VỊ LAI CHI BÁCH NHẬP HÀO MÔNTác giả: Ái Cật Bao Đích Bao BaoEdit+ Beta (Tự công tự thụ -.-): Thủy Tích Thanh ThanhThuộc tính: Tao nhã quý khí công x lãnh đạm ngốc manh thụVăn án:Dạ Vân Sâm từ nhỏ không có cha, trong hoàn cảnh gian khổ nhưng mộc mạc mà cùng mẹ lớn lên. Đến bảy tuổi, bỗng nhiên xuất hiện một phú hào bảo là cha cậu, vì thế bị mang đến trong một ngôi nhà hoa lệ, phú quý nhưng không chút tình cảm mà sống 11 năm. Năm Dạ Vân Sâm 18 tuổi bị chị cùng cha khác mẹ tính kế, buộc phải thay cô ta gả cho một nam nhân. Nghe đồn Cố đại thiếu gia Cố Duệ tuấn mỹ vô song, nhưng lại mắc căn bệnh "bất lực". Nhưng Dạ Vân Sâm vẫn quyết định phải gả cho nam nhân này. Tương kính như tân được một năm, một hồi ngoài ý muốn, Dạ Vân Sâm từ trên giường tỉnh lại. Nhìn bờ ngực xích lõa trước mắt, Dạ Vân Sâm ngơ ngác hỏi:" Không phải anh không thể... sao?"Cố Duệ bình tĩnh nhướng mày:"Lời đồn không thể tin". Nói xong, duỗi tay ôm Dạ Vân Sâm vào lòng:"Thời gian còn sớm, chúng ta tiếp tục".Bối cảnh truyện thuộc về tương lai, hôn nhân đồng tính được chấp nhận, nam tử có thể sinh bánh bao.…
Tác Giả: Tả Tự Đích NhânVăn Án: Nàng Ô Lạp Na Lạp Cảnh Nhàn Càn Long hoàng hậu Tại sao lại rơi vào thảm như vậy nhạt kết cuộc Chết rồi nàng cũng bởi vì oán khí quá nặng mà không có thể đầu thai Linh hồn ở Tử Cấm thành chung quanh du đãng nàng Mãi đến tận hơn 300 năm sau một ngày nào đó, bám thân vào một cái hiện đại nữ sát thủ trên người Cũng bởi vậy nàng học được các loại giết người kỹ xảo cùng hiện đại kiến thức Vốn vốn cho là mình đời này cứ như vậy trải qua liếm máu trên lưỡi đao sinh hoạt Ai biết vận mệnh bắt làm làm cho nàng Lại một lần sống lại Hơn nữa làm trở về đời thứ nhất Ô Lạp Na Lạp Cảnh Nhàn Cảnh Nhàn đem thế nào bắt đầu mình báo thù cuộc đời? Kính thỉnh chờ mong Cảnh Nhàn đạo diễn thanh xuyên vở kịch lớn Nội dung nhãn mác: Cung đấu sống lại kịch lịch sử Tìm tòi keyword: Nhân vật chính: Ô Lạp Na Lạp Cảnh Nhàn ┃ vai phụ: Càn Long Phú Sát Cao Tử Câm Lệnh phi Vĩnh Cơ Vĩnh Kỳ Tiểu Yến Tử Tử Vi ┃ cái khác: Báo thù hưng khoa học kỹ thuật chấn chỉnh lại Trung Hoa…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…