𝚏𝚒𝚛𝚜𝚝𝚔𝚑𝚊𝚘𝚝𝚞𝚗𝚐! 𝚕𝚘𝚟𝚎 𝚜𝚘𝚗𝚐
Khi First Kanaphan quyết tâm dùng hết can đảm để tỏ tình với Khaotung Thanawat bằng lời bài hát.- social media au- crack- shortᯓ camtown…
Khi First Kanaphan quyết tâm dùng hết can đảm để tỏ tình với Khaotung Thanawat bằng lời bài hát.- social media au- crack- shortᯓ camtown…
Làm một điếu Marlboro nhé chị yêu.- bìa làm bởi @psayche…
"Ồn quá mấy đưa ơi " Truyện không có thật không copy ý tưởng của ai đây là trí tưởng tượng không đem truyện lên các nền tảng khác cảm ơn!!!!#Lamtoalla…
Takata Mashiho, 22 tuổi, MieỞ nhà, mẹ hay thường gọi yêu tôi là Mamo-chan...Một ngày buổi chiều buồn chán làm sao... Nằm ườn trên giường, ngón tay quẹt tới quẹt lui chiếc app hẹn hò, Mamo bỗng dưng nhìn thấy một cậu trai đáng yêu chừng trạc tuổi mình."Kim Junkyu? Nhìn ảnh ngon dữ vậy!" Tôi nghĩ, vuốt ngay sang phải.- Đẹp trai, thật ra là đoán vì profile tên này chỉ toàn đeo mask, không lộ mặt.- Dáng chuẩn model hạng A. Vai vuông và rộng, eo nhỏ, chân vừa thon vừa dài quá đáng.- Sống cách nhà tui 1 tiếng đi xe.Và rõ là tên này cũng thích tui. Thế là match nhau luôn.Ngay sau đó, chúng tôi đã nhắn tin qua lại. Tìm hiểu về cuộc sống của nhau, kể cho nhau nghe về lịch trình một ngày của bản thân. Một tuần sau, vào tháng 5, mọi thứ vẫn diễn ra tốt đẹp. "Hôm nay em rảnh không? Đi ăn với anh nha?" Kyu gõ.Tôi thích lắm, thậm chí còn định trả lời như thế. Nhưng mà...Thấy chưa, có một điều tôi chưa nói với anh ấy.Khá nhiều, thực sự.Tôi vừa được chẩn đoán bị PD.…
-Vietnam(top) x China(bot)-Không xúc phạm,ảnh hưởng chính trị các quốc gia,tổ chức-Viết văn ngu,đừng mong đợi ở 1 đứa điểm dưới trung bình môn văn như tôi;-;-Câu chuyện không có thật,tất cả do mình bịa ra-Nhân vật có tính cách theo AU của tôi.Mong không ai chê-Giải trí-Nhảm và nhạt-Truyện của tôi -「Vyyee」…
Tác giả: Mặc Bảo Phi BảoThể loại: Hiện đại, ngôn tình, 3S, gương vỡ lại lành, HE.Tình trạng : 15 chương - HoànNội dung: Trích ĐoạnTư Niệm tiện tay lật kịch bản quay phim gốc, cố gắng khiến bản thân mình không hề quan tâm đến.Nhưng không ngờ tới đang lúc thảo luật sôi nổi, Trình Thần từ đầu đến cuối không hề mở miệng bỗng nhiên nói một câu: "Chỗ tôi có kẹo ngậm ho, ăn một viên sẽ tốt hơn nhiều." Giọng nói hơi thấp, rất trong trẻo cũng rất ấm áp.Tất cả mọi người đều ngừng lại nhìn anh rồi hiểu ra nhìn Tư Niệm.Giọng nói của anh đương nhiên vẫn không thay đổi.Tư Niệm hoảng hốt: "Cảm ơn." Bởi vì ban nãy ra sức diễn quá nên cổ họng cũng khàn thật rồi.Trình Thần đặt một hộp sắt nhỏ lên bàn, đẩy về phía cô.Cô giơ tay muốn đón lấy lại nhìn thấy nhãn hiệu Kinh Đô Niệm Từ Am. Ngày trước lúc anh ho, cô liền mua ba hộp cao Tỳ Bà của Niệm Từ Am gửi cho anh, sẽ không trùng hợp thế chứ... Trong lúc suy nghĩ thì hộp sắt nhỏ đã trượt qua tay rơi xuống sàn nhà.Âm thanh vang lên bất ngờ lại một lần nữa khiến tất cả mọi người ngừng lại.Khóe miệng Trình Thần nhếch lên nhưng vẫn duy trì tư thế lật kịch bản, nhìn cô không nói tiếng nào.…
Bộ này tui dừng viết rồi nha…
Anh Chủ tiệm cafe mèo cùng với đám nhóc mới lớn…
"月がきれいですね" - "Đêm nay trăng đẹp nhỉ"Nagumo ngước nhìn bầu trời tối tăm không có lấy một tia sáng, ngớ người hỏi lại:"Trăng à?"Đôi đồng tử đen láy chợt bừng sáng dưới màn đêm sâu thẳm, Tsukuyomi mơ màng nhìn vào khoảng trống giữa hai bên hàng cây rồi mỉm cười thích thú. Anh có thể thấy, thấy rất rõ ngàn vạn ánh sao rực sáng ẩn sau làn mi đen nháy, khép hờ ấy. Thở hắt ra một hơi, cô ôm chầm lấy cánh tay buông thõng từ lúc nào của anh rồi nhẹ giọng nói:"Ừ, chỉ là trăng thôi. Giống mình vậy"…
🌙 Junho à, cậu là số một thế giới.Tớ muốn bảo vệ cậu.."…
Fanfic Xuyên KhôngCuộc sống hàng ngày yên bình của Y/n cùng gia đình Toji !Tag: Nhẹ nhàng, ngọt. Trâu già gặm cỏ non. Cách nhau 17 tuổi. Có thịt vụnCảnh báo OC siu mạnh các tình iu oiiii…
Trần Khư = Bách Lý Đông Quân x Tư Không Trường PhongChủ yếu sẽ có hàng Tiêu Lôi , Tư Không Trường Phong, Phong Cẩn❌KHÔNG có hàng Tiêu Sắt thụ❌ Ai muốn đọc cp liên quan hãy bỏ qua fic tổng hợp nàyNguồn : Lofter (dẫn link trên đầu chương)…
-Yandere trùm hắc đạo tổng tài chiếm hữu công× nhược manh sinh viên nhút nhát khả ái thụ.Văn ánCuộc đời, có ai đã bao giờ nghĩ mình sẽ phải trốn chạy mãi mãi? Con người, luôn luôn có tham vọng. Khi tham vọng quá lớn, nó chuyển thành "chiếm hữu cho riêng mình".Con mồi vốn được định sẵn là kẻ trốn chạy. Một khi con mồi chạy càng nhanh, kẻ đi săn sẽ càng muốn nắm bắt, càng muốn truy đuổi, một mực nhốt nó lại, điên cuồng mà chiếm hữu.Cuộc đời tôi, đã định sẵn là "con mồi".___________________Tôi luôn gặp ác mộng vào mỗi đêm.Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại mơ thấy nó, một ký ức kinh sợ và đầy máu tanh. Hắn ta là một con quái vật... Ngay khoảnh khắc đó, tôi đã phải tự giải thoát mình, tự thanh tỉnh mình, để tôi không ngộ nhận đó là một giấc mơ, một giấc mơ đầy ám ảnh như vừa xem xong một bộ phim kinh dị.Tôi đã phải trốn chạy, trốn chạy khỏi ánh mắt tràn đầy quái dị, trốn chạy khỏi cả thực tại và suy nghĩ của mình. Tôi luôn ước đó là một giấc mơ... ___________________Tôi thật sự rất yêu tự do, tôi không thích bị bó buộc. Tôi không muốn làm một con chim, cho dù được nhốt trong chiếc lồng vàng xa xỉ nhưng lại không thể tự do bay lượn. Nhưng, số phận đã gói gọn chính tôi trong ba từ "không may mắn".Cuối cùng, tôi vẫn là con chim, vẫn là kẻ bị bắt. Càng trốn chạy, càng bị giam lồng, đó là số phận của những kẻ không phải thợ săn. Và con mồi, sẽ chẳng bao giờ thắng. Vốn chẳng thể phản kháng, bất lực dãy dụa ngăn cho thợ săn "chiếm đóng".Mãi mãi không bao giờ thoát k…
