Hai con người không quen biết nhau. Họ như hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau cho đến khi hai đường thẳng ấy vô tình đi ngang qua nhau. Mỗi con người mỗi tính cách riêng ...nhưng... họ đã vô tình cùng lệch nhịp khi gặp nhau. Vậy họ đã làm như thế nào để dành lấy tình yêu này? Họ liệu có kết cục ra sao? Đích đến của tình yêu này là gì? Mời các bạn cùng đón đọc câu chuyện này nhé!…
Các công thức này là tui đi lượm lặt rồi đem tổng hợp ở đây. Tui có chỉnh thử cho mọi người xem luôn á nha. Ủng hộ cho tui nha.Ai mà muốn chỉnh ảnh mà lười thì có thể ib cho tui qua Wattpad nhờ chỉnh ảnh giúp cũng được vì dạo này rảnh rỗi quá không có việc làm í mà.Start: 1/1/2020End: .../.../....…
Chẳng biết nên coi là đoản hay không nữa :vTruyện nhảm dựa trên cuộc sống của em :vTên: Khủng bố, anh dám không?Tác giả : TakikoS ( Nguyễn Phương Thiên)Thể loại : Tự do, giống tùy bút xả tức trong lúc chơi game của tác giả :vEm còn bao nhiêu truyện dịch bỏ dở kia kìa. Tạm thời hết hứng -_-"Truyện này Đơ ro óp pu rùi nha :3 Chẳng ai thích cả nên em lười làm :3Các bác mang đi đâu kệ xác, chỉ là nhớ để lại cái tên tác giả ( để cả 2 càng tốt nha :'3 )…
Đây là một câu chuyện có thật, không có hậu. Chuyện xoay quanh mối tình đơn phương của một les kín dành cho cô bạn cùng phòng thời đại học. Toàn bộ nội dung chính là thực tế của bản thân mình, vì vậy, nó không được đẹp đẽ và hoàn mỹ như những truyện GL các bạn từng đọc. Đừng quá thất vọng nhé. Mình coi câu chuyện này như cuốn nhật ký nhỏ của mình, không văn chương hoa mỹ mà vô cùng chân thật. Mình viết nên nó, để sau này có thể đọc lại, coi như ôn lại kỷ niệm, nhớ về quá khứ một thời.…
Truyện thể loại : Ngôn tìnhNhân vật nam chính : Đông Triết ( Biệt danh : Bé tiểu thụ )Nhân vật nữ chính : Lee Trân ( Biệt danh : Mọi ng tự tìm hiểu trong truyện nhé )Thưa các anh các chụy rằng chuyện này k có cảnh nóng chỉ rằng cho nhg ng thiếu tình cảm yêu thương từ đối phương thôi ạ. Nên mong anh chụy thông cảm và ủng hộ bộ truyện này của em ạThank you so much***Chụt chụt…
đây là giả sử là giả các quốc gia sẽ được giữ nguyên và các sự kiện sự việc sau mốc 18h ngày 18/10/2020 sẽ thuộc vào giả sử và không có ý định gây kích động tất cả sự kiện là giả tác giả nhắc lạ quý độc giả lưu ýtất cả quốc gia được giữ nguyên kể cả tên nguyên thủtất cả chính sách sẽ được hiểu theo hướng tác giả tất cả có thể là giả nên không yêu cầu chứng minh sự thật TẤT CẢ LÀ GIẢ SỬ NÊN KHÔNG CÓ Ý ĐỊNH BÔI NHỌ HAY KÍCH ĐỘNG ĐỘC GIẢ LƯU Ý…
Tôi hỏi chú sâu xanhLá có gì để thích...?Chú sâu cười khúc khíchThích đâu cần lý do...?______________________Thích cậu ấy rất nhiềuĐợi cậu ấy rất lâuRồi nghe nói một câuThôi đừng thích tôi nữa..._______________________Yêu em như hoa yêu ánh mặt trời, như gió yêu mây_______________________Credit by @sunn1204love94…
