Đừng tìm trong gió
- "Không. Làm bạn không đủ, tôi muốn hơn thế!"- "Sao năm đó cậu lại rời đi? Hôn tôi một cái là không dám gặp nữa à?"- "Cậu phiền thật?"- "Tôi giải thoát cho cậu rồi đấy..."03.03.2025…
- "Không. Làm bạn không đủ, tôi muốn hơn thế!"- "Sao năm đó cậu lại rời đi? Hôn tôi một cái là không dám gặp nữa à?"- "Cậu phiền thật?"- "Tôi giải thoát cho cậu rồi đấy..."03.03.2025…
Tôi không hiểu tại sao cô ấy lại quen với hắn ta, nhưng đến khi biết được sự thật, tôi như ngã quỵ…
Xin chào mình là Hazy!Đây là fic đầu tay của mình và mình viết về tình đơn phương của tuổi học trò nhé ạ!Mong mọi người ủng hộ.Xin cảm ơn!…
Nắng....Nắng trong tâm hồn mỗi người...Nắng của những ngày tháng thơ ngây trong sáng...Nắng của những ước ao, những hoài niệm tuổi trẻ...** những mẩu truyện nhỏ về một thời mộng ước**…
CHÂU LĨNH CHI LÀ 1 CÔ GÁI NGOAN NGOÃN HỌC GIỎI NHƯNG HAY ĐI TRỄ TÌNH CỜ ĐÃ GẶP ĐƯỢC CHÀNG TRAI LẠNH LÙNG KHÓ GẦN-DIÊU TỬ DU. HAI NGƯỜI HỌ LÀM BẠN CÙNG BÀN. "LỬA GẦN RƠM LÂU NGÀY CŨNG BÉN", ĐÃ CÓ TÌNH CẢM VỚI NHAU NHƯNG KHÔNG AI CHỊU CHỦ ĐỘNG. NHỮNG SỰ VIỆC ẬP ĐẾN BẤT NGỜ KHIẾN HỌ HIỂU LẦM MÀ CÀNG NGÀY CÀNG XA CÁCH NHAU.VẬY HỌ CÓ YÊU NHAU HAY KHÔNG?…
Thanh xuân như một trang giấy. Ban đầu thì trắng tinh tựa như sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi 16, sau này thì tờ trang giấy đó được lắp đầy bằng những kỉ niệm ở tuổi 18. Ở cái tuổi bồng bột, ngây ngô của tuổi trẻ, chắc hẳn rằng ai cũng đã từng có cho mình một chàng trai, cô gái mà mỗi khi nhớ lại tim như rung động lần nữa. Có người thì đã trải qua được tình yêu với họ, rồi cùng nhau răng lông đầu bạc, có người thì có nhưng không giữ được, tệ hơn là có người chỉ mãi đứng dưới danh bạn bè.…
Hôm nay là ngày thứ 45, trả lời đi! Anh đổ chưa?!…
Có những ngày mây trời xám xịt, gió thổi vi vu nhưng lòng người lại vui phơi phớiCó những ngày mây trời trong xanh, cỏ cây tươi tốt nhưng trong lòng lại nhuốm màu trầm tư ~~~***~~~Sống chậm lại một chút, ngắm nhìn kỹ một chút ta sẽ thấy cuộc đời có biết bao những khoảnh khắc diệu kì.Sống chậm lại một chút, hít thở sâu một chút ta sẽ thấy thanh thản biết nhường nào rằng mọi muộn phiền kia chẳng qua chỉ là những gì "bất như ý" của cuộc sống.Ngẫm kỹ lại một chút, nhìn sâu thêm một chút ta sẽ thấy những người xung quanh ta mới đáng yêu, đáng quý làm sao.Rằng thật hạnh phúc khi mình vẫn có thể đứng dưới bầu trời xanh kia mà mỉm cười.…
Những con người đáng yêu quanh cuộc sống của tôiBạn thân,bạn trai,....…
Khôm biết mô tả cái gì nào nghĩ ra thì có mô tả 👯…
Có một cô gái yêu chàng trai...Xa cách....Liệu có làm cuộc tình đi hai hướng....Tình cảm có thể nói được điều gì....Khi chàng trai đó yêu người khác.....?NHÂN VẬTTrần Ngọc Hân: Cao 1m 69 tóc dài ngang vai đen nhánh, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, bị mất trí nhớ, và có trí nhớ siêu ngắn nhưng học thì nhớ rất dai IQ 156. Làm việc chăm chỉ sau giờ học làn da hơi trắng mắt to môi mỏng, mặt trái xoan, vóc dáng ưa nhìn mang vẻ đẹp dễ thương, nhưng hơi vô duyên...Nguyễn Hoàng Phong: Cao 1m 75 tóc gọn gàng nhuộm màu hạt dẻ, là con của một tập đoàn đá quý đứng thứ 1 trên thế giới, học giỏi, giỏi võ IQ 180, mất mẹ từ nhỏ, thiếu thốn tình cảm của mẹ, ăn chơi, sát gái là số một, hot boy lạnh lùng, mắt một mí, chân mài đậm, khuôn mặt góc cạnh từng làm người mẫu cho tạp chí thời trang, làn da trắng không tì vết được nhiều fan nữ hâm mộ…
Hinata vội vàng xin lỗi, Miya không nói gì, chỉ im lặng lái xe. Cậu cảm thấy chột dạ. Lúc xe dừng trước cửa tiểu khu, Hinata vội vàng muốn xuống, chợt nhận ra cửa không thể mở. Cậu chậm rì rì xin lỗi Miya. Anh cười cười, tựa lên vô lăng lẩm bẩm: Tôi tưởng tôi đã đủ tốt với cậu rồi. Hinata giật mình, đương nhiên là đủ tốt, cậu chỉ sợ mình phụ lòng người ta. Miya biết Hinata đã mắc bẫy, lại tiếp: Chẳng lẽ về nhà bạn chơi là quá đáng lắm ư?---Có lẽ từ rất lâu về trước, đáng lẽ một cậu ấm viên mãn sống một đời sung túc phải sinh ra ở nơi thôn quê nào đó, cùng di chuyển lên thành phố xô bồ, nơi tập hợp các lớp người thị dân, nông thôn than thở cùng nhau nỗi bất hạnh trong cuộc sống nhưng vẫn mỉm cười khi nhớ còn ít nhất một người đang ở nhà mòng tin đầy yêu thương. Có lẽ từ rất lâu về trước, đáng lẽ cậu không nên là Miya Atsumu nhà mặt phố bố làm to.---Miya Atsumu: từ một kẻ ngạo mạn, vô lý và trống rỗng, cậu trở nên bình thản nhờ tình bạn, sự giáo dục và trải nghiệm giản dị trong cuộc sống thường ngày. Cuối cùng, Atsumu nhận ra bản thân không phù hợp với hình ảnh "cậu ấm nhà mặt phố", mà lẽ ra thuộc về một cuộc sống mộc mạc, chan chứa tình người. Hinata Shouyou: nghèo, tốt bụng, ấm áp, bệnh nặng sắp không qua khỏi. Cả hai đều có tình cũ…
Eliie nhìn Nate Naverly với đôi mắt nheo lại. Cô đã không chú ý lắm cho đến khi nhìn thấy anh ta đang mở nụ cười tươi rói với Rose .Nate ngồi sát với Rose, thì thầm vào tai cô. Theo như Ellie thấy , Nate cầm tay của Rose và bắt đầu nhìn vào lòng bàn tay cô. Ellie căng thẳng nghe anh đang nói gì: một cái gì đó về dự đoán tương lai của Rose. Anh ta từ từ xoa ngón tay cái trên cổ tay đang cầm và Rose dường như đang rùng mình. Ellie cau mày. Đó không phải là một điều tốt. Cho dù Nate chỉ là một tên ngốc kiêu ngạo, anh ta lại như thuốc nổ với các cô gái. Ellie đã nhìn thấy quá nhiều người khóc vì anh trong phòng tắm để có thể nghi ngờ nó. Không có cách nào trên trái đất để Rose thoát khỏi sự sự mê hoặc của Nate nếu anh ta đã để mắt vào cô.…
Nó vẫn coi hắn là bạn , nhưng chắc rằng giờ đây cảm nhận của nó đối với hắn đã khác. Có lẽ nó đã yêu hắn mất rồi-"Đồ chết tiệt, Trịnh Phong đáng chết, Uy Nhã ta đây phải làm sao đây hả ?"Ôm nó vào lòng nỉ non : " Em thật trẻ con" tình yêu của bọn họ không đơn giản mà thật sự đó là số phận bắt họ trải qua những thử thách để đến được với nhau và liệu rằng tình yêu ấy có đủ vững mạnh để họ bên nhau?Số phận có thể thay đổi người bạn đời của mình nếu như bạn đánh mất đi cơ hội đáng quý nhất....…
thanh xuân vườn trường…
Bạn Có Thể Dùng cả Thanh Xuân Để Chờ Một Người, Dùng Cả Đời Để Chờ Một Ngày Thành Danh, Dùng Cả Một Kiếp Người Để Chờ Kiếp Sau Tốt Đẹp Hơn... Nhưng Thời Gian Thì Không thể Chờ Bạn........Họ Có Thể Đến Rồi Đi, Để Lại Cho Bạn Vài Vết Cắt Chẳng Bao Giờ Phai Dù Cho Thời Gian Có Như Tên Bay Gió Thổi Chẳng Mấy Chốc Tóc Đã Bạc...…