Đơn giản là tôi vừa đọc xong fic "Vì anh ấy thích" và....dume cay chetconme cách cô ấy ngược em bé.Vì vậy cho hả lòng hả dạ tôi quyết định đẻ em này cho đỡ cayNgược top mãi keooooAi có ý tưởng ngược thì nói nhỏ cho tui nhaTags:AllIsagi, AllYoichiau: UynbiiiOoc lắm nha mí bồNgày đẻ: 14/2/2024…
hoàng tử bé của vương quốc thỏ - lê quang hùng bị ép gả cho nhà vua của vương quốc sói. (fic được sản xuất 100% từ đường)trần đăng dương (top) x lê quang hùng (bottom)tags: lowercase, romance, fluff, comedy, he.…
CP: Dương x Hùng, Quang Anh x Đức Duy, Thái Sơn x Phong HàoTóm tắt: Lê Quang Hùng một nghệ sĩ tự do bị xuyên vào một thằng hầu của nhà bà hội đồng-người chuyên gia gây rắc rối, đụng chuyện là đánh nhau, đặc biệt rất hay cãi lộn với Đăng Dương-con trai bà hội đồng.Thể loại: fanfic, HE, đọc thư giãn nha ạ không drama không căng thẳng…
"anh kia chuyên hát caanh kia suốt ngày ba hoaanh kia trông rất haythấy anh ôm cây si trước sân nhà"dương suốt ngày than muốn có người yêu, nhưng có ai tán là viện đủ cớ để né. và hùng không biết tại sao lại vậy. "buồn, chẳng có ai yêu""tưởng dương kể hôm trước có người tán dương""nhưng mà người ta ăn bún đậu nước mắm, em kì thị""dương cũng kì thị anh à""hùng khác"em bống khờ X anh phone khờ hơn…
Tiệm bánh ngọt "SayHi" x Tiệm kẹo ngọt "Baocon"Hai tiệm đối diện nhau, chủ của hai tiệm cứ như chó với mèo ýƠ nhưng mà tiệm bánh ngọt lạ thậtGiữa một dàn A như thế lại lọt thỏm một bé O dễ thương quá đi ~~~"Trừ nó ra...anh cấm đứa nào bén mảng sang tiệm bên đó""Nhà bên lại phái gián điệp sang nhà mình kìa""Đằng ấy ngọt gắt quá. Không bằng đằng này""Nhà này cũng không béo bằng nhà kia đây"…
"Ngàn thước tơ đỏ trên tay, trói chặt nhân duyên ba kiếp..."Tương truyền rằng có một đôi "Hoa và Lá", sinh ra để yêu nhau, nhưng trời đất lại chia rẽ. Hoa phải rực rỡ rồi úa tàn; Lá phải xanh rồi rụng xuống. Chúng chưa bao giờ được ở bên nhau trọn vẹn trong cùng một mùa... Quang Hùng , một cành lá trong thân phận người, mang ký ức ba kiếp tìm lại "người kia" - một đóa hoa từng cười với y trong giấc mộng đầu tiên. Đăng Dương , một học giả lạnh lùng ở hiện đại, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh mỗi khi chạm vào một cánh hoa mẫu đơn đỏ: ánh mắt ai đó gọi tên hắn trong cơn mộng dữ, giọt lệ rơi bên cầu Vong Xuyên, và một nỗi đau như đang gặm nhấm linh hồn."Là ai nói hoa và lá không thể tương phùng?""Là ai nói sinh và tử chẳng thể dính líu?""Ba kiếp trôi qua, ta vẫn luôn tìm kiếm bóng hình ấy, mãi chẳng thể quên"…