Tôi và em đều là 2 cầu thủ chuyên nghiệp, chúng tôi gặp nhau vào một lần 2 đứa được triệu tập lên tuyển. Chúng tôi có điểm chung là đều có người yêu và đều bị cắm cho 2 chiếc sừng với lí do chung là không có tương lai và điều kiện. Trước đó tôi không ưa gì em và em cũng chẳng yêu thích gì tôi, vậy mà trớ trêu thay tôi với em lại thành một đôi. • Truyện có nhiều tình tiết ảo ma • Không có ý xúc phạm cá nhân hay tổ chức nào • Tác giả: Chalih_152 *Truyện không có lịch đăng cố định đơn giản vì mình thất thường. Vui thì liên tiếp mỗi ngày một chap, buồn hay lười lười thì vài tuần:))*…
Vào một ngày đẹp trời, tự dưng lại phải nuôi "vợ người ta"."Min YoonGi của quá khứ là ai, em không cần biết. Em chỉ cần biết khi em đến, anh đã là Min YoonGi của hiện tại..."[Truyện của mình nên đừng mang đi đâu nha! Cám ơn!][Hiện tại "Chạm Vào Em" có một bản chuyển ver duy nhất tại web M, đã được thỏa thuận cho phép tác giả kia chỉnh sửa nội dung. Nếu các bạn có bắt gặp thì cũng đừng ngạc nhiên quá nhé!]…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Tác giả: Hồi Nam TướcThể loại: Hiện đại , HE , Tình cảm , Niên hạ (12 tuổi) , Chủ thụ ngôi thứ nhất, Gương vỡ lại lành , Đô thị tình duyên , 1v1 , thầy trò đại học.Couple: Thương Mục Kiêu x Bắc Giới (Bất cần đời sinh viên niên hạ công X Thanh lãnh lý trí phó giáo sư xe lăn thụ)Số chương: 90------------------------------------------Văn án: Cơ thể con người là một đại diện ra thế giới, được điều khiển bởi những ham muốn bên trong. Ham muốn được thúc đẩy bởi ý chí. Ý chí truyền đạt ham muốn thông qua cơ thể, chi phối thế giới của chúng ta.Khi thế giới của bạn trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết chỉ vì sự xuất hiện của một người, bạn nên cảnh giác, vì đó là dấu hiệu của sự sụp đổ ý chí.------------------------------------------Link: https://andrewpastel.wordpress.com/chang-chay-het/(*) Đăng lại vì mục đích lưu trữ cho bản thân và phi thương mại…
Tên gốc: 忘记时间,恋上你.Tác giả: Mộng Tiêu Nhị.Tình trạng: Full____________Trước khi kết hôn, Mẫn Hi biết Phó Ngôn Châu có người trong lòng, cô từng lén hỏi thăm anh tình hình gần đây của người phụ nữ kia, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của anh.Khi kết hôn, anh hỏi: "Cuộc hôn nhân này, cô nhất định phải làm cho bằng được?"Mẫn Hi cười cười, "Tại sao không làm chứ?"Anh nói: "Cô cam lòng khiến bản thân mệt mỏi trong một cuộc hôn nhân không có tình cảm chỉ có lợi ích sao?"Không cam lòng, cho nên cô sẽ khiến anh yêu cô, cũng muốn lần nữa nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của anh.Nhưng sau khi kết hôn hai năm, cô vẫn không thể nào khiến anh có thiện cảm với mình, lúc nào anh cũng lạnh lùng ít lời.Mẫn Hi quyết định kết thúc những năm tháng u mê bất ngộ và điên rồ với Phó Ngôn Châu, đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn.Phó Ngôn Châu lần lữa, cuối cùng vẫn ký cho cô, anh quan tâm hỏi: "Sau này có dự định gì không?"Mẫn Hi không đáp, nhủ lòng: Sau này không yêu thầm anh nữa, sẽ quên anh đi, sau đó lo tốt cho cuộc sống nhỏ của mình.Sau khi ly hôn, Phó Ngôn Châu không hiểu sao không quên được Mẫn Hi, anh hỏi thư kí: "Gần đây Hi Hi đang bận gì vậy?" Lần lữa vài giây, "Tình cảm của cô ấy như thế nào rồi?"Thư kí cẩn thận sắp xếp từ ngữ: "Gần đây Mẫn tổng đầu tư vào ba công ty, và làm một nghề phụ.""Nghề phụ gì?""Nuôi... cá(*)."(*) Nghĩa bóng là bao nuôi trai.Mấy tuần sau, Mẫn Hi chất vấn Phó Ngôn Châu: "Anh dựa vào cái gì mà phá ao cá của tôi hả?"Phó Ngôn Châu đủng đa đủng đ…
Hoàng Đức Duy là sinh viên y năm 4, sau đợt dịch Covid-19 lần đầu đến khoa ngoại bệnh viện thực tập. Chuyện gì có thể xảy ra ở nơi đây?Thể loại: Textfic/văn xuôi, boylove, OOC, hài (hoặc không), bạo lực máu me 18+Lưu ý: Kiến thức khoa học đời sống trong fic không có giá trị tham khảo. Toàn bộ câu chuyện là sản phẩm của trí tưởng tượng. Địa điểm và con người trong fic không có thật. Nếu có sự tương đồng nào đều chỉ là trùng hợp.…