my calico cat - chú mèo tam thể của tôi29/8/2020 - 30/8/2021__________Thể loại : Fanfic, nữ công nam thụ, hiện đạiBộ này drama thì ít, xàm xí thì nhiều, không có gì đặc sắc đou, chủ yếu là cuộc sống màu hồng và câu chuyện tình yêu của đôi bạn trẻ. (Thích giải trí thì vào đây nhé mấy cô)"Liệu cậu có biết tôi tự nguyện làm một kẻ ngốc để đến bên cậu dù là hôm nay, ngày mai hay sau này..."…
⚠️ CẢNH BÁO: TRUYỆN CỰC KỲ DARK - CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC ⚠️Tác phẩm chứa bạo lực, thao túng tâm lý, phản bội và những yếu tố phi đạo đức. Đây không phải câu chuyện về sự tha thứ - mà là sự báo thù lạnh lẽo và đẫm máu.----------------------------------------------------------------------------------Một năm trước, cô ấy đã từng tin vào tình yêu.Cô yêu bọn hắn. Yêu bằng cả trái tim, nghĩ rằng tình cảm ấy sẽ được đáp lại. Nhưng tất cả chỉ là trò đùa cay nghiệt."Cô nghĩ cô là ai mà đòi so với Evelyne?" - Scaramouche nhếch môi khinh bỉ."Tôi chưa từng yêu cô." - Diluc lạnh lùng quay lưng."Đừng chạm vào tôi, đồ bẩn thỉu." - Childe cười nhạt, như thể cô chỉ là một kẻ đáng thương hại.Cô chưa kịp gượng dậy thì Evelyne, với đôi mắt ướt lệ, đã mỉm cười dịu dàng:"Em đã cố chịu đựng, nhưng chị lại đẩy em xuống cầu thang..."Và thế là tất cả quay lưng với cô.Những kẻ cô từng gọi là "bạn" lao vào đánh đập, sỉ nhục cô. Một năm bị giày vò, cô bị ép đến bước đường cùng...Tầng 44.Gió lạnh, ánh đèn thành phố nhấp nháy. Giữa cơn tuyệt vọng, cô chỉ có thể thì thầm:"Ba ơi... con xin lỗi."Bịch.Một năm sau, tôi đến đây.Không ai còn nhớ cô ấy. Nhưng tôi sẽ khiến bọn chúng không bao giờ quên."Xin tha cho tôi! Tôi sai rồi!" - Một giọng nói hoảng loạn vang lên."Tha ư?" - Gariam mỉm cười, ánh mắt sắc lạnh. "Muộn rồi."Ngày Phán Xét đã đến.…
"cắn một phát là rơi xuống nha em"Link gốc: https://www.wattpad.com/story/240922206?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=NguPhuNhan&wp_originator=FAkinX2oT%2BrG%2FdJOSlgwPCm82sk%2FjXsUbweMSepJGcmgY5m99uGSnrA5jrURFnIl%2Bk5VAPDNk67N6tqWkl2s1hGbLjRsGoeTYHFo2xmVi5C67grH5ROX5rQwhUXGnMq0Author: NguPhuNhan…
Có được em rồi.Tưởng như đã thỏa mãn sự ích kỉ của ta.Giữ được em rồi.Nhưng không thể nào giữ em mãi ở nơi này được.Tìm mọi cách để làm em cười.Nhưng trong một khắc quay đầu, nước mắt em lại rơi.Một cái thở dài không giải quyết được gì cả.Một cái ôm thật khó để sưởi ấm hai nỗi lòng.…