Giờ đã là lúc mà thời gian để yêuGiờ là lúc, sống giấc mơ đời mình.…
Jihoon - con trai thần Ares, chưa bao giờ ngại nhận thua trước Hyunsuk - con trai thần Aphrodite.NOTES: sẽ có một ít đoạn đề cập đến máu me các kiểu nhưng mà hong có kĩ lắm đâu, nếu mọi người thấy khum thoải mái thì cố gắng bỏ qua nhee. Couple phụ là Junshiho và Hajeongwoo.…
câu truyện nhẹ nhàng về một tiểu gia chủ của một thế gia với một tên đứng đầu sơn tặc trong Thiên Hữu Minh (Nam Cung thế gia Nam Cung Độ Huy x Lục Lâm Vương Lâm Tố Bính)Qúa trình phát triển tình cảm và quá trình nuôi con nhẹ nhàng Có chút BạchThanhDo mình vã hàng nên viết chơi nên có nhiều sai sót mong mọi người thông cảm chỉ đăng trên wattapSẼ CÓ CHÚT OCCAI KHÔNG CHỊU NỔI VUI LÒNG THOÁT RA…
Huyền tử bối trong lúc dọn dẹp thư phòng đã tìm thấy một bức họa của Đại Hiền Kiếm Thanh Vấn.Khi biết tin đám đệ tử Hoa Sơn đã ngay lập tức phi đến thư phòng của Chưởng Môn Nhân. Vân tử bối thì còn đỡ chứ đám Bạch tử, Thanh tử như quỷ khóc sói gào chen chúc đánh nhau để được vào xem.Cho đến khi Thanh Minh xuất hiện.Cuộc hỗn chiến ngay lập tức được dẹp loạn, cả lũ bị Thanh Minh đánh cho một trận rồi bắt quỳ trước cửa điện Chưởng Môn Nhân để sám hối.Hắn nhìn tất cả mọi người bằng ánh mắt không hài lòng rồi bắt đầu phàn nàn.Thanh Minh nghĩ thầm. Chỉ là một bức tranh của Thanh Vấn sư huynh thôi mà, riêng cái này hồi trước hắn ta đã xem không biết bao nhiêu rồi. Thanh Vấn cũng không phải là thiên tài hội họa gì, hắn chỉ là Chưởng Môn Nhân của Đại Hoa Sơn Phái thôi nên hầu hết mấy bức tranh Thanh Vấn vẽ là khi rảnh rỗi hoặc là để giải sầu. Nên ngoài hoa mai ra thì Thanh Minh chẳng thấy Thanh Vấn vẽ ai hay cái gì bao giờ cả.Đấy chỉ là suy nghĩ của Thanh Minh cho đến khi hắn thấy bức tranh đó...…
"Em nợ anh bảy năm thanh xuân, anh nợ em một đời hạnh phúc."• Truyện ngắn đầu tay của tác giả đáng yêu ❤vì là lần đầu nên chắc hẳn kinh nghiệm viết truyện ngắn của mình còn nhiều sai sót, rất mong đọc được những phản hồi từ phía bạn đọc thân mến ❤• Tác giả: Tâm Tomato• Truyện được đăng tải duy nhất ở tài khoản wattpad @Tamtomato• Đọc thử bài review Từng Thề Hẹn tại Bồ Công Anh Team. 17-03-2017P/s: Lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật.…