Mamihlapinatapai (n.) được hiểu là "Hai người nhìn vào mắt nhau, mỗi người hy vọng rằng người kia sẽ tiến một bước tới việc mà cả hai đều ước muốn, nhưng không ai trong họ muốn là người tiên phong bắt đầu."---Những câu chuyện về những điều không thế nói kia. Về những kẻ ngốc nghĩ bản thân mình chỉ đơn phương người kia.---Nhân vật trong truyện là OC của tớ, nhân vật do tớ tạo ra, thuộc về tớ.---Tớ sẽ chia nhỏ ra thành nhiều trang, từng trang ấy sẽ rất ngắn, nhưng chịu thôi, ai bảo tớ lười.…
Thế giới bao la rộng lớn nhưng con chỉ muốn có tình yêu của mẹ.Trong vạn người đi ngang cuộc đời em, em chỉ muốn có anh.Cuộc đời Phương Kỳ Lâm chỉ mong muốn một lần được mẹ yêu thương,đươc cùng người mình yêu bước hết đoạn đường đời.Thế nhưng đời không như mong muốn của Kỳ Lâm....…
Câu chuyện chỉ đơn giản là nói về tình cảm đơn phương của một cô gái đối với một chàng trai. Một bản tình ca buồn do bốn con người làm nên. Một cuộc tình tay tư không bao giờ trở nên nhàm chán CÔ - người đã bị anh làm cho xoay chuyển cả cuộc đời và mang theo một hy vọng nhỏ nhoi dõi theo anh.ANH - một chàng trai tuấn tú, là người ban hi vọng cho cô và tự tay mình dập tắt nó.QUYÊN - cô nàng có vẻ đẹp thuần khiết. Yếu mềm khiến anh luôn bên cạnh và luôn muốn chở che MINH - bạn thân của cô, em trai của anh. Người luôn bên cạnh cô dù cô đã luôn hướng về anh.…
Đôi khi tự mình nhận thấy rằng yêu thương ấy vì cớ gì lại mong manh như cơn gió, hạnh phúc đó hà cớ lại theo gió mà bay...Đây là những mẫu chuyện góp nhặt từng mẫu cảm xúc buồn, tâm trạng khi nuôi hy vọng cho 1 tình yêu không hồi đáp.…
Mình là một người không giỏi viết lách, truyện này được mình viết dựa trên những gì có thật và đã xảy ra trong cuộc đời mình, về mối tình đầu, mối tình đơn phương, mối tình năm 17 tuổi... Bởi đây là tình cảm rất đáng nhớ đối với mình, mình muốn lưu giữ lại. Mình mong rằng những bạn đọc có thể cảm nhận được tất cả ý nghĩa và tình cảm của mình sau khi đọc xong câu chuyện. Cảm ơn tất cả mọi người!!…
Anh biết không? Những ngày tháng bên anh là khoảng thời gian đẹp nhất đối với em.Nhưng anh nào biết, nào để ý, xem đàn em này có đỏ chín mặt khi nhìn nụ cười anh không?Nhưng cũng không thể trách mình anh, em cũng đáng trách, trách tại sao mình lại yếu đuối như vậy?Đôi lúc, em lại mộng tưởng, mong rằng đây là một mối tình song phương.Nhưng mãi, nó vẫn chỉ là giấc mộng của kẻ nhát gan...Vậy chỉ mong một điều, mong anh vẫn cho kẻ nhát gan này viết nên những lá thư, những lá thư đơn phương."Gửi anh, Sư Tử.Gửi anh, những kỉ niệm của chúng ta.Gửi anh, nỗi đau lặng lẽ, nước mắt đã khô.Gửi anh, thanh xuân của em, lần đầu đơn phương.Gửi anh, tình yêu đơn phương - tình yêu không bao giờ nói.Gửi anh, lá thư đơn phương - lá thư không bao giờ gửi.Thân.Bạch Dương"~~~~~~~~~~~~~Cre ảnh: @Teamsweet_DRC By Boss of teamPlease enjoy my story. Love guy :3@LayLoiCuaNam on Wattpad.…
Truyện giải trí tự viết thôi ạ, mong mn ko toxic hay ném đá 😓-Tôi là Trịnh Trần Phương Tuấn.Mùa thu năm ấy, tiết trời se lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa sữa thoang thoảng, hoà quyện vào không khí của một buổi chiều muộn. Trường học đã vắng dần, chỉ còn vài nhóm học sinh nán lại trên sân, nói cười rộn rã. Những chiếc lá vàng rơi lác đác, nằm im lìm trên mặt sân xi măng đã ngả màu cũ kỹ theo năm tháng. Ánh mặt trời yếu ớt đổ xuống những tia sáng cuối cùng, kéo dài bóng dáng của những cậu học trò đang nô đùa trên sân bóng rổ.Tôi bước vội qua hành lang, tay siết chặt chiếc áo khoác thể thao. Ngày hôm nay đặc biệt quan trọng, vì trận đấu này sẽ quyết định liệu lớp tôi có cơ hội bước vào vòng chung kết hay không. Tim tôi đập nhanh trong lồng ngực, vừa háo hức vừa hồi hộp. Dù đã tham gia nhiều trận đấu trước đây, nhưng cảm giác căng thẳng vẫn chưa bao giờ vơi đi.Khi đến gần sân, tôi chợt nhận ra một bóng dáng quen thuộc trên băng ghế đá gần cổng trường. Dưới ánh chiều tà, cậu ấy ngồi đó, dáng vẻ trầm tư. Ánh mắt lặng lẽ dõi theo khoảng không xa xăm, như đang suy nghĩ về điều gì đó rất xa vời. Trên tay cậu ấy là một cuốn sách, nhưng dường như cậu không hề chú tâm vào nó. Mái tóc đen mềm mại khẽ lay động theo từng cơn gió nhẹ, gương mặt thanh tú nổi bật giữa không gian yên ắng của buổi chiều muộn.ViruSs - người bạn thân nhất của tôi từ những năm cấp hai, luôn mang trong mình một nét bí ẩn khó đoán. Cậu ấy không phải kiểu người sôi nổi như tôi, nhưng lại có một sự thu hút lạ kỳ.…
Thanh xuân vườn trườngPlan : 1 cậu học sinh nghèoMean : 1 cậu học sinh lêu lổngNhưng 2 người họ đã gặp, và nảy sinh tình cảm với nhau...____________Chuyển Ver đã có sự cho phép của tác giả.…
Nguồn ảnh: https://x.com/Aheng28451728/status/1743392331838202029?t=VuBIM4D0am1ZHVdotjLotg&s=19Nơi đây sẽ đăng hàng FengXing và HengRen, cả hàng FengRen và HengYing nữa :DTất cả đều là hàng mình tự đẻ tự húp, tại ít hàng quá...Notes: thằng Phong trong này là chúa toxic, ông hoàng cờ đỏ, chúa tể gia trưởng luôn nhé :D em Hằng thì đỡ hơn, ít ra biết yêu mà không toxic với gia trưởng như thằng kia, nhưng vẫn cờ đỏ nha :D đây là headcanon của mình, chưa biết ai rượt ai đâu nhá.Mà đừng lo hãy cứ nhảy hố đi nhé, hố được lấp lại đàng hoàng rồi mới đăng lên :DCảm ơn vì đã ghé qua đây.…
Câu truyện về cô gái xinh xắn đáng yêu như một thiên thần. Nhưng lại bị mắc căn bệnh vô cảm , vì vậy cô không tiếp xúc với người lạ.Luôn tìm một góc riêng cho mình, những người bạn thân của cô, chính là những người luôn vươn cánh tay ra, và chủ động đến bên cô.18 năm cô sống như vậy, rất nhiều chàng trai mến mộ nhưng cô luôn k có cảm tình với họ.Cô luôn gặp những chuyện đen đủi.Cô luôn sống với vỏ ngoài mạnh mẽ nhưng nội tâm lại vô cùng mềm yếu.Có lúc cô muốn mình thay đổi, nhưng điều đó dường như quá khó đối với cô gái này...Nhưng khi bước chân vào cánh cổng đại học dường như cô đã tìm được động lực giúp mình thay đổi...Câu truyện bắt đầu từ tuổi 18 của thiên thần nhỏ ngây thơ này nhé